Insane
Yêu Trong Đau Khổ

Yêu Trong Đau Khổ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210960

Bình chọn: 10.00/10/1096 lượt.

phải ở Cục Công An, mà là ở bệnh viện tâm thần, cô bị giam trong một căn

phòng nhỏ bài trí rất đơn giản, chỉ có một chiếc giường. Tả Á khóc lóc,

kêu la, bàn tay nhỏ bé không ngừng đánh lên cửa, cô kêu muốn bọn họ thả

cô ra ngoài, nhưng không một ai thèm để ý cô cả, bởi vì ở gian phòng bên cạnh cũng có tiếng kêu la ầm ĩ, gào thét đòi ra ngoài, không muốn ở chỗ này.

Nỗi sợ hãi bao phủ lấy cô, đây không phải là lần đầu tiên

vào nơi này, mấy tháng trước, cô đã từng bị nhốt một lần rồi. Nguyên

nhân là bởi vì ngày đó khi cô vừa về đến nhà sau khi tan ca đã tận mắt

chứng kiến một người đàn ông dùng gối đầu làm người chị em ở cùng với cô chết ngạt, người chị em đó quần áo xốc xếch nằm ở nơi đó, không có một

chút dấu hiệu của sự sống nào.

Tả Á báo cảnh sát, cuối cùng cô và người đàn ông kia đều bị cảnh sát dẫn tới cục, Tả Á nhận thấy hình như

cảnh sát có quen biết với tên đàn ông giết người đó, nhưng cũng không để cho Tả Á kịp suy nghĩ gì thêm, cô đột nhiên bị bắt giam, bị nhốt vào

trong một gian phòng nhỏ trong cục.

Những người ở đó không cho

phép cô tiếp xúc với bên ngoài, không cho phép cô rời đi, không cho phép cô nói lung tung, giống như ngồi tù vậy. Cô tức giận, nóng nảy, dựa vào cái gì mà giam giữ cô, dựa vào cái gì chứ. Cô muốn đi ra ngoài, rời

khỏi nơi này, nhưng mà, cô phải còn đứa con, không được để cho mình bị

kích động, cho nên cô nhẫn nại.

Nghĩ đến người chị em cùng phòng

bị người hại chết, lòng của Tả Á quặn lên từng cơn, người chị em cùng

phòng đó là một cô gái xinh đẹp hoạt bát, mới vừa tốt nghiệp đại học, có không ít người theo đuổi, cũng có rất nhiều tiền, nhưng mà, cô ấy vẫn

rất kiên cường, cô thích một người đàn ông, cho dù người nhà lại không

đồng ý cô ấy vẫn cố chấp không từ bỏ.

Gã đàn ông giết người kia

có lẽ nào là người theo đuổi cô mà không được nên mới cưỡng ép cô, sau

đó giết cô? Lòng của Tả Á vô cùng buồn bực, buồn vì cái chết của người

bạn cùng phòng, không nhịn được mà khóc rống lên, ngày đó cô mang thai,

người bạn đó đối xử với cô rất tốt, rất tốt, nhưng mà, chỉ trong nháy

mắt, cô ấy đã mất đi sinh mạng.

Tả Á nghĩ đi nghĩ lại, không hiểu sao mình lại bị giam giữ, cô không biết tại sao mọi chuyện lại biến

thành như vậy, mơ hồ cảm thấy chuyện này có chút gì đó không đúng. Cô cứ như vậy đợi ở đó mấy ngày, cuối cùng kết quả kiểm tra thi thể của người bạn cùng phòng là do sốc thuốc mà chết, mà Tả Á cũng được thả ra.

Sau khi Tả Á trở lại chỗ ở, người nhà của cô gái cầu xin Tả Á ra tòa làm

chứng, Tả Á đồng ý, kẻ giết người thì phải đền mạng, người đàn ông kia

phải chịu trách nhiệm trước pháp luật vì chết của cô gái kia. Nhưng mà,

một ngày kia cô đến bệnh viện khám thai, lại bị người ta nói cô bị tâm

thần, sau đó cô bị cưỡng ép nhốt vào bệnh viện tâm thần.

Cứ như

vậy cô bị ngăn cách với bên ngoài, bị giam ở bệnh viện tâm thần, mãi cho đến khi sắp sinh con, cô mới được thả ra, mà lúc này, người nhà của cô

gái cũng không còn ý định tố cáo nữa. Không tố cáo sao? Tả Á biết mình

đã chọc tới người không nên chọc.

Sau đó Tả Á sinh con, thân thể

đứa nhỏ vẫn luôn không khỏe, cô muốn đợi cho con khỏe mạnh hơnmột chút

sẽ rời khỏi nơi đó, trở về nhà, nhưng mà, có một đêm cô tỉnh lại đột

nhiên không thấy con mình đâu nữa, hẳn là đứa nhỏ bị bắt cóc đi rồi, cô

hoảng sợ đi khắp mọi nơi tìm kiếm người đã mang con cô đi, nhưng mà,

không có, không tìm thấy tung tích con, cuối cùng cô chọn cách báo cảnh

sát.

Nhưng khi cô về đến nhà, lại thấy con cô đang nằm ở trên

giường ngủ say. Chuyện này thực sự rất khó hiểu, hơn nữa cục cảnh sát có người đã từng nhìn thấy cô, biết cô từng bị giam trong bệnh viện tâm

thần, nên cho rằng bệnh tâm thần của cô lại phát tác.

Tả Á không

khỏi có chút nghi hoặc, chẳng lẽ mình thật sự không bình thường ư, rõ

ràng cô không nhìn thấy con mình đâu nữa cả, tại sao đứa nhỏ lại đột

nhiên xuất hiện, nhưng mà, niềm vui sướng khi mất mà lấy lại khiến cô

không suy nghĩ nhiều đến nữa. Cô chỉ mơ hồ cảm thấy chuyện này có cái

gì rất kì quái cho nên quyết định nhanh chóng rời khỏi thành phố này,

trở về nhà.

Thế nhưng, ngày hôm đó, lúc cô chuẩn bị rời đi, con

cô lại bị người ta bắt cóc, cô bị đánh đến bất tỉnh ở trên đường, sau

khi tỉnh lại đã không thấy con mình đâu nữa, trong lúc đang vô cùng

hoảng loạn định báo cảnh sát cô lại nhận được cuộc gọi từ một số điện

thoại lạ.

Người kia nói nếu cô muốn chuộc con mình về phải đưa

cho hắn một trăm vạn, nhưng cô đâu có nhiều tiền như vậy, cô nói với bọn cướp, cô không có tiền, cô chỉ là một người mẹ đơn thân, nhưng người

đàn ông bên đầu kia điện thoại dường như biết cô rất rõ, hắn biết cô đã

từng kết hôn, biết người chống trước của cô là một người giàu có, muốn

cô đi lấy tiền của Kiều Trạch.

Cô nói với bọn cướp, cô đã ly hôn

rồi, Kiều Trạch sẽ không cho cô tiền đâu, cầu xin bọn cướp thả con cô

ra. Nhưng kẻ bắt cóc kia giống như bị điên vậy, cảm thấy đùa bỡn cô, làm cho cô sốt ruột thì sẽ thấy rất vui vẻ.

Anh ta bắt cô làm theo

lời anh ta, nếu không sẽ không được gặp con mình nữa, mà yêu