Duck hunt
Y Nữ Xuân Thu

Y Nữ Xuân Thu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327834

Bình chọn: 8.00/10/783 lượt.



dự đoán được nàng sẽ chết rất thãm.

Chỉ là nàng không cam lòng, không cam lòng chết trong tay loại người này,

không cam lòng chết dưới thân người này , nàng phải mau sớm nghĩ cách thoát đi.

Nhưng tay chân bị trói, nàng nên làm cái gì bây giờ? Gấp đến độ lòng bàn tay

toát ra mồ hôi lạnh, nàng kinh hoàng nhìn tới gương mặt vừa xấu vừa ác đang ngày

càng đến gần.

Đợi chút, quá khứ Liên Kiều chỉ cảm thấy người này ghê tởm, xấu xí, nhưng

chưa bao giờ nhìn kỹ mặt của hắn, hôm nay hắn đem mặt lại gần ý muốn cợt nhã

nàng, cũng làm cho Liên Kiều phát hiện ra một đường sống.

Quan sát cẩn thận sắc mặt của hắn, phát hiện trên đầu hắn có một tầng mồ hôi

mịn, mặc dù vào xuân, ngày cũng còn lạnh , sao chảy ra mồ hôi, suy nghĩ một

chút, nghĩ đến người này hẳn là một tên dâm đãng côn đồ. Cùng quốc chủ ma quỷ đã

làm đủ mọi chuyện xấu, không biết hại chết bao nhiêu phụ nữ đàng hoàng, ba tháng

trước vừa bắt đầu mùa đông, chuyện phòng the quá nhiều, chân âm (*) hao tổn.

theo y lý: "Đông thương với hàn, xuân cần phải bệnh ôn" .

Tang Kỳ thấy Liên Kiều nhìn hắn không chớp mắt, liền mở cờ trong bụng, một

đôi mắt chó càng không chút kiêng kỵ đối với Liên Kiều nhìn từ trên xuống

dưới.

"Nương nương, người đang nhìn gì vậy?"

Ách, người này thật đúng là tự mình đa tình, cũng đã lớn thành bộ dạng này mà

tánh tình còn có thể tự say mê, thần tượng mình!

Dịu dàng mỉm cười, Liên Kiều cố làm ra vẻ ngây thơ: "Chỉ vừa mới vào xuân,

sao đại quốc sư lại đổ mồ hôi đầy người vậy?"

Câu hỏi này thật sự làm cho Tang Kỳ có chút bị kiềm hãm, biết Liên Kiều y

thuật cao minh, chẳng lẽ nàng đã nhìn ra được cái gì? Lúc này thu lại tinh thần,

ngược lại nghiêm trang nói: "Đúng vậy, ta cũng không biết đến tột cùng là xảy ra

chuyện gì, đã mấy ngày rồi, ngồi bất động một chỗ cũng sẽ đổ mồ hôi."

"Nếu như không ngại, ta sẽ bắt mạch cho đại quốc sư."

Tang Kỳ vừa nghe vui mừng còn không kịp, thầm nghĩ nàng chỉ là một cô gái yếu

đuối, coi như có cởi trói cho nàng thì nàng làm sao có thể thoát khỏi tay hắn

được? Liền vội vàng lắc đầu: "Không ngại, không ngại, đã sớm nghe nói y thuật

của nương nương vô cùng trác tuyệt, có thể để cho nương nương , thân thể ngàn

vàn vì hạ quan mà bắt mạch, hạ quan kiếp đã tu luyện được phúc phận a!" Nói xong

thì buông lỏng sợi dây trói cho Liên Kiều.

Liên Kiều trong lòng cười lạnh, không biến sắc, đưa ra ba ngón đặt lên cổ tay

của hắn. Một lát liền buông ra, thật ra thì nàng cũng không có cẩn thận .Thôi

đi, dù gì chỉ là giả vờ giả vịt thôi, muốn nàng chạm cổ tay hắn trong thời gian

dài đúng là ghê tởm mà, nàng có thể cảm thấy hắn cả người tê dại khi được nàng

chạm vào, người này quả thật là tên bại hoại mà!

"Không tốt rồi!" Buông tay ra, Liên Kiều cố kinh hoảng hô nhỏ một tiếng, đem

Tang Kỳ dọa sợ đến phát run, sợ hãi nhìn Liên Kiều.

"Nương nương, có, có gì không ổn sao?"

Suy nghĩ một chút, Liên Kiều cau mày nói: "Quốc sư gần đây có phải nhiệt

nhiều hàn ít, thường ra mồ hôi , tương tự như bệnh thương hàn hay không?"

Suy nghĩ một chút, Tang Kỳ liền gật đầu nói: "Dạ, thường cảm thấy nóng, hơn

nữa rất hay ra mồ hôi, tựa như hiện tại vậy."

Gật đầu một cái, Liên Kiều lại nói: "Mồ hôi ra mà nhiệt không giảm xuống, vả

lại dẫn đến khát nước , lại còn có triệu chứng giống như bị bệnh thương

hàn?"

"Đúng , đúng,, chính là như vậy, ta cũng nghĩ là bệnh thương hàn, uống thuốc

nhưng không thấy tốt hơn. Nương nương này. . . . . . Hạ quan tột cùng là bị gì

vậy?" Tang Kỳ gấp đến độ muốn khóc, đối với lời nói của Liên Kiều cực kỳ tin

tưởng.

Trong mắt Liên Kiều lóe lên một tia giảo hoạt, không nhanh không chậm nói:

"Bệnh này không lớn cũng không nhỏ."

Lúc này Tang Kỳ cũng sắp quỳ trước mặt nàng: "Nương nương,xin người phải cứu

hạ quan, cứu cứu hạ quan ....!"

"Đây là dĩ nhiên, đại quốc sư cứ việc yên tâm, ta viết phương thuốc, quốc sư

sai người đem thuốc mua về, mỗi ngày đều phải dùng, cứ bảy ngày làm một đợt trị

liệu, đến lúc đó nếu vẫn không tốt ,ta lại bắt mạch, mở lại phương thuốc, bệnh

này không phải dễ trị! Nếu trị không tốt có khi còn mất mạng!"

"Được, được, ta nhất định tuân theo dặn dò của nương nương, không dám chậm

trễ."

Tang Kỳ dùng vẻ mặt cung kính lấy giấy bút tới, Liên Kiều vung bút lên, đem

phương thuốc viết xong đưa cho Tang Kỳ, nói nhỏ: "Cái bài thuốc này sẽ có một

chút tác dụng phụ, chính là sẽ bị tiêu chảy một chút, cái này còn thỉnh đại quốc

sư bỏ qua cho ta

"Hiểu được, hạ quan nhất định chịu được."

"A, còn nữa, xin đại quốc sư hãy nhớ kĩ, mỗi ngày còn phải lật mình té ngã

300 cái , cộng thêm điên cuồng hét lên một canh giờ, khiến độc khí trong cơ thể

toàn bộ tản đi, như thế dược hiệu mới có thể phát huy tối đa."

Tang Kỳ gật đầu như bằm tỏi: "Hiểu, hạ quan nhất định tuân theo phân phó của

nương nương."

Nhìn thị vệ bên cạnh một cái, Liên Kiều cố ý nói lớn tiếng: "Ngoài ra, bệnh

này của quốc sư hơn người, cần nhiều công đoạn một chút, nên để các huynh đệ

cùng đi theo phục vụ ngài!”.

Mặt trời đỏ rực chậm rãi dâng lên từ đường chân trời, ánh bình minh tỏa rạng