Y Nữ Xuân Thu

Y Nữ Xuân Thu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327781

Bình chọn: 10.00/10/778 lượt.

hợp xuất phát tới Tư

Cách Nhật ô thành.”

Liên Kiều gật gật đầu, lại đem ánh mắt hướng về phương xa. Chiến tranh đối

với nàng mà nói sao mà xa lạ, máu tanh, giết chóc, đao quang kiếm ảnh, hết thảy

chỉ có trong phim mới có thể tái hiện được những hình ảnh lịch sử, nhưng lúc này

nó lại sắp trình diễn trước mặt nàng, nàng không biết nên lấy loại tâm tình nào

để đối mặt với nó cả. Nhìn một đám người đang sống trước mặt rồi đột ngột ngã

xuống, chôn vùi vào cát bụi, nàng nên coi thường, hay là nên đồng tình, thậm chí

là hòa mình vào trong đó. Loại tình huống như vậy, nàng không hề muốn lựa chọn,

nhưng muốn tránh cũng không thể tránh. Trên đường chân trời màu xanh biếc là ánh

mặt trời đỏ tươi như máu đem đại địa nhuộm thành một màu đỏ sẫm.

Chạng vạng ngày hôm sau, đại quân đã đến được Cổ Lạc Ngõa thành, Mục Sa Tu Hạ

chỉ huy đại quân đóng quân ngoài thành, không được vào quấy nhiễu dân, lại đưa

Liên Kiều vào thành sắp xếp cho nghỉ ngơi. Hành quân mấy ngày, rốt cục có thể

nằm trên giường thư thư phục phục ngủ một giấc thoải mái, Huyết thái tử cũng coi

như không quá vô đạo đức, ít nhất cũng biết chiếu cố sức khoẻ của nữ nhân.

Đại chiến hết sức căng thẳng, sự bình lặng trước mắt chỉ là vì sắp nổi lên

một trận máu chảy thành sông. Liên Kiều lặng lẽ tự chế một ít ám tiễn làm ám khí

phòng thân, phòng bị bất cứ tình huống nào. Binh hoảng mã loạn, mặc dù thân là

thái tử phi gặp phải khốn cảnh sinh tử tồn vong không ai có thể nhàn hạ mà bận

tâm đến việc người khác chết hay sống, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.

Chương 26: Liên thành

Thời khắc nguy cấp rốt cục đã đến, Liên Kiều được an bài ở phía sau doanh

trại cùng với những người khác để chữa bệnh và chăm sóc binh lính, tạm thời sẽ

không bị chiến hoả lan đến. Mục Sa Tu Hạ quả nhiên là tiểu nhân gian trá, từ lúc

đại quân đến Tư Cách Nhật Ô thành này thì việc đầu tiên hắn làm là âm thầm cắt

đứt nguồn cung nước và lương thực, thậm chí còn phái gian tế lẫn vào thành, đốt

kho lúa trong thành, bỏ độc vào giếng. Tin chắc rằng lúc này, dân chúng trong

thành nhất định lâm vào cảnh khủng hoảng đến cực độ.

Mục Sa Tu Hạ hành quân thần tốc hơn nữa lại bí mật, đến khi đại quân đến Cổ

Lạc thành cùng liên quân hội hợp thì có lẽ khá lâu sau Phiên quốc mới nhận được

cấp báo, khi đó thì Cách Tát Quốc đã tiếp cận tới nơi. Lúc này, Phiên quốc mới

biết tai vạ đến, muốn triệu tập quân đội đi đánh trận tốc độ nhanh nhất thì ít

n

hất cũng mười ngày nửa tháng, đến lúc đó thì đại quân Cách Tát đã chiếm lĩnh

Tư Cách Nhật Ô thành, viện quân tiếp sau cũng sẽ cuồn cuộn mà tới, đại thế đã

mất thì không thể vãn hồi. Trận chiến này Mục Sa Tu Hạ phải cố gắng để tốc chiến

tốc thắng.

“Tiền phương đang đánh sao?” Ngồi ở trên cỏ bên ngoài doanh trướng, trời xanh

mây trắng, đất rộng bao la, Liên Kiều tựa lưng vào cột lều trại, miệng ngậm cỏ

diệp, từ từ nhắm hai mắt lười biếng hỏi Y Mã ngồi ở bên cạnh nàng đang đảo

dược.

“Còn chưa, ta nghe thị vệ trưởng của Thái tử nói, Điện hạ muốn vây thành thêm

hai ba ngày, chờ người bên trong gây rối, mất ý chí chiến đấu mới đánh vào.”

“Vậy Thái tử Điện hạ của chúng ta nên cẩn thận rồi.” Liên Kiều xấu xa cười,

miệng phun luôn cỏ diệ

Y Mã kinh hô: “Vì sao?”

Liên Kiều tà nghễ bí hiểm cười: “Chó cùng rứt giậu, con thỏ bức nó vào đường

cùng nó sẽ cắn người đó nha.”

Y Mã vẻ mặt ngây thơ nhìn Liên Kiều, cảm thấy được thái y đại nhân nói chuyện

thâm quá đi à.

Sau khi làm quân dân Tư Cách Nhật Ô thành lâm vào cực độ khủng hoảng, Cách

Tát quân rốt cục triển khai công thành, tuy rằng Liên Kiều nhìn không thấy chiến

sự thảm thiết nơi tiền tuyến, nhưng từ tiền phương chuyển về một lượng lớn

thương binh cũng không khó tưởng tượng chiến tranh khốc liệt đến bao nhiêu.

Y Mã vô cùng trung trinh mà phát huy bản sắc bát quái của nữ nhân, không

ngừng báo cho nàng biết tình huống từ chiến trường.

“Tư Cách Nhật Ô thành không hổ là một toà đại thành, tường thành rất dày, cửa

thành thì kiên cố, rạng sáng đã bắt đầu dùng chuỳ đập vào mà giờ đã vỡ vụn hai

cái nhưng vẫn không đánh vỡ được cửa thành.”

Hứ, xứng đáng, biết là không dễ dàng đâu mà.

“Tiểu thư, binh lính Cách Tát chúng ta rất là dũng mãnh nha, nghe nói Phiên

quốc bị diệt rất nhiều tướng sĩ, tất cả đều bị thần binh của chúng ta bắn

chết.”

Thần binh?

“ Đúng vậy, chính là cung nỏ theo thiết kế của tiểu thư đó, thật là lợi hại,

bắn chết hết cả binh lính Phiên, tiểu thư thật giỏi a.”

Tác nghiệt a.

…..

“Tiểu thư, cửa thành đã phá.”

Nhanh như vậy sao.

Tiếng vó ngựa vươn xa gần, Liên Kiều dõi mắt nhìn lại, một tấc cũng không rời

Huyết thái tử cùng Huyết thị vệ. Mục Sa Tu Hạ tổng cộng có mười ba huyết kỵ,

chạy về phía nàng chính là một trong số đó Mạc Cổ Nhĩ.

“Thỉnh Thái tử phi hoả tốc cùng vi thần đến trước cửa thành, Thái tử Điện hạ

đang ở cửa thành chờ người.” Mạc Cổ Nhĩ phi thân xuống ngựa, ở trước mặt Liên

Kiều quỳ xuống đất cung thanh.

“Muốn ta đi đến cửa thành?”

“Thái tử phi thỉnh.”

Xuyên qua quân doanh tới cửa thành, Mục Sa Tu Hạ mặc một thân y phục màu đen,

c


Old school Easter eggs.