
uang Anh cười khùng khục. Cúp máy rồi anh liền lăn ra cười hết công suất. Nếu không làm cô ấy điên
lên thì anh sang đây làm gì nữa cơ chứ? Múc đích của anh chính là như
vậy mà!
Khoan đã!
Cô ấy nói là rời khỏi cái khách sạn này hả? Đi đâu? Cái gì mà tồi tàn?
Khu ổ chuột hay sao? Quang Anh cứ tự hỏi rồi lại tự tát vào mặt mình.
Đến khi anh hốt hoảng chạy sang phòng Đường Thi thì cô ấy đã đi mất rồi. Một lần nữa, Quang Anh phải tự đánh giá trình độ điền kinh của mình.
Thật là không đáng để được cho là trung bình!
Quang Anh chạy xuống dưới sảnh
của khách sạn. Chắc chắn cô ấy chưa thể đi đâu xa được. Và
đúng như những gì anh dự đoán, Đường Thi đang khệ nệ với đống
hành lí quá khổ của cô. Đấy chính là lí do vì sao, khi muốn
trốn thoát thì bạn cần phải bỏ của chạy lấy người.
- Đường Thi!
Quang Anh gọi với theo. Nhưng rõ ràng là cô ấy đang cố tình
không quay lại, và bước chân thì vẫn hoạt động. Mẹ kiếp! Anh
vội buông một câu chửi thề rồi chạy theo cô.
Đường Thi biết Quang Anh đuổi đằng sau thì lập tức dừng lại rồi chau mày nói:
- Anh là cái thể loại gì vậy?
Quang Anh vừa thở vừa nói khiến cho mặt mũi đỏ lựng cả lên:
- Thế sau bao nhiêu ngày sống chung mà em vẫn không biết bản thân mình ở với thể loại gì à?
Đường Thi là một người không dễ cam chịu, nhưng cái khoảnh khắc câm nín của cô lúc này thì...thật khó nói. Tại sao cô lại
không thể thắng Quang Anh trong cái chuyện cãi nhau nữa? Tức
chết đi được.
Đường Thi quay phắt người lại, dùng ngón tay của mình chỉ chỉ vào ngực Quang Anh rồi gằn từng tiếng:
- Chúng, ta, li, hôn, rồi!
Quang Anh hếch mặt lên:
- Nhà nước cấm li hôn rồi thì không được theo đuổi lại hả?
Á khẩu!!!
Đường Thi muốn rút guốc ra rồi tương thằng vào đầu tên đứng
trước mặt mình. Cô chắc chắn là bị thần kinh khi ngày xưa lại
dây vào hắn. Đúng là khôn một phút dại một đời.
Tiểu thư Đường Thi cố nuốt cục tức kia xuống, cho nó ngấm dần
dần rồi mới nhoẻn miệng cười. Một nụ cười hết sức nguy hiểm:
- Đồng chí, đồng chí có thể nói cho tôi biết tại sao đồng chí lại xuất hiện ở đây không?
Quang Anh vẫn đủng đỉnh:
- Có công chuyện thôi mà!
Đường Thi trợn mắt, nghiến răng nói:
- Thật sao?
- Lại còn nghi ngờ nữa à? - Ngừng một lát rồi Quang Anh mới
cố tình ồ lên - À, hóa ra em nghĩ anh đến đây là vì em.
Đường Thi đang đi tìm đuôi người ra, bỗng chốc bị người ra nắm
lại đuôi của mình thì không biết phải xử trí ra sao. Cuối cùng cô chữa thẹn bằng cách đeo kính râm vào rồi dùng guốc dẫm
thật mạnh lên chân của Quang Anh khiến anh ta la ó thất thanh. Sau khi đã hả dạ cô mới cười đắc ý và nghiêng đầu nói với bảo
vệ đang chạy tới:
- Xin lỗi! Tôi không nhìn thấy chân anh ta.
Có người Việt Nam mới hiểu cô ta đang phát ngôn cái gì.
Quang Anh vừa ôm chân vừa cười cười ra hiệu cho bảo vệ giải
tán. Đúng là mất mặt, mới sáng ngày ra đã làm trò cười cho
thiên hạ.
- Đường Thi! Em cần phải đi học ngoại ngữ thôi. Cứ cái đà này thì em sẽ chẳng thể ở đây được.
- Ai nói là tôi sẽ ở đây?
- Vậy tức nghĩa là em sẽ về Việt Nam hả? - Hai mắt Quang Anh bỗng dưng sáng rực lên.
Đường Thi không nói gì, cô "xì" một cái rõ to rồi xách hành
lí bỏ đi tiếp. Quang Anh tất nhiên là sẽ kéo tay cô lại:
- Em đi đâu?
Đường Thi dù có chết cũng không ngờ được rằng mình sẽ phát
hiện ra được điều lí thú như vậy: Quang Anh - chồng "cũ" của cô có họ hàng với đỉa! Cô tức mình giằng người ra rồi chỉnh
lại quần áo. Sau đó mới quắc mắt lên hăm dọa (cho dù đang đeo
kính râm):
- Này con đỉa to xác! Tôi nói lại một lần nữa, trước khi nhà
anh bị đè bẹp thì tốt nhất là hãy tránh xa tôi ra. Sức chịu
đựng của tôi không phải là vô hạn đâu.
Nếu là trước kia, cho dù đầu Quang Anh có bị úng thủy thì anh
cũng sẽ tránh xa Đường Thi theo như lời cô ấy đề nghị. Nhưng
với tình cảnh hiện tại, không những nhà anh bị đè bẹp mà cả
gia phả nhà anh có tiêu tan thì anh cũng quyết lôi bằng được cô
ấy về. Anh đã quyết rồi, có chết cũng sẽ không từ bỏ cô ấy.
- Được, vậy thì làm thử đi.
Đường Thi tức đến nỗi chỉ muốn xổ cả bộ lòng ra ngoài cho con người đang đứng trước mặt mình xem. Cái đồ dai như đỉa này sao hôm nay lại gan cùng mình đến vậy? Chẳng lẽ anh ta làm thân
được với mafia? Quên đi! Trời có sập thì con