Teya Salat
Yêu Vật

Yêu Vật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322552

Bình chọn: 9.5.00/10/255 lượt.

ối cùng không đợi được nữa, rèm cửa hoa nhỏ bị xốc mạnh

lên, chuông gió xanh lam rung nhẹ, một cơn gió mang theo mùi nước hoa

gay mũi đập vào mặt mà đến. Một thương nhân trung niên bụng phệ, bộ dáng nhà giàu mới nổi, cả người hàng hiệu, mang theo bao lớn bao nhỏ quà

tặng, trên mặt cười tít, thịt béo chen chúc suýt chút nữa là không nhìn

thấy mắt đâu cả, cúi đầu khom lưng chào hỏi tôi: “Nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, lường trước là Dạ Đồng cô nương không nghe thấy tiếng gõ cửa, đã đường đột rồi. Lâu rồi không gặp nhỉ?”

Ông ta biết tôi là ai, không cần che giấu.

Tôi từ trên sô pha bật dậy, biến thành hình người, chỉnh lại váy ren, nhìn người tới nhưng không nhớ được lai lịch ông ta, đành nhíu mày hỏi William: “Tên béo chết bầm nào đây? !”

Khách đến sắc mặt hơi thay đổi, nhưng nhanh chóng duy trì nụ cười thân thiện.

William ở bên cạnh chọc chọc eo tôi, thấp giọng nói: “Dạ Đồng, cô kỳ thị người béo là không tốt.”

Tôi bất cần “Hừ hừ” hai tiếng nói: “Tôi còn ghét người gầy, bọn trẻ con

chết tiệt, phụ nữ đáng chết, đàn ông chết bầm! Còn cả chó nữa!”

William biểu cảm rất bị thương, nhưng tiếp đón là việc anh ta phải phụ trách,

vì thế ngoan ngoãn chạy tới chỗ ngăn tủ của Hồng Vũ, làm theo phương

pháp đã được học lúc trước, lung tung lấy lá trà, còn cầm cả hai cái

chén gốm sứ ra sau đó đổ nước ấm. Như ông quản gia nhỏ quy củ đi đến

trước mặt ông khách béo, lộ ra 8 cái răng nanh nhỏ sáng bóng, mỉm cười

nói: “Khách hàng, mời dùng trà.”

Khách đến nể tình mà uống một ngụm, nhưng không dám uống ngụm thứ hai nữa.

Ông ta đem lễ vật đặt lên trước mặt tôi, bên trong có các loại thuốc bổ

cao cấp, sơn hào hải vị cùng mấy bình rượu quý, sau đó rất quen thuộc

nói: “Hơn 30 năm không gặp, muốn tìm các vị thật khó. Tôi là Thiệu

Thiên, là thằng nhóc cô gặp trong bệnh viện năm đó, còn nhớ không?”

“Không nhớ nổi…” Trí nhớ của mèo rất kém, rất nhiều việc nhỏ không đáng nhắc

đến đều không để ở trong lòng, quan hệ với con người cũng không ngoại

lệ. Tôi nhìn bộ dạng nịnh bợ của ông ta, đoán có lẽ đây là đối tượng đã

từng thực hiện giao dịch với mình, nay muốn đến đây làm giao dịch lần

hai. Vì thế giả bộ mỉm cười thương mại nói: “Ông còn muốn giao dịch cái

gì? Giảm béo cấp tốc? Trị bệnh tiểu đường cao huyết áp? Tôi có linh đan

diệu dược lập tức có hiệu quả! Giá cũng không đắt lắm.”

“Không không, ” Thiệu Thiên xua xua tay, phủ nhận nói, “Tôi muốn hủy bỏ giao dịch trước kia.”

Tôi kinh ngạc: “Sao lại thế?”

“Dạ Đồng cô nương quý nhân bận rộn, không nhớ cũng là chuyện bình thường ”

Thiệu Thiên cười hai tiếng, rút trong túi ra một cây xì gà, vừa hút một

ngụm thấy tôi không vui liền vội dập đi, híp nửa đôi mắt đậu tương giúp tôi nhớ lại chuyện cũ, “Năm 8 tuổi, tôi nằm ở viện

Yên Sơn, có quen một cô bé cùng tuổi, đã quên cô ấy tên gì rồi… Cả 2 đều là trẻ con, phòng bệnh lại gần nên rất nhanh đã chơi thân. Cô bé đó

hình như bị bệnh bạch cầu, nhiều lần phải cấp cứu mới sống nổi. Bác sĩ

nói cô ấy chỉ sống được ba tháng nữa, nhưng cô ấy rất hy vọng mình có

thể sống thêm hai năm. Khi đó tôi còn nhỏ, không hiểu chuyện, thấy rất

thương cô ấy. Cũng không biết trong đầu nghĩ gì mà liều mạng cầu xin để

cô ấy có thể được như mong muốn. Đêm đó, Dạ Đồng cô từ trên trời giáng

xuống, xuất hiện ở trước mặt tôi, miệng nói tiếng người, hóa thành hình

người, nói là chỉ có giao dịch với yêu quái mới có thể cứu cô gái ấy,

nhưng phải trả giá tương ứng.”

Tôi gật đầu nói: “Dùng tuổi thọ đổi tuổi thọ của người khác, quả thật có vẻ giống việc tôi sẽ làm, anh tình tôi nguyện, có gì không đúng sao?”

Thuộc Thiên vẻ mặt đau khổ nói: “Cô thừa dịp tôi trẻ người non dạ, muốn tôi

dùng hai mươi năm tuổi thọ đổi hai năm tuổi thọ của cô ấy. . . . . .

giao dịch này rất không công bằng.”

Tôi không nhớ nổi việc này, mà nhìn bộ dáng như có thâm thù đại hận của ông ta, tôi vội vàng mạnh miệng nói: “Chỉ cần hai bên đồng ý, khế ước sẽ

được thành lập, không thể hối hận.”

Thuộc Thiên vội la lên: “Khi đó tôi mới tám tuổi, không có đầy đủ năng lực hành vi dân sự!”

“Bàn luật pháp với yêu quái, ông bị hâm à?” Tôi mài móng vuốt, lạnh lùng

cười nhạo: “Sau khi giao dịch không thể sửa đổi, ông muốn bắt nạt Dạ

Đồng này thì về tập đánh nhau đi đã. Nếu không thì ngoan ngoãn trở về,

chấp nhận số phận, đừng tìm phiền toái nữa.”

Thuộc Thiên dựa vào ghế sofa, bộ dáng kính cẩn nghe lời lấy lòng đã biến mất, ông ta có chút buồn rầu có chút ngạo mạn nói: “Hơn ba mươi năm qua, tôi phát triển thuận buồm xuôi gió, bây giờ cũng coi như gia tài bạc triệu, quyền khuynh một phương. Giờ tôi đã gần 50, lúc trước đi bệnh viện kiểm tra, kết quả CT* nói là phổi xuất hiện khối u, có thể là u ác tính, tôi lập tức nhớ ra hồi nhỏ từng gặp cô. Đời người chẳng qua bảy tám chục

năm, đối với yêu tộc mà nói chỉ ngắn ngủi như đom đóm, nhưng con người

mà bị trừ mất hai mươi năm tuổi thọ thì tôi còn lại được bao nhiêu ngày

chứ? Cho nên vụ giao dịch không công bằng này, tôi phải hủy bỏ!”

* Chụp CT (chụp cắt lớp vi tính có sự

trợ giúp của máy tính) là một phương p