
mộ vẫn không chịu để nam ca sĩ chạy đi, công ty
giải trí yêu cầu cảnh sát đến duy trì trật tự, đồng thời tóm kẻ gây họa.
Sau khi Lương Ưu Tuyền
nhận được tin báo, ngưạ không dừng vó chạy tới hiện trường buổi trình diễn thời
trang. Cô vừa lái xe vừa cảm thấy bất đắc dĩ, người bị lọt vòng vây của fan hâm
mộ chính là Đinh Đới Vĩ bạn của Tả Húc, cô sao lại không thể chạy thoát khỏi
mối liên hệ với Tả Húc thế này?
.
.
Lương Ưu Tuyền đỗ xe cách
đó một trăm mét, phía trước đang tấp nập những người là người. Người nghe giống
như thủy triều đang chạy vào bên trong buổi trình diễn thời trang. Cảnh sát đã
lấy gậy điện ra để hù dọa đám fan nhưng vẫn vô dụng. Thế hệ sau tiến bộ hơn thế
hệ trước nha, hiện tại dân chúng không hề coi trọng chú cảnh sát nữa rồi, chỉ
cần trong tay không cầm vũ khí hoặc hô lớn khẩu hiệu phản động, chú cảnh sát
cũng không thể cưỡng áp những người dân bình thường trấn áp nhiệt tình.
Thấy thế, Lương Ưu Tuyền
đi vào một tiệm bán hoành thánh, chỉ một lúc sau, Lương Ưu Tuyền bưng một nồi
nước sôi đi về phía đám người kia. Thế là cô thuận lợi đi vào phòng nghỉ của
nhân viên trong buổi trình diễn thời trang.
Sau khi chìa cảnh huy ra,
nhân viên công tác mới mở cửa cho cô vào, bên ngoài tiếng người huyên náo,
trong phòng nghỉ cũng bận rộn một tràng. Trợ lý của Đinh Đới Vĩ ngồi xổm dưới
chân hắn giúp hắn dán băng cá nhân. Mái tóc ngắn màu vàng kim óng ánh của Đinh
Đới Vĩ đã bị đám fan kéo cho rối tơi bời.
“Anh không sao chứ?” Lương Ưu Tuyền nghiêm mặt hỏi thăm. Cô thật sự không
thể gặp đàn ông mà chỉ cần một vết thương nhỏ đã rơi nước mắt.
“Chị Tuyền! Mau dẫn tôi đi trốn đi a…” Đinh Đới Vĩ cầm sau Lương Ưu Tuyền, trốn sau lưng cô
run rẩy.
“…” Lương
Ưu Tuyền ghét bỏ đẩy hắn ra: “Anh có thể kiên cường như một
người đàn ông hay không hả?”
Đinh Đới Vĩ bi thương cầm
gương trang điểm lên, vuốt vuốt áo, tự ái tiếc hận: “Không thể trách
fan điên cuồng như vậy, đều tại tôi lớn lên quá đẹp trai, cô nói xem có phải
đám người đi phẫu thuật thẩm mĩ đều muốn bỏ những điểm xấu đi để giống như
tôi*?”
(* câu này Lot không hiểu
nên Lot dịch bừa, đại ý là như thế)
Lương Ưu Tuyền còn chưa
có gì trong bụng, những người khác đương nhiên đang bắt đầu nôn mửa.
“Tôi đưa anh đi trước, cảnh sát sẽ xử lý
chuyện còn lại.” Lương Ưu Tuyền lấy một bộ đồ nữ cùng tóc giả trên giá
đưa cho hắn, nói: “Cho anh năm phút, mặc vào cho tôi.”
“Tôi là đàn ông thuần! Sao có thể mặc
những thứ không nghiêm chỉnh như thế này?!” Đinh
Đới Vĩ lập tức ném chiếc váy liền lại cho Lương Ưu Tuyền.
Lương Ưu Tuyền nâng cằm
lên đi đến cạnh hắn, dùng một tay chèn hắn vào tường.
Đinh Đới Vĩ bị Lương Ưu
Tuyền bạo lực không dám phản kháng, nhưng là hắn vẫn vì hình tượng vùng vẫy vài
cái, nhưng khi Lương Ưu Tuyền giơ nắm lên, hắn lập tức yên lặng. Sau đó Lương
Ưu Tuyền, ngay trước mặt mọi người, đem bộ quần áo biểu diễn của Đinh Đới Vĩ
ném ra xa tám trượng, Lương Ưu Tuyền nhìn Đinh Đới Vĩ đang hai tay che ngực,
chậm rãi hỏi: “Tự
thay hay để tôi giúp?”
“Lương Ưu Tuyền cô… Nếu không phải vì nể
mặt ai đó tôi đã sớm gào lên cô phi lễ rồi!” Đinh
Đới Vĩ tức giận hầm hè, cầm váy liền lên đi vào phòng thay đồ.
Lương Ưu Tuyền phủi phủi
tay, quay người ngồi nghỉ trên ghế. Cô nhìn khắp bốn phía, tuy không gian không
lớn nhưng chỉ trong một giây, toàn bộ nhân viên đã ôm nhau tránh xa ngự tỉ. Dù
sao thì cô trợ lý đã trường kì bị Đinh Đới Vĩ áp bức cũng lập tức đem cho ân
nhân một ly trà sữa nóng.
Nhưng ngay khi Lương Ưu
Tuyền chuẩn bị uống trà sữa thì Đinh Đới Vĩ chậm chậm bước ra từ phòng thay đồ,
hắn khoác một tay lên tấm màn che, một tay nhấc chiếc váy đỏ lên, cắn ngón tay
tạo dáng.
Phụt!… Lương Ưu Tuyền
đứng lên giật bộ tóc giả màu vàng xoăn xoăn trên đầu Đinh Đới Vĩ xuống, cả
giận: “Anh
tưởng mình là Marilyne Monroe à? Nếu anh không muốn ra ngoài thì cứ nói thẳng
với chị đây, cho anh chết luôn đi!”
“…” Đinh
Đới Vĩ bẹt miệng, hắn chỉ muốn cố gắng giống như một cô gái nhất thôi mà, nhưng
mà Lương Ưu Tuyền quá hung tàn nên hắn chỉ còn cách ỉu xìu thay bộ váy đại thẩm
Lương Ưu Tuyền đã chuẩn bị cho hắn.
Cùng lúc đó, Lương Ưu
Tuyền cùng cảnh sát đang đứng ngoài cửa ngăn đám fan lại thống nhất ý kiến,
quyết định dùng kế điệu hổ ly sơn để đưa Đinh Đới Vĩ rời khỏi hiện trường buổi
trình diễn thời trang. Nói cách khác chính là dùng một cảnh sát có thân hình và
ngũ quan hao hao giống Đinh Đới Vĩ, cho mặc đồ diễn và đeo kính râm, đội mũ
lên, sau đó trong quá trình đi ra cố tình để cho mọi người nhìn thấy để chuyển
sự chú ý, còn Đinh Đới Vĩ thật sẽ được Lương Ưu Tuyền nhân cơ hội loạn lạc mà
rời đi.
…
Đinh Đới Vĩ vội ngồi vào
xe Lương Ưu Tuyền, xuyên qua kính chiếu hậu thưởng thức cảnh “vạn mã lao
nhanh”, từ tận đáy lòng cầu nguyện thay cho vị cảnh sát đã chấp nhận hi sinh để
bảo vệ người đẹp trai kia.
“Đưa anh về đâu?”
Đinh Đới Vị nhìn thời
gian: “Một
quán đồ nướng thơm ngon, cảm ơn.”
“Địa chỉ địa chỉ! Anh cho rằng đây là xe
taxi đấy à?!” Từ mắt Lương Ưu Tuyền bắt ra một tia lạnh lẽo.
“…”