XtGem Forum catalog
Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324990

Bình chọn: 9.00/10/499 lượt.

h, đều là những món ăn

ngày thường Tô Nhan thích ăn. Làm xong cơm, Hứa Triết Quân mở cửa phòng ra, nhìn

đến Tô Nhan vẫn như cũ cuộn tròn nằm trên giường không nhúc nhích, cười một cái

rồi đi qua, xốc chăn ở trên đầu cô, cười nói, "Rời giường, dậy còn ăn

cơm."

Ai biết Tô Nhan rụt lui đầu, né tránh tay hắn, tiếp tục làm tổ,

một chút cũng không ý dậy.

"Không ăn cơm sao?" Hứa Triết Quân cười cười, đem lật nửa người

cô lại đối mặt chính mình.

Tô Nhan giương mắt liếc nhìn hắn một cái, đột nhiên cảm thấy

trong lòng buồn bực, chính mình liền như vậy bị người này ăn sạch... Tuy rằng

sớm biết đây là chuyện sớm hay muộn, nhưng là liền như vậy bị ăn hết! Giống như

không cam lòng! Bĩu môi, Tô Nhan tức giận nói, "Ăn, có thể không ăn sao? Anh

trước đi ra ngoài đi, em muốn thay quần áo."

Hứa Triết Quân nhíu mày, cũng là không nói cái gì, rất hợp tác đi

ra ngoài.

Cơm nước xong, Tô Nhan nằm trên sô pha vẫn không nhúc nhích,

trước mặt TV đang chiếu phim truyền hình mà một chút cũng xem không vào. Hứa

Triết Quân dọn dẹp xong đi ra, liền nhìn đến vẻ mặt Tô Nhan như mệt mỏi, không

có tinh thần nằm trên một góc sô pha.

"Làm sao vậy?" Hứa Triết Quân đi lên trước, ngồi xuống bên người

Tô Nhan, đưa tay đem cô ôm vào trong lòng.

"Hừ!" Tô Nhan cũng không nhìn tới hắn. Người này khởi xướng còn

không biết xấu hổ hỏi cô làm sao vậy?

"Mệt mỏi sao?" Cúi đầu nhẹ nhàng cắn cổ Tô Nhan, Hứa Triết Quân

hỏi.

"Anh để cho em xem tivi!" Lấy tay đẩy đầu không yên phận của mỗ

yêu nghiệt ra, Tô Nhan quay đầu hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn hắn một cái,

giận dữ nói. Biết cô mệt mỏi còn cắn cô? Còn muốn làm cô không được nghỉ ngơi

sao ?

Hứa Triết Quân mỉm cười, gật gật đầu tỏ vẻ đáp ứng, ôm Tô Nhan

ngoan ngoãn xem tivi.

Không tới nửa giờ, Tô Nhan đã không thể nhớ được đến tột cùng là

đã bao nhiêu lần đẩy móng vuốt của mỗ yêu nghiệt vụng trộm trên người mình đang

sờ loạn ra, Tô Nhan hoàn toàn phẫn nộ rồi. Con mẹ nó đêm qua ép buộc cô suốt một

buổi tối còn chưa đủ sao? Bây giờ còn không ngừng sờ loạn, đây còn có để cho

người sống không đây? Hắn tinh lực dư thừa, sự chịu đựng mười phần, thân thể

khoẻ mạnh, nhưng là thân thể nhỏ bé của cô chịu không nổi!

"Hứa Triết Quân, anh yên lặng cho em!" Tô Nhan hướng tới Hứa

Triết Quân rống lên một câu, đứng dậy rời khỏi vòng tay ôm ấp của Hứa Triết

Quân, đi đến sô pha bên kia ngồi xuống, cùng hắn bảo trì khoảng cách an

toàn.

Thấy Hứa Triết Quân suy nghĩ muốn tiến lại đây, Tô Nhan chỉ vào

hắn nói, "Anh ngồi ở đó cho em, đừng tới đây!"

"A Nhan..." Hứa Triết Quân có chút đáng thương nhìn Tô Nhan, biểu

tình cực kỳ vô tội lại ủy khuất, giống như Tô Nhan đã làm gì với hắn

vậy.

Tô Nhan sửng sốt, đầu đầy hắc tuyến, cả người khí thế nháy mắt

tiêu giảm một mảng lớn.

Cứ như vậy tạm dừng trong nháy mắt, Hứa Triết Quân đã lại dán

trên người Tô Nhan, cười tủm tỉm nhìn cô.

Có hay không ăn đậu hủ của cô không? Không, tấm phần cũng có thể.

Trực tiếp giải quyết chính mình thì có vẻ thống khoái một chút hay

không?

"Anh cam đoan." Hứa Triết Quân dựng thẳng một bàn tay lên, hướng

Tô Nhan cam đoan nói.

Ánh mắt Tô Nhan quay tròn vòng vo vài vòng, suy nghĩ một lát mới

gắng gượng đáp ứng, để cho hắn tiếp tục ôm chính mình xem tivi. Lần này, Hứa

Triết Quân thật đúng là ngừng lại, không có lại động thủ động cước, hai người

mới chính thức an ổn tiếp tục xem tivi.

Chờ thời gian nghỉ ngơi một buổi chiều qua đi, Tô Nhan mới thực

sự tỉnh lại, không còn giống với cá chết, rốt cục có thể nhúc nhích được vài

cái. Mở tủ lạnh ra phát hiện sữa chua Tây Hồ dự trữ đang cấp báo khẩn, Tô Nhan

lôi kéo Hứa Triết Quân đi xuống siêu thị dưới lầu quét sạch một

lần.

Cuộc sống vẫn giống như trước, yên tĩnh đơn giản, thản nhiên

thanh thản. Trừ bỏ phải làm luận vặn cùng sửa chua hết thì phải ra ngoài mua, Tô

Nhan cơ hồ không có chuyện gì làm, ngẫu nhiên xem tiểu thuyết điện ảnh, nghe một

chút ca nhạc, tương đối dễ chịu. Đương nhiên, nếu có thể làm cho mỗ yêu nghiệt

cầm thú trở về nguyên dạng, Tô Nhan sẽ cảm thấy cuộc sống càng thêm hạnh phúc mỹ

mãn.

Tô Nhan vừa ghé vào trên giường sắp ngủ, Hứa Triết Quân vừa tắm

rửa xong đi ra liền ngả lại đây rồi bắt đầu giở trò.

"Không cần." Tô Nhan né tránh nụ hôn của Hứa Triết Quân, giãy dụa

suy nghĩ muốn chạy trốn.

Nhưng là gã đàn ông này vừa mới biết mỹ vị của ăn sạch đến tận

xương cốt làm sao có thẻ buông tha cho mỹ thực đã muốn đến bên miệng chứ? Tô

Nhan giãy dụa phản đối ở trong mắt Hứa Triết Quân không đáng kể chút nào, không

quá lâu, quần áo trên người Tô Nhan cũng đã bị lột hết sạch.

"A Nhan, anh nghĩ..." Hứa Triết Quân ở bên tai Tô Nhan thổi nhiệt

khí, hai tay không ngừng ở trên thân thể Tô Nhan khiêu khích thần kinh của cô ở

khắp nơi, châm một ngọn lại một ngọn lửa làm cho người ta khó

nhịn.

"Hỗn đản!" Lời nói của Tô Nhan đều bị Hứa Triết Quân cắn nuốt

hết, cuối cùng biến thành tiếng rên rỉ mềm mại câu dẫn người.

Ban đêm như vậy, thân là yêu nghiệt Hứa Triết Quân làm sao có thể

liền đơn giản buông tha Tô Nhan như vậy?

Thứ Hai bảo vệ