Duck hunt
Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Yêu Nghiệt Nhớ Thuần Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325394

Bình chọn: 8.00/10/539 lượt.

Đè thấp giọng nói trò truyện, Hứa Triết Quân cũng không có ra

tiếng. Nghe được giọng nói trầm ổn của đối phương cùng với kia tiếng gọi "Tô

Nhan", Hứa Triết Quân khôn ngoan mang tản mạn nói, "Anh Dư sao? Xin lõi, A Nhan

đang tắm, không thể tiếp điện thoại. Có chuyện gì anh có thể nói trước với tôi,

tôi có thể giúp anh chuyển cáo."

Đầu bên kia điện thoại, Dư Nhược Hàn trầm mặc hai giây rồi hỏi,

"Anh là?"

Ngồi trên sô pha, chân bắt chéo, Hứa Triết Quân tâm tình rất tốt,

"Tôi là bạn trai A Nhan."

"Tôi không có nghe nói Tô Nhan có bạn trai."

Hứa Triết Quân nhếch khóe môi một cái rồi cười nói, "Không có

nghe nói không có nghĩa là không có, nha đầu kia cùng tôi từ khi học trung học

đã xác định quan hệ. Tuy rằng ba năm nay tôi không ở bên cô ấy, nhưng là cô ấy

vẫn là bạn gái của tôi. Tôi nghĩ anh Dư là nghĩ sai rồi."

Dư Nhược Hàn từ chối cho ý kiến cười, "Nếu thích sẽ không nên để

cô ấy một mình ba năm. Huống hồ qua ba năm, anh cho rằng hai người trong lúc này

cùng ba năm trước đây giống nhau sao?"

Hứa Triết Quân híp con ngươi trầm xuống, "Mặc kệ bây giờ cùng ba

năm trước đây có giống nhau không, tôi sẽ không buông tay. Huống chi, ba năm đối

hai chúng tôi mà nói cũng không phải vấn đề gì."

"Phải không?" Dư Nhược Hàn lắc lắc ly rượu hồng trong tay, đối

với những lời này không để ý lắm.

"A Nhan nếu đã để cho tôi tiếp điện thoại, ý tứ đã muốn phi

thường rõ ràng. Anh Dư vẫn là biết khó mà lui đi."

"Tôi là người rất thích đi ngược dòng nước, biết khó nhưng vẫn

vào."

Hứa Triết Quân sắc mặt trầm xuống, "Rất nhiều chuyện không phải

cố gắng là có thể thành công ."

Dư Nhược Hàn cười vang, "Không thử làm sao có thể biết

đâu?"

Hứa Triết Quân đang muốn nói tiếp, phát hiện cửa phòng tắm mở ra,

Tô Nhan tắm rửa xong đi ra. Nhìn đến Hứa Triết Quân còn đang nói chuyện điện

thoại, Tô Nhan nhíu nhíu mày, đi đến bên người hắn ngồi xuống, "A Quân, anh còn

chưa có nói chuyện xong?"

Hứa Triết Quân gật gật đầu, đưa điện thoại di động cho Tô Nhan,

"Chính em nói với hắn?"

Tô Nhan liếc mắt nhìn hắn, lắc đầu, ngáp một cái, một bên cầm lấy

khăn mặt lau tóc.

Hứa Triết Quân thân thủ xoa bóp bàn tay nhỏ bé của cô, trấn an

cười, nói vào di động nói "Anh Dư, xin lỗi thời gian không còn sớm, chúng ta

nghỉ ngơi. Ngủ ngon."

Cắt điện thoại, Hứa Triết Quân xoay người, thuận tay tiếp nhận

khăn mặt trên tay Tô Nhan giúp cô lau khô tóc, động tác mềm nhẹ tự nhiên, giống

như đã làm tốt mấy trăm lần.

"A Nhan, Dư Nhược Hàn này, em như thế nào lại trêu chọc hắn? Hắn

giống như không phải sinh viên."

Nhớ tới chuyện này, Tô Nhan liền ân hận. "Lần trước câu lạc bộ

của Vi Ngôn có công việc thiếu một người, em nhàm chán liền đi theo góp đủ quân

số. Vừa vặn là lễ khánh thành của Hạng Thành Quốc Tế, em đi bưng cái khay nhỏ để

cho người ta cắt băng khánh thành."

"Nghi lễ khánh thành?” Hứa Triết Quân mỉm cười trong đôi mắt rõ

ràng chứa ý tứ hàm xúc nguy hiểm.

"Không phải giúp Vi Ngôn góp đủ quân số sao? Chót lần này, về sau

quyết không." Tô Nhan chớp ánh mắt, trong lòng thầm hận Cố Vi Ngôn hại thảm

mình, dưới ánh mắt của Hứa Triết Quân tiếp tục chiến run rẩy mà nói tiếp, "Dư

Nhược Hàn là tổng giám đốc của Hạng Thành Quốc Tế, sau khi cắt bang khánh thành

xong, trên đường trở về em bị ngã..."

Hứa Triết Quân một trận đau đầu, loại chuyện này rơi xuống trên

người nha đầu kia, xác thực thực bình thường.

"Em lại không quen đi giày cao gót, chân bị trẹo, đều sưng lên,

sau đó Dư Nhược Hàn nhìn thấy liền giúp em đến bệnh viện. Em cảm thấy chung quy

vẫn nên cảm tạ hắn một chút, liền hỏi hắn xin số điện thoại của hắn. Đợi sau đó

cảm ơn hắn, mời hắn ăn bữa cơm. Ai biết..."

"Ai biết người ta liền coi trọng em, sau đó theo đuổi không bỏ."

Hứa Triết Quân thay Tô Nhan nói xong câu kế tiếp.

Tô Nhan cắn môi, thực vô tội cũng thực oan uổng, "Em đều nói cho

hắn em đã có bạn trai, hắn chính là không tin."

"Anh biết." Hứa Triết Quân cúi đầu, trán để trên trán Tô Nhan,

nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu trong mắt Tô Nhan, giọng nói ôn hòa như

lúc ban đầu làm cho Tô Nhan an tâm, "Anh đã trở về, tất cả đều tốt

rồi."

Bị Hứa Triết Quân ôm vào trong ngực, Tô Nhan gật gật đầu. Đúng

vậy, hắn đã trở lại. Về sau bất luận có chuyện gì, đều đã có hắn bên cạnh, không

bao giờ phải sợ hãi lo lắng một mình không tốt. Lần đầu tiên trong ba năm qua,

Tô Nhan cảm thấy hoàn toàn tâm an.

Đem Tô Nhan ôm trên đùi mình, ngón tay Hứa Triết Quân nhẹ nhàng

vỗ về mái tóc còn ẩm ướt của cô, ở bên tai cô nhẹ giọng nói, "A Nhan, anh đã trở

về. Mặc kệ phát sinh sự tình gì, đều có anh ở đây, em không hề đơn độc một

mình."

"Anh sẽ cùng em đi chơi trò chơi trong công viên, cùng em đi ngồi

Ma Thiên Luân, ngồi cáp treo, ngựa gỗ xoay tròn..."

"Anh sẽ cùng em xem phim, mang em đi ăn những món ngon mà em

thích."

"Anh sẽ cùng em đi học, đi dạo phố cùng em mỗi khi em buồn

chán."

"Chỉ cần em muốn làm, anh đều sẽ cùng em làm."

Tô Nhan vùi đầu trong Hứa Triết Quân, hai tay ôm chặt hắn, "A

Quân, anh đã trở lại, thật tốt."

Đột nhiên nghĩ đến cái gì,