XtGem Forum catalog
Chim Sẻ Ban Mai

Chim Sẻ Ban Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324381

Bình chọn: 10.00/10/438 lượt.

…..Sẻ con…………..”Giọng nói của Mông Thái Nhất phát run

“A?” Tôi ngẩng đầu lênnhìn…………..Trời ạ!! Mông Thái Nhất cả mặt sao lại tái mét rồi! Sao lại thếnày?!! Tôi hoảng sợ nhìn hắn

Hắn ko bơi nữa, dùng sứcđem tôi đẩy lên bờ, còn mình lại từ từ chìm xuống nước!!

“Mông Thái Nhất!!” Tôichạy vào bờ đối diện kêu to

Nhưng nước sông vẫn imlìm chảy, không có động tĩnh gì, giống như chưa có chuyện gì xảy ra

Không thể nào………..MôngThái Nhất…………Mông Thái Nhất!!! Tôi gấp đến nỗi ngay cả nước mắt cũng tuôn trào.Vừa nãy hắn đã cứu tôi! Hắn đã cứu tôi! Không được!! Tôi ko thể để cho hắn chết!!Tôi muốn cứu hắn!!!

Tôi vừa khóc lớn, vừavội vàng cởi đống quần áo nặng trịch bị ngấm nước ướt đẫm, tháo giày ra rồinhảy ùm xuống sông

Ma Thu Thu, mày phảibình tĩnh!! Bình tĩnh!! Tôi nín thở, lặn xuống sông, mở to mắt tìm kiếm MôngThái Nhất

Rốt cuộc, tôi đã nhìnthấy hắn!! Ở một nơi cách bờ sông ko xa, hắn đang bị 1 cây bèo cuốn lấy chân!!Hắn đang khó khăn giãy dụa, nhưng ko thể nào giảy ra

Làm sao bây giờ??Làm saođây?? Tôi nên làm gì?!!

Tôi cúi đầu, cố sức lấyhết sức lực của mình dây bèo kia, nhưng nó lại giống như đinh bị dính chặt, kocách nào nhổ được!!

Tôi nhìn khuôn mặt đangtrầm dần của Mông Thái Nhất, mặt của hắn đã bắt đầu trở nên mơ hồ

Không! Không thể!! MôngThái Nhất!! Không thể!!!!!

Trong đầu trống rỗng,tôi chưa bao giờ có cảm thấy sợ hãi như vậy, tôi không thể để cho Mông TháiNhất ra đi, tôi ko thể

Bàn tay giựt dây bèo bắtđầu trở nên kiên quyết, tôi mặc kệ, tôi không thể để hắn chết, ko được, kođược!!!

Tôi dùng hết sức nhổ dâybèo, được rồi!! được rồi!! tôi làm được rồi

Tôi ko biết mình lại cósức lực lớn như vậy, có thể đem Mông Thái Nhất trở về bờ

Nằm trên bờ sông tôi rasức thở, bàn tay dùng sức quá độ, ko ngừng run rẩy, hoàn toàn đã không nghetheo lệnh của tôi

Mông Thái Nhất?? MôngThái Nhất!!

Tôi vuốt mặt hắn , bởivì tay đang phát run, tôi cũng mất cả cảm giác, hắn dường như ko có chút phảnứng nào………

“Mông Thái Nhất!! Anhđừng làm tôi sợ!! Đừng dọa tôi!”

Tôi ra sức áp mành vàobụng Mông Thái Nhất, sau đó lại đem môi dán vào miệng hắn, dùng sức hướng miênghắn hà hơi………….

“Khụ khụ khụ khụ…….” từmiệng Mông Thái Nhất ọc ra thật nhiều nước

“Tỉnh!! Tỉnh lại!!” Cảmgiác lo lăng của tôi đột nhiên lắng xuống, nước mắt theo mi tràn ra………….

“Khụ! khụ!…………..Ma ThuThu!! Cô muốn lắc chết tôi a!”

“Ô ô ô ô ô ô……………..”

“Ê……………….Ma Thu Thu!!Người suýt chết là tôi cơ mà?”

Ô ô ô……………ô ô ô ôô……………….”

“Đừng khóc, đại sắcnữ…………..Còn khóc nữa tôi sẽ phi lễ cô a!”

“Ô ô…………..A________” Tôiphát ra một tiếng hét chói tai làm rung động một đám nhỏ từ trong khu rừng bayra!

Tôi Tôi Tôi…………tôi chỉmặc mỗi quần lót , hơn nữa lại ngồi trước mặt Mông Thái Nhất!! Nhưng cả quầnlót cũng ướt đẫm rồi!!! Trời ạ!!!!!!!! (Rin: sặc…..vậy là bị thấy hết òi còngì!!? Mông ca *lườm lườm* chịu trách nhiệm đi nha!! “

Tôi lấy tay gắt gao chemặt, lúc này tôi thật hận ko thể ra sông quyên sinh!!

Một đống vải ướt đẫmquăng lên đầu tôi, tôi ngẩng đầu, hiển nhiên là y phục của Mông Thái Nhất!!

“Mặc dù ướt, nhưng vẫncòn hơn trần truồng!” Mông Thái Nhất quay lưng hỏi tôi ” Mặc ?”

“Ừ……………”

Mông Thái Nhất xoayngười lại, một tay đem tôi bế lên

“Anh…………anh………làmgì………..vậy?” Tôi sợ tới mức càng nói càng cà lăm

“Ôm cô trở về a!” MôngThái NHất ko kiên nhẫn nói

“Tôi…….tôi………..” Tôi rasức giãy dụa, nhưng càng giãy lại bị ôm càng chặt

“Tôi cái đầu cô a!! Cònđộng đậy nữa coi chừng tôi đánh cô!! Chẳng lẽ cô muốn để mông trần đi về sao?!”Mông Thái Nhất tức giận uy hiếp

“Ô ô……..ko…………….” Thậthung dữ!! Tôi nép vào lòng Mông Thái Nhất nhỏ giọng khóc

“Rất tốt a!!”

“Ô ô…………….”

“Được rồi, tôi sợcô……….” Mông Thái Nhất vẫn tiếp tục ôm tôi đi lên phía trước

“Ê! Sao cô còn chưa cảmơn tôi!?” Mông Thái Nhất nghiêng mắt nhìn tôi được hắn ôm trong ngực

Tôi ngừng khóc, giươngto mắt nhìn hắn khó hiểu

“Vừa nãy tôi vì cứu cô ,suýt chút nữa là mất mạng, cô còn ko cảm ơn tôi sao?”

Vừa nãy không phải tôicứu hắn sao? Nhưng mà nhìn bộ dạng hung dữ kia, tôi chỉ biết nhỏ miệng nói

“cảm………..cảm ơn!”

“Hắc hắc………..” Mông TháiNhất gian gian cười ra 2 tiếng

Trở về lều trại trongtình trạng ướt nhẹp, mọi người trở nên rối loạn 1 chút, nhưng điều làm tôi rốiloạn nhất là

Mông Thái Nhất đợi chomọi người ngủ hết, sau đó lại lặng lẽ đi về phía bên cạnh tôi

“Sẻ con!! Đang ngủ sao?”

Mông Thái Nhất xoayngười nhìn tôi, tôi cơ hồ có thể cảm giác được hơi thở ấm áp của hắn! Tôi dùngsức nhắm mắt lại, vẫn ko nhúc nhích, nhưng tim đã nhảy tới cổ họng, cảm giácnhư sẽ nhảy ra ngoài!

“Hôm nay………….cảm ơn cô…………..” Hắn nhẹ nhàng nói, tuy rằng tôi ko mở to mắt , nhưng vẫn cảm