Việc Xấu Trong Nhà

Việc Xấu Trong Nhà

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325603

Bình chọn: 10.00/10/560 lượt.

nay mới cô đơn một mình lớn lên đến bây giờ.”

“Chuyện này…”

Thấy Trần Bắc Bắc vẫn còn hơi nghi ngờ, Lục Tư vứt thêm mồi nhử khác, “Trần tiểu thư, anh họ tôi không nói được.”

“Hả?”

“Anh ấy bị câm. Từ nhỏ cha mẹ không thương, cũng chẳng ai thích anh ấy,

nên mấy năm nay rất vất vả rất cô độc trưởng thành. Tính tình nóng nảy

chút, nhưng không uống rượu tuyệt đối không sao cả. Vì vậy, chuyện trước đó hoàn toàn ngoài ý muốn… Anh ấy uống say liền thích đùa với người ta, chắc tối qua xem cô thành những người khác ấy mà.”

“Thật sao?” Trần Bắc Bắc vẫn có chút nghi ngờ, Lục Tư còn nói thêm: “Hơn nữa, Trần tiểu thư à, cô làm anh ấy bị thương là sự thật, chúng tôi

quyết định không truy cứu nữa, lẽ nào Trần tiểu thư còn có gì lo lắng

sao? Hay cô muốn chúng tôi đích thân đến thăm mẹ cô?”

Đúng là cưỡng ép dụ dỗ, mỗi một dạng đều đủ cả.

Trần Bắc Bắc không có cách nào không đồng ý.

“Tôi đây về nhà thu dọn đồ đạc, ngày mai qua.”

Lục Tư đang chuẩn bị gật đầu, khóe mắt thấy khuôn mặt Lục Chung, lại thở dài một tiếng nói: “Tôi đưa Trần tiểu thư về lấy đồ, hẳn rất nhanh

thôi.”

“…Được.”

Người ta đã nói đến đây, Trần Bắc Bắc cũng hết cách, đành đồng ý.

Dọc đường đi, Lục Tư lái xe, Trần Cận Nam và Trần Bắc Bắc tương đối im lặng.

Trái lại tâm trạng Lục Tư rất tốt, thế là tán gẫu với hai người.

“Đúng rồi, trước đây tôi nhớ đâu có thấy Trần tiểu thư ở công ty vệ sinh, gần đây mới tới hả?”

“Ban đầu là mẹ tôi, sau đó bà bị bệnh.”

“Trần tiểu thư không cần lo lắng.” Lục Tư cười, đưa một tờ danh thiếp cho Trần Bắc Bắc.

“Mặt này tôi biết một chuyên gia, tôi tin hắn có thể giúp được bệnh tình mẹ cô.”

Trần Bắc Bắc cầm danh thiếp ấy, chẳng biết mưu đồ thực sự của Lục Tư này.

Nói hắn ỷ thế hiếp người, cũng đúng thôi, rõ ràng anh họ hắn ức hiếp cô, cuối cùng lại bảo cô tới hầu hạ anh họ hắn.

Nhưng nói hắn là kẻ xấu, hắn lại nhiệt tình thế vội giới thiệu bác sĩ cho mẹ cô.

Nhất thời, Trần Bắc Bắc không nắm được suy nghĩ của Lục Tư, chỉ có thể chần chừ nhìn Trần Cận Nam bên cạnh

Trần Cận Nam càng thêm mê man, cũng chả biết Lục Tư này rốt cuộc suy nghĩ thế nào.

Tay Lục Tư phủ trên tay lái, từ kính chiếu hậu có thể thấy rõ sự lưỡng lự của hai anh em, mặt mày rạng rỡ ngay.

“Chỉ là một cái nhấc tay thôi, không đáng kể.”

[1'>Macmot châu Mỹ, tên khoa học Marmota monax, là một loài động vật

có vú trong họ Sóc, bộ Gặm nhấm. Loài này phân bố rộng rãi ở Bắc Mỹ và

phổ biến ở đông bắc và trung bộ Hoa Kỳ. Nó phân bố đến tận Alaska.
Đợi Lục Tư đến nhà họ Trần rồi mới chính thức hiểu rõ cái gì gọi là ‘một cái nhấc tay’ thực sự.

Con trai con gái một đêm không về, mặc dù đã gửi tin, nhưng sáng sớm Trần Như Ngọc vẫn đợi ngay cửa.

“Bắc Bắc, Cận Nam, hai con về rồi?”

“Mẹ… sao mẹ đứng đây?” Trần Bắc Bắc tiến lên đón, đỡ Trần Như Ngọc,

thoáng lo lắng, “Không phải nói sức khỏe mẹ không tốt sao, còn đứng ngay cửa chờ bọn con?”

“Không có gì mà. Mẹ biết chừng mực. Được rồi…” Trần Như Ngọc cũng trông thấy Lục Tư ở phía sau, “Vị này là….”

Trần Bắc Bắc và Trần Cận Nam chẳng quen nói dối, lúc này chả biết nói sao.

Trái lại Lục Tư thoải mái đi tới, “Chào dì, tôi là Lục Tư, cô Bắc Bắc đã giúp tôi một đại ân, nên tôi đưa hai người họ về.”

“Giúp?” Trần Như Ngọc thoáng mê man, “Nó… nó có thể giúp cậu chuyện gì?”

Lục Tư cười, “Nhắc tới cũng khéo, anh họ tôi là chủ nhân ngôi nhà hiện

tại cô Bắc Bắc làm, tối qua anh họ tôi uống say ngã từ cầu thang xuống,

suýt ngủm, là cô Bắc Bắc cứu anh ấy. Tôi thay mặt anh họ tôi tới cửa nói lời cảm ơn ạ…”

Vừa nghe là chuyện tốt, nhất thời Trần Như Ngọc cũng thả lỏng.

“Chỉ giúp đỡ thôi, không có chi, không có chi.”

Lục Tư cười, đỡ Trần Như Ngọc, “Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo

[1'>, đương nhiên, ân huệ của dì cũng không phải chỉ có tích thủy chi ân

với nhà chúng tôi.”

Nếu Trần Bắc Bắc thực sự là Phan Lôi, ân tình này quả thực rất lớn.

Mặc kệ trước đó Lục Tư thế nào, song giờ phút này em anh nhà họ Trần đều cảm ơn Lục Tư.

Cảm ơn Lục Tư giúp họ che giấu Trần Như Ngọc. Sức khỏe Trần Như Ngọc không tốt, chẳng chịu nổi cú sốc quá lớn.

Không đến bao lâu, Trần Như Ngọc bèn xem Lục Tư như con trai, cực kỳ thân thiết.

Lục Tư càng không biết xấu hổ, mở miệng ra là một câu dì hai câu dì, gọi rất ngọt.

Bất quá, toàn bộ sự bình tĩnh của Lục Tư đều tan vỡ khi Trần Như Ngọc ôm Trần Ngai Ngai.

“Đứa… đứa bé này…”

Trần Như Ngọc giao Trần Ngai Ngai cho Trần Bắc Bắc, “Ngai Ngai cả đêm ngủ không ngon, chắc nhớ mẹ.”

“Mẹ… mẹ…” Lục Tư muốn rớt cằm.

Đầu năm nay còn có vụ mua một tặng một sao?

“Đứa bé này…” Mắt thấy Lục Tư vẫn còn ở bên cạnh, trợn mắt há hốc mồm

nhìn Trần Ngai Ngai, Trần Như Ngọc cứ tưởng Lục Tư thấy thằng bé ngoan

ngoãn thông minh đáng yêu đây, thế là như hiến bảo vật, “Đây là cháu dì, tên Trần Ngai Ngai.”

“Trần… Trần Ngai Ngai…”

Lúc này Lục Tư quan sát dáng vẻ Trần Ngai Ngai, nhất thời có cảm giác chọc mù mắt chó.

Mẹ nó, đứa ngốc này không phải hàng của Lục Chung, hắn chắc chắn theo họ anh.

Không đúng…

Hắn vốn theo họ anh.

“Ngai Ngai… Bé… bé tên là Ngai Ngai?”

Trần Như Ngọc gậ


Duck hunt