
. A-cup = nhỏ nhất)
“? !” … Lương
Ưu Tuyền vẻ mặt đen sì, vứt hắn xuống đất, lại đạp cho hắn ba cái. Trước khi
đến căng tin liền nói cho hắn: tỷ đây không có ‘gánh nặng’ của một nữ nhân. (QLCC:
chỗ này không hiểu. lẽ nào là nói đến ngực?!)
※※
Trong phòng ăn
Lương Ưu Tuyền còn chưa
cắn được một miếng bánh bao, Lâm Trí Bác đã ngồi xuống trước mặt cô.
“Tiểu Tuyền, anh thay mặt Tiếu Hồng xin
lỗi em.” Lâm Trí Bác thái độ thành khẩn. Tuy rằng Tiếu Hồng ra
mệnh lệnh cho hắn tránh xa Lương Ưu Tuyền, không cho cô ta có cơ hội quyến rũ,
nhưng hắn không nghĩ mục đích của Lương Ưu Tuyền khi đến đây lại như Tiếu Hồng
nói. Dù sao cũng nhờ Tiếu Hồng nói hắn mới biết Lương Ưu Tuyền là một cảnh sát
hình sự.
Lương Ưu Tuyền nghĩ đến
lời Tiếu Hồng, càng thấy khuôn mặt Lâm Trí Bác trở nên dối trá. Cô bỏ miếng
bánh bao xuống, nói đều đều: “Hai người cho tôi một khoảng bình yên được
không? Đúng rồi, chuyển lời cho Tiếu Hồng, cám ơn cô ta đã cướp anh đem đi.”
Lâm Trí Bác thở hắt ra: “Em có biết điểm
nào của mình khiến đàn ông không chịu nổi không?”
Lương Ưu Tuyền nhún nhún
vai, rửa tai lắng nghe.
“Em thật sự quá mạnh. Đương nhiên, mạnh
không phải điểm xấu, chỉ là những việc con trai muốn dùng để thể hiện sức mình
thì toàn bị em làm mất. Ví dụ như lúc sơn tường cũng thế. Anh vẫn còn đang loay
hoay tìm cách pha nước sơn thì em đã sơn xong rồi. Mọi việc cứ như thế, khiến
anh cảm thấy mình là người dư thừa.” Lâm
Trí Bác đẩy đẩy gọng kính. “Nhiều năm như vậy anh vẫn luôn muốn
nói ra, nhưng em đến một cơ hội giải thích cũng không chịu cho anh.”
“Tôi có thể làm được thì sao phải nhờ ai
giúp đỡ? Anh cho rằng tôi giỏi sơn tường sao? Nhưng lúc ấy anh cũng đang lúc
thi nghiên cứu…” Lương Ưu Tuyền đập bàn đứng lên, muốn nói nhưng lại
thôi.“Được rồi. Lúc chia tay thì sẽ có rất nhiều lý do. Tốt nhất anh
nên quản chặt vợ chưa cưới của mình. Nếu lần sau cô ta còn tới làm phiền tôi,
tôi sẽ cho cô ta đi nằm viện.” Nói
xong, cô quay người rời đi.
“Em lúc nào cũng như thế này. Cứ không vừa
ý là lập tức phát hỏa, cũng không chịu tự mình tỉnh ngộ! Bạn trai ở trong mắt
em đến tột cùng là cái gì? Khi chuyện của anh với Tiếu Hồng vẫn còn mập mờ em
đã không nói hai lời quyết định chia tay, có cho anh cơ hội cứu vãn mọi chuyện
sao? Anh đứng dưới nhà em để xin lỗi, em té nước đuổi anh đi. Anh gọi điện
thoại em cũng không chịu tiếp. Anh ở trong mắt em là vật có cũng được mà không
có cũng không sao phải không? ! Ngay lúc anh bởi vì mất em mà đau khổ, chính
Tiếu Hồng ở bên an ủi anh. Em chính là một bước đem anh vứt cho Tiếu Hồng!” Lâm Trí Bác gào to. Hắn bất chấp những bệnh nhân đang
ngồi xung quanh, chỉ muốn nói cho rõ ràng.
Lương Ưu Tuyền đưa lưng
về phía hắn, không thể quay đầu lại, càng không thể cãi lại hắn. Vấn đề của cô
là như thế. Cô không thể cái gì cũng nhờ vả bạn trai, biết rõ chính mình không
nên quá mạnh mẽ nhưng cá tính không cho phép. Cô đời này tuyệt đối không làm
người thứ ba, cũng tuyệt đối không tiếp nhận một người yêu đã có quan hệ mập mờ
với một cô gái khác.
Vẫn là câu nói: để cho
người thứ ba xen vào thì dù có nói cái gì đi chăng nữa thì cũng đều là nhảm
nhí.
…
Trên đường trở về phòng,
Lương Ưu Tuyền bóp bóp bụng. Bị Lâm Trí Bác làm phiền ngay cả cơm trưa cũng
chưa kịp ăn. Cô chạy đến quầy bán đồ ăn vặt của bệnh viện mua hai hộp mì ăn
liền, mua cho cả Tả Húc.
Lúc cô đẩy cửa phòng ra
liền thấy Tả Húc nhanh chóng đóng máy tính lại, hành vi mờ ám.
“Lén lén lút lút. Anh vừa làm gì?” Lương Ưu Tuyền hồ nghi hỏi.
“Cô quản à?”
“Anh nói lại lần nữa xem!”
“Kiểm toán.”
“Nói dối.”
“…” Tả
Húc vừa muốn tắt nguồn, Lương Ưu Tuyền đã nhanh chóng cướp lấy máy tính mở ra
xem.
Cô nhìn thấy tại topic
tên “Bạn gái thần bí của Nãi Đường trong buổi ra mắt phim”, có “Mắt lé nói chân
tướng” bình luận như sau: Nãi
Đường có mù mắt mới đi coi trọng nữ nhân này. Mà cô ta có thể coi như nữ nhân
sao? Trước sau như một, tivi màn hình phẳng. A, tôi nhớ hình như đã gặp ‘cô ta’
ở bên Thái Lan thì phải. (QLCC: nhắc đến Thái Lan chắc ai cũng nghĩ
ra là muốn ám chỉ cái gì. Chính là phẫu thuật chuyển đổi giới tính đấy ạ.)
Lương Ưu Tuyền nhìn
xuống, bình luân kia vẫn còn ở khung bình luận chưa kịp gửi đi. “Mắt lé nói
chân tướng” chính là nick của Tả Húc! Lương Ưu Tuyền dùng mắt còn lại quét đến
thì thấy Tả Húc đang muốn chuồn đi theo đường cửa sổ, liền nắm chặt ống quần
hắn, mặc kệ hắn giãy dụa vẫn kiên quyết lôi hắn đến toilet, khiến Tả Húc ôm đầu
chờ bị đánh…
Lại nghe đến “xoẹt” một tiếng, Lương Ưu Tuyền mở rộng cổ áo.
“Mở con mắt chết tiệt của anh ra! Chị đây
rõ ràng có ngực!”
“…” Tả
Húc bám vào cánh cửa như bạch tuộc, khản cả giọng kêu “Tôi không
xem, cứu mạng cứu mạng, có người phi lễ~!…”
Lương Ưu Tuyền khóe miệng
khẽ nhếch, kéo đầu hắn ra búng mí mắt của hắn. Không muốn xem cũng phải xem!
Tả Húc cứ nghĩ trước mắt
mình sẽ xuất hiện hai ‘tiểu trân châu’ nhưng không ngờ trước mắt là chỉ có phần
trên chiếc áo lót màu trắng. Nói tóm lại cũng là có ngực. (không có ngực thì