Duck hunt
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329054

Bình chọn: 8.5.00/10/905 lượt.

g ta mới mong

chóng tìm được Hoài Thương và thoát ra khỏi đây.

Trần Hoàng Anh gật đầu coi như đã hiểu. Hắn thôi không còn ngăn cản

Hoàng Tuấn Kiệt đỡ hắn đi như một tên què hay bị bệnh nặng nữa.

Hoàng Tuấn Kiệt thở phào nhẹ nhõm. Hắn mừng vì Trần Hoàng Anh hiểu cho hành động xuất phát từ thiện chí của mình.

Cả hai đang đi. Đột nhiên những âm thanh vụn vỡ do những cành củi khô bị giẵm nát dưới chân. Những tiếng chạy bình bịch xóa tan đi bầu khí không khí hiền hòa của khu rừng.

Hoàng Tuấn Kiệt và Trần Hoàng Anh kinh hãi nhìn nhau. Cả hai hiểu những âm thanh kia là gì. Chắc chắn bọn côn đồ đã tìm được họ.

Không nằm ngoài dự liệu. Bốn bóng người bao vây lấy hai người vào giữa. Chúng cao giọng quát to:

_Hai con chuột nhắt kia ! Hôm nay chúng mày đưng hòng mà thoát được. Bọn tao sẽ tiễn chúng mày lên tây thiên.

Chúng cực kì giận dữ và tức giận khi thấy Trần Hoàng Anh chẳng những

không chết, còn sống sờ sờ ở đây, hại chúng tốn nhiều thời gian và công

sức mò mẫm, lội xuống nước để vớt xác. Chúng nhất quyết không thể tha

cho Trần Hoàng Anh và Hoàng Tuấn Kiệt. Chúng bắt cả hai phải trả giá đắt cho những gì mà chúng phải chịu đựng.

Hoàng Tuấn Kiệt không lo lắng cho bản thân mình. Hắn đang lo lắng cho an nguy của Trần Hoàng Anh. Hiện giờ, Trần Hoàng Anh đang bị thương nặng.

Nếu còn tiếp tục đánh nhau, e rằng thằng bé không thể chịu đựng được

thêm nữa.

Hoàng Tuấn Kiệt đứng chắn trước mặt Trần Hoàng Anh. Nhỏ giọng dặn dò hắn:

_Hoàng Anh. Cháu hãy đứng gọn sang một bên. Mọi việc hãy để cho chú lo.

Nếu có thể chạy thoát được, thì hãy chạy đi. Đừng lo lắng cho chú.

Trần Hoàng Anh khẽ gật đầu:

_Cháu hiểu. Cháu sẽ tùy cơ ứng biến.

Nghe Trần Hoàng Anh nói thế, Hoàng Tuấn Kiệt yên tâm. Hắn tin tưởng Trần Hoàng Anh là một chàng trai thông minh và dũng cảm, thằng bé sẽ biết

mình nên làm gì.

Bốn tên côn đồ xông vào đánh Hoàng Tuấn Kiệt và Trần Hoàng Anh. Hoàng

Tuấn Kiệt đỡ cho Trần Hoàng Anh nhiều cú đánh và nhát dao vào người. Hắn đang cố duy trì mạng sống cho cả hai.

Đúng vào lúc trận chiến rơi vào cao trào nhất. Một toán người thứ hai tìm đến.

Hoàng Tuấn Kiệt, Trần Hoàng Anh và bốn tên côn đồ đình chiến, cùng đề

cao cảnh giác nhìn toán người thứ hai. Bọn họ không đoán được toán người thứ hai này là bạn hay thù, thuộc phe bên này hay phe bên kia.

Khi nhận ra người vừa mới tìm đến là ai. Một nụ cười vui sướng và hạnh

phúc nở trên môi Hoàng Tuấn Kiệt. Ánh mắt hắn lấp lánh niềm vui. Khuôn

mặt bừng sáng.

Thấy Hoàng Tuấn Kiệt vẫn còn sống. Cả Thy Dung và Thư Phàm đều reo lên, hô to:

_ Hoàng Tuấn Kiệt !

_Bố ơi !

Trần Hoàng Anh cũng vui mừng không kém gì Hoàng Tuấn Kiệt. Hắn không ngờ số của mình và Hoàng Tuấn Kiệt lại may mắn như thế. Hắn tưởng hôm nay

cả hai sẽ không thể sống sót ra khỏi đây.

Nhóm vệ sĩ thứ nhất của Vũ Gia Minh lập tức bao vấy lấy bốn tên côn đồ

vào giữa. Ngăn cách bọn chúng với người thân trong nhà họ Hoàng.

Thư Phàm và Thy Dung ôm chầm lấy Hoàng Tuấn Kiệt.

Hoàng Tuấn Kiệt xúc động vòng tay ôm chặt lấy con gái và vợ vào lòng. Đôi mắt đục ngầu. Trái tim đập rộn rã trong lồng ngực.

Thư Phàm vừa khóc vừa cười. Dụi đầu vào ngực chồng.

Thy Dung cười tươi. Đôi mắt rực sáng. Thy Dung hoàn toàn hài lòng với

khả năng của mình. Nếu không nhờ tài năng. Có lẽ đến tận bây giờ Thy

Dung vẫn chưa tìm được bố. Và biết đâu bố đã bị bọn côn đô giết chết mất rồi thì sao ?

Càng nghĩ Thy Dung càng căm hận bọn côn đồ và tên đàn ông bí ẩn đứng đằng sau tất cả mọi chuyện kia.

Thy Dung tiến đến gần Trần Hoàng Anh, ngạc nhiên hỏi:

_ Trần Hoàng Anh ! Tại sao anh lại ở đây ? Anh bị thương sao ? Có nặng lắm không ?

Trần Hoàng Anh nheo mắt nhìn Thy Dung. Ánh mắt tràn đầy cảm kích và đồng cảm.

_Tôi đi theo bố cô từ tối hôm qua.

Mặc dù còn nhiêu thắc mắc muốn hỏi nhưng chuyện trước mắt quan trọng hơn. Thy Dung liền bảo mẹ:

_Mẹ Thư Phàm ! Mẹ xem lại vết thương cho Trần Hoàng Anh đi. Hình như anh ấy bị thương không nhẹ.

Nghe con gái nhắc nhở. Lúc này Thư Phàm mới quyến luyến buông chồng ra.

Nhận thấy có cả Trần Hoàng Anh ở đây, Thư Phàm cũng ngạc nhiên không kém gì Thy Dung.

Dường như hiểu vợ đang muốn hỏi gì. Hoàng Tuấn Kiệt liền nói:

_ Trần Hoàng Anh đi theo anh từ tối hôm qua. Bọn anh cùng đi vào rừng

tìm Hoài Thương. Thằng bé bị bọn côn đồ chém bị thương, bị chúng hất

văng xuống suối. May mà tờ mờ sáng hôm nay, anh tìm được thằng bé. Vết

thương trên bụng của thằng bé, anh đã băng bó sơ qua rồi, nhưng chỉ có

tác dụng cầm máu thôi. Em là bác sĩ, em hãy kiểm tra lại vết thương cho

Trần Hoàng Anh đi. Sau đó chúng ta còn phải mau chóng đưa thằng bé vào

bệnh viện.

Trần Hoàng Anh vội từ chối:

_Cảm ơn ý tốt của chú. Nhưng cháu không muốn đi đâu cả. Chưa tìm được

Hoài Thương, cháu sẽ không rời khỏi đây. Cháu vẫn còn chịu đựng được.

_Đừng ương bướng nữa – Hoàng Tuấn Kiệt nghiêm giọng bảo Trần Hoàng Anh – Cháu cần phải nghỉ tơi cho tốt. Cần được rửa vết thương, băng bó và đưa vào bệnh viện. Hoài Thương hãy để bọn chú lo. Chú hứa với cháu, chú sẽ

tìm được Hoài Thương và đưa được con bé bình