Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327912

Bình chọn: 7.5.00/10/791 lượt.

n thủ đoạn.

Thy Dung tuyệt đối không phải là một nữ tử yếu đuối và nhu nhược, kẻ nào dám động vào người thân trong nhà, thì chuẩn bị mà nhận lấy hậu quả.

o-0-o

Tiếng xì xầm bàn tán bỗng chốc nổi lên, mấy người đứng xung quanh Thy

Dung đều đổ dồn ánh mắt ra ngoài cửa. Thy Dung vì hiếu kì, muốn xem đại

nhân vật nào mới đến mà có thể thu hút được nhiều người chú ý đến mình

như thế, cũng nhìn theo ra hướng cửa.

Lọt vào tầm mắt là một thân hình cao lớn tuấn mỹ , hắn toàn thân đều

phát ra vẻ cao ngạo, một thân đồ đen, mặc trên người của hắn, lại thể

hiện vẻ lạnh lùng cùng mê hoặc lòng người.

Là hắn…..Thy Dung trấn động, ngây ngẩn đứng chết sững một chỗ, dường như âm thanh kích động của âm nhạc, tiếng nói xen lẫn tiếng cười của đám

đông cũng không lọt vào tai, dường như mọi người xung quanh đều biến

mất, chỉ còn lại duy nhất một mình hắn.

Trác. …Trác Phi Dương, tại…tại hắn lại ở đây, chẳng phải hắn đang ở Hồng Kông sao ?

Mình…mình phải dùng thái độ để gì để đối mặt với hắn đây, nên tỏ vẻ thân thiết như trước, nên khách sáo chào vào câu xã giao, hay là giả vờ

không quen biết hắn ?

Trước khi Thy Dung kịp suy nghĩ điều gì, đã sợ hãi xoay người đi theo

một hướng khác. Nếu đã không có dũng khí đối mặt, Thy Dung nguyện chọn

con đường chạy trốn. Ba cách trên, Thy Dung thấy cách nào cũng không ổn. Tình cảm đã lỡ thổ lộ ra rồi, làm thế nào cũng không lấy lại được. Giả

vờ không có chuyện gì trước mặt người con trai mình thầm thương trộm nhớ hơn 10 năm, hoàn toàn không có khả năng. Còn vờ như không quen biết

hắn, Thy Dung không làm được, chỉ cần nhìn thấy hắn, trái tim Thy Dung

không tự chủ được lại nhảy lên kịch liệt, đầu óc trống rỗng, ngôn từ lộn xộn, như thế Thy Dung còn có thể giả vờ bình thản được nữa không ?

Trác Phi Dương không để sự kích động của đám đông khiến cho phân tán sự

chú ý, khuôn mặt tuấn lãng của hắn vẫn biểu lộ sự lạnh lùng và xa cách.

Trên trán hắn như thể đang viết dòng chữ: “Mau tránh xa tôi ra.”

Tối nay, Thy Dung mặc một chiếc váy viền ren màu vàng nhạt, bước chân

vội vã của Thy Dung đã làm gấu váy và mái tóc bay bay, trông như một

nàng công chúa đang chạy trốn tình yêu của chính mình.

Trác Phi Dương đã nhìn thấy Thy Dung, đôi lông mày của hắn nhíu lại, khuôn mặt tuấn tú phảng phất ưu tư và phiền muộn.

Hắn không muốn động tâm, không muốn rung động, muốn giữ cho tâm hồn

mình được phẳng lặng và lạnh giá như mặt gương. Nhưng từ khi cô gái nhỏ

kia xuất hiện đã phá vỡ đi tất cả lớp rào chắn bảo vệ mà hắn dựng lên

hơn 18 năm nay.

Sau khi tỏ tình với hắn, nói rằng thích hắn, đã xoay mình bỏ đi, bỏ đi

mà không thèm cầu xin hắn chấp nhận tình cảm của mình, cũng không có bất cứ hành động gì để níu kéo tình cảm của hắn. Cô ấy coi hắn là gì, coi

hắn là một người cho cô ấy thử nghiệm để tỏ tình sao ?

Trác Phi Dương rất nghi ngờ điều đó. Đúng, nếu cô ấy không coi hắn là

một tấm bình phong để tỏ tình, cô ấy đã không thờ ơ và lạnh nhạt như thế ?

Trác Phi Dương bất chợt nhìn thấy Bách Khải Văn đứng trong đám đông,

khóe môi bạc của Trác Phi Dương nhếch lên, đôi mắt phát ra những tia

nhìn lạnh lẽo và u ám.

Trác Phi Dương thất thần khi nhận ra mình đang ghen.

Chết tiệt nhất chính là, hắn không muốn thừa nhận cũng không được. Vào

buổi trưa cách đây hơn một tuần, khi trông thấy cảnh Thy Dung và Bách

Khải Văn tay trong tay, nói nói cười cười vui vẻ với nhau, trái tim của

hắn không tự chủ được đã đau nhói, đôi mắt thâm trầm của hắn đã nhìn

theo Thy Dung mãi.

Đây chính là sự thống khổ của Bách Khải Văn, cả đời này, hắn chưa từng nghĩ mình cuối cùng lại nằm trong tay một nữ nhân.

Hắn muốn cô ấy, khát vọng này mỗi ngày trôi qua lại càng lớn, càng cồn

cào trong lòng hắn. Mỗi lúc cô ấy nhíu mày, nhăn trán, cùng nụ cười xảo

quyệt quyến rũ, vẫn nằm trong lòng hắn, không thể quên.

Cô gái nhỏ này rất thích chống đối hắn, hắn nên chán ghét cô ấy mới

đúng, nhưng hắn kinh ngạc phát hiện ra ánh mắt của mình bất tri bất giác không thể rởi khỏi người cô ấy, còn đáng sợ hơn nữa là hắn đã thích cô

ấy mất rồi.

Cứ nghĩ ép mình xử lý chuyện của công ty, bận rộn với công việc thì có

thể đem khát vọng đó biến mất, nhưng khi nghe tin cô ấy đang vui vẻ cùng nắm tay Bách Khải Văn đi du lịch sang Las Vegas , hắn không thể làm

được bất kì chuyện gì khác, cả người như vô lực, hắn không thể im lặng

được nữa.

Phải chăng thích thì nên nói là thích, đã nhận ra tình cảm của mình thì

nên thừa nhận, cái được gọi là rào cản của tuổi tác, của thế hệ trước và thế hệ sau, nên vứt bỏ sang một bên, điều quan trọng là hắn có tình cảm với cô ấy, và biết đâu cô ấy vẫn còn thích hắn ?

Trác Phi Dương nhìn theo hướng đi của Thy Dung, khi hình bóng của cô ấy khuất sau cánh cửa kính, hắn đã biết mình phải làm gì.\Thy Dung đi lên lầu hai của căn biệt thự, chân đi nhanh ra hướng ban công.

Thy Dung muốn có một không gian yên tĩnh, muốn được ở một mình, trái tim vẫn còn đập rộn ràng trong lồng ngực, một dòng nước vừa ngọt ngào ấm áp vừa chua xót đang chảy trong lòng.

Gặp lại Trác Phi Dương ở đây vừa khiến Thy Dung


Pair of Vintage Old School Fru