
tệ, gia thế
cũng vượt qua kiểm tra, việc Sắc Sắc náo loạn hôm nay, sợ rằng không ai dám tới
cửa xin cưới, nếu như Cẩm Nguyệt Vương gia không đồng ý. . . . . . Dạ Thiên híp
mắt suy nghĩ rồi nói: "Người đâu, mau mời Vương công tử tới thư phòng của
ta, chờ ta trở lại tiếp kiến sau!"
Dạ
Nguyệt Sắc nghe Đỗ Quyên nói Vương Duẫn thổ lộ ở trước cửa Tướng phủ, bị cha
nàng mời đến thư phòng, híp híp mắt, nhìn tam nương cầm đao đứng ngoài cửa, mắt
chuyển một vòng
"Ai
da, Đỗ Quyên bụng của ta đau quá!"
Tam
nương vừa nghe, vội vàng chạy vào, lo lắng hỏi: "Sắc Sắc, con làm
sao vậy?"
"Tam
nương. . . . . ." Dạ Nguyệt Sắc cắn môi, đôi tay che bụng, khuôn mặt nhỏ
nhắn nhíu lại: "Tam nương, bụng của con đau quá, có thể chết không, tam
nương!"
Vừa
nói, vừa "Ai da" : "Sắc Sắc a, con đừng hù dọa tam
nương mà, con mau lên giường nằm đi, tam nương đi gọi đại phu! Đỗ Quyên chăm
sóc tiểu thư thật tốt, nếu không thì. . . . . ."
"Ai
da, đau quá!" Dạ Nguyệt Sắc lớn tiếng gọi, tam nương liền vội vàng bỏ đi.
"Tiểu
thư, ngài lại gạt người!" Đỗ Quyên mặt ủy khuất nhìn Dạ Nguyệt Sắc,
đợi lát nữa khi bị phát hiện rồi, nàng nhất định sẽ chịu phạt.
"Bị
em phát hiện nữa à!" Dạ Nguyệt Sắc thu hồi bộ dáng nửa chết nửa
sống mới vừa rồi, hướng về phía Đỗ Quyên đe dọa: "Em phải không thấy
gì cả, nếu không thì. . . . . ."
"No
tỳ không thấy gì hết, không thấy gì hết đâu ạ!" Đỗ Quyên che mắt, dáng vẻ
như bịt tai trộm chuông.
Dạ
Nguyệt Sắc hài lòng ra khỏi cửa, nhanh chóng chạy về hướng thư phòng,. . . . .
. Không nghĩ tới Vương Duẫn này thật đúng là đáng yêu!
"Khụ
khụ. . . . . ." Dạ Nguyệt Sắc mỉm cười nói ho khan, nhất thời hấp dẫn lực
chú ý của Vương Duẫn.
Vương
Duẫn lập tức chạy tới, vẻ mặt thành khẩn và đau lòng nhìn Dạ Nguyệt Sắc, vội
vàng nói: "Dạ tiểu thư, nàng đừng quá đau khổ, gã Vương gia không tình
nghĩa kia không cưới nàng, Duẫn Chi sẽ không để cho nàng chịu ủy khuất, chỉ cần
nàng đồng ý, trưa nay Duẫn Chi sẽ nhờ gia phụ tới cầu hôn!"
Con
mắt Dạ Nguyệt Sắc đảo một vòng, con mắt nào của hắn nhìn thấy nàng khổ sở vậy,
nhưng bộ dáng tiểu tử này, thâm tình khẩn thiết, thật đúng là đáng yêu!
"Khụ
khụ, ta nói ta đã như vậy, ngươi cũng nguyện ý lấy ta?" Dạ Nguyệt Sắc mặt
cảm động nhìn Vương Duẫn, quyết định trêu hắn.
"Ta
là thật lòng, năm ấy vừa gặp ở Hoa Đào Tự, Duẫn Chi đã đối với Dạ tiểu
thư nhớ mãi không quên, sau đó xảy ra những chuyện kia, là ta tâm tồn bất mãn,
mới có thể chê trách tiểu thư, về sau tuyệt đối sẽ không có nữa. Duẩn Chi ta
thề với trời, nếu như có nửa câu nói láo, bị thiên lôi đánh không chết tử tế được!"
Vương Duẫn thấy Dạ Nguyệt Sắc mặt thống khổ , tâm khẽ đau, vội vàng giơ
lên năm ngón tay, thề với trời.
"Được.
. . . . ." Dạ Nguyệt Sắc nhìn Vương Duẫn, thật là đáng yêu a, chẳng lẽ là
ngày đó rơi vào trong nước, nước đã đổ vào não, hư não rồi? !
Vương
Duẫn mừng rỡ, cao hứng cầm tay Dạ Nguyệt Sắc, "Ta lập tức về nhà để cho ta
cha tới cầu hôn!"
"Chờ
một chút!" Dạ Nguyệt Sắc rút tay về, nhìn về phía Vương Duẫn nói: "Ta
là nói, ngươi thật tốt, về sau chúng ta chính là chị em tốt rồi ! Về sau nếu ai
khi dễ ngươi , tỷ tỷ tuyệt đối sẽ lột da hắn!"
Chị
em tốt? ! Nụ cười của Vương Duẫn cứng ở trên mặt, "Dạ tiểu thư, ta hiểu
nàng nhất thời không thể tiếp nhận, Duẫn Chi sẽ chờ ngày nàng nguyện ý!"
"Ai,
ta nói Duẫn Chi a! Về sau chúng ta chính là chị em tốt rồi, ngươi phải nghe
lời của ta a!" Dạ Nguyệt Sắc ra vẻ như đã thân thết lắm, thân thiết
đưa tay khoác lên vai Vương Duẫn.
Dạ
Thiên mặt đầy sát khí quay trở lại, liền thấy một bộ cảnh tượng như vậy, râu
ria giận đến mức vểnh hết cả lên , "Sắc Sắc, không phải bảo con ở trong
phòng suy nghĩ sao!"
Cả
người Dạ Nguyệt Sắc run lên, cười giả lả nói: "Ra ngoài hóng mát một
chút!"
"Vương
công tử trước tiên có thể về đi!" Dạ Thiên không biến sắc hướng về phía
Vương Duẫn nói, biểu tình kia rõ ràng chính là lão tử đang khó chịu, nếu không
đi, tự gánh lấy hậu quả!
Toàn
thân Vương Duẫn run lên, thi lễ một cái, lưu luyến không rời nhìn Dạ
Nguyệt Sắc một lần nữa, vừa đi được ba bước, quay đầu lại bỏ đi!
"Sắc
Sắc! Con có bằng lòng gả cho Cẩm Nguyệt vương gia hay không?" Dạ Thiên mặt
đầy sát khí nói với Dạ Nguyệt Sắc, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hôm
nay ông đã đến Cẩm Nguyệt Vương phủ, cùng Nguyệt Vô Thương đối ẩm, bàn chuyện
hôm nay, không nghĩ tới Nguyệt Vô Thương mặt vô tội nói: "Loại chuyện như
vậy cũng không phải là chỉ có cô nương gia mới chịu thua thiệt, Tướng gia cũng
nghe nói chứ, là tiểu thư dẫn ta đến Ỷ Thúy các , muốn cầu hôn cũng là Dạ tiểu
thư tự mình mang theo sính lễ đến Cẩm Nguyệt Vương phủ ta mới phải!"
"Sính
lễ bao nhiêu, tài sản công chứng ta có thể chia được bao nhiêu?" Dạ Nguyệt
Sắc bẻ ngón tay từ từ đếm: "Bất Động Sản, có thể dùng tài sản di động, con
có thể chia nhiều ít? Trợ cấp sau khi ly hôn, tiền bảo hiểm, phí tổn thất tinh
thần con có thể được nhiều ít?"
"Đúng
rồi!" Dạ Nguyệt Sắc quay đầu nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cha mình,
"Hắn có tiền hay không? Không đúng, Cẩm Ng