
bước tiến vào cửa: “Muốn nói gì thì nhanh lên.”
Dương Phỉ Nhi uống một
hớp rượu đỏ, mở miệng đầy ẩn ý: “Tuy Tả Húc nắm giữ 20% cổ phần của công ty
nhưng tôi có thể thông qua vài thủ đoạn lấy lại toàn bộ. Chỉ cần có tiền, tôi
có thể thu mua cổ phần với giá cao, cô nói xem đám cổ đông có bán hay không?
Đến lúc đó cô có biết mọi chuyện sẽ như thế nào không? Sau một đêm, Tả Húc sẽ
từ một người đàn ông mang giá trị trăm triệu biến thành bình dân.”
“Cô!…” Lương
Ưu Tuyền hung hăng đập vào cửa phòng: “Tả Húc những năm qua đã
kiếm cho Tinh Hỏa không ít tiền lời, cô thật vô sỉ!”
Dương Phỉ Nhi nhún nhún
vai: “Không
thể phủ nhận, từ khi Tả Húc nhậm chức tổng giám đốc đã đem đến rất nhiều lợi
nhuận và lợi ích. Chính vì hắn có tài năng kinh doanh như vậy, cô cho rằng tôi
sẽ giao công ty cho một người đàn ông mà tôi không thể khống chế sao?”
Lương Ưu Tuyền giận dữ
nhìn cô ta. Dương Phỉ Nhi cười khinh miệt, quơ quơ chén rượu, nói tiếp: “Trừng tôi làm
gì? Tôi không hiểu được chuyện kinh doanh, cũng không muốn hiểu, cho nên tôi
chỉ có khả năng tận lực bảo vệ sản nghiệp của Dương gia. Mà Tả Húc là người cha
tôi tin nhất, nhưng tôi cũng không biết Tả Húc. Nếu không có tờ hôn thú để
khống chế anh ta, tôi lấy cái gì để bảo vệ sản nghiệp cha mình để lại? Trái lại,
sau khi chúng tôi kết hôn, anh ta chẳng những có thể dễ dàng leo lên ghế chủ
tịch, giá trị con người cũng tăng lên gấp 10 lần. Sau khi kết hôn thì anh ta có
tìm người đẹp làm tình nhân hay cùng cô yêu đương cũng không liên quan đến tôi.
Vốn là chuyện tốt mọi người đều vui vẻ, cô không nên vì cái danh phận không
đáng một đồng kia mà đẩy anh ta vào cảnh khó xử. Cô xác định mình yêu anh ta?
Tôi hỏi cô, hôn nhân quan trọng hay có thể cùng người mình yêu một chỗ quan
trọng?”
Lương Ưu Tuyền nắm tay
chặt đến mức xương phát ra tiếng. Đúng vậy, cô không thể cho Tả Húc bất kì thứ
gì, hơn nữa có khả năng bởi sự can thiệp của mình mà khiến sự nghiệp kinh doanh
gian khổ của Tả Húc bị hủy hoại trong chốc lát.
Nhưng là niềm tin của cô
không thay đổi, tình yêu là tình cảm thuần túy, tuyệt đối không nên lẫn chút
tạp chất nào. Nếu như Tả Húc chọn Dương Phỉ Nhi mà vứt bỏ cô, cô cũng không
trách hắn, dù sao đó cũng là thành tựu hắn dốc hết tâm huyết đổi về.
“Nếu Tả Húc đồng ý lấy cô, quan hệ của tôi
với anh ấy sẽ lập tức chấm dứt, tuyệt không dây dưa nữa.” Lương Ưu Tuyền nói.
“Sao cô vẫn chưa rõ? Anh ta mới hai mươi
sáu tuổi, đối với tình yêu vô cùng nhiệt huyết. Nếu cô không chủ động chia tay,
rất có thể anh ta sẽ vì xúc động mà buông tha tất cả. Đương nhiên, tôi thừa
nhận, nếu anh ta không có sự nghiệp như ngày hôm nay vẫn có thể quay về làm
diễn viên, tiếp tục nuôi cô, nhất định không hề nghèo khó. Nhưng là cô đừng
quên, tiền đóng phim là tiền vất vả, là tiền đòi mạng, chuyện quay liên tục
dưới mưa gió bão bùng là chuyện bình thường. Tôi lại nói thẳng, theo hiểu biết
của tôi, Tả Húc lựa chọn kịch bản phi thường nghiêm khắc. Anh ta chọn kịch bản,
lại chọn đạo diễn, ai dùng được đây? Chưa nói đến áp lực dư luận đối với anh ta
sau khi bị bãi chức tổng giám đốc. Lại nói, người mới hiện giờ rất nhiều, người
ta không cầu kì như anh ta, bảng giá cũng thấp hơn anh ta nhiều. Đợi đến vài
năm sau, cô có thể đảm bảo anh ta sẽ quên rằng tất cả đều do cô mà ra sao?”
Dương Phỉ Nhi ôm tay
trước ngực, mở đôi mắt mê hoặc ra, tiếp tục hùng hổ dọa người, “Đàn ông thực
chất coi trọng nhất là quyền lực và địa vị, tình yêu chỉ là một bữa nhắm nhỏ bổ
sung vào chỗ bị rỗng mà thôi. Nếu cô không có khả năng giúp người yêu trải qua
cuộc sống tốt đẹp, nghĩa là không có tư cách lập kế hoạch tương lai cho đối
phương.”
Lương Ưu Tuyền nắm tay.
Ngụy biện, đều là ngụy biện! Nhưng cô lại không cách nào phản bác được.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Phải bình tĩnh, hạnh phúc luôn đến từ khó khăn… Giờ
phút này là lúc Tả Húc quyết định… Ba người phụ nữ, đại diện cho tình yêu, ân
tình, danh lợi địa vị… Chỉ có thể chọn một, nếu là bạn, bạn chọn bên nào?
Một tiếng sấm vang lên,
tia chớp xẹt qua phía chân trời. Rầm rầm, gần như ngay lập tức từ trên trời mưa
đổ như trút nước khiến toàn thân Lương Ưu Tuyền ướt sũng. Cô vừa tức mình vừa
tức trời, ông trời cũng độc ác như vậy ah!
Dương Phỉ Nhi tuy cay
nghiệt nhưng thật ra không phải không đúng.
Lương Ưu Tuyền vốn vẫn
khuyên chính mình, tình yêu có thể ăn thay cơm sao, tình yêu có thể điều hòa
thân nhiệt sao? Không thể đúng không, cho nên quan điểm hai người cũng có điểm
giống nhau đấy. Cô cũng chỉ là một người con gái bình thường, nghĩ đến Tả Húc
vì quay phim mà gầy gò, nghĩ đến hắn vì một vụ xung đột trong phim mà toàn thân
tím tái… Giờ cô đã không giúp được gì rồi, đừng nói tới sau này. Huống chi làm
gì có ai lại không muốn sạch sẽ ngồi trong phòng điều hòa uống cà phê đâu?
(Cơ mà chị ơi, thực tế đã chứng minh,
người ta thật sự có thể “ăn” tình yêu thay cơm *bụm miệng cười*, dĩ nhiên trong
quá trình đó cũng có thể “điều hòa thân thể” mà *e lệ*)
Đương nhiên chuyện đau
đầu này thật sự đang bám