Từng Thề Ước

Từng Thề Ước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210091

Bình chọn: 9.00/10/1009 lượt.

nàng căm hận hắn, còn hơn là lãng quên hắn!

[1'> Xem chú thích đầu chương 1.

Thanh Dương vừa đem hạt châu về Triêu Vân phong, Luy Tổ lập tức phái người đi mời Hoàng Đế tới.

Hoàng Đế căn vặn thật kỹ lai lịch của hạt châu, lại thấy hạt châu hấp thụ

tinh huyết linh lực, bèn thuyết phục Luy Tổ: “Ta biết sau khi Hành nhi

qua đời, bà đau lòng khôn xiết, ta cũng mong Hành nhi có thể trở về,

nhưng thứ này không phải Hành nhi, chỉ là ma vật do Ngu uyên kết thành,

nếu không hủy đi e hậu họa vô cùng.”

Luy Tổ xuất thân từ “Tứ thế gia” danh môn thượng cổ, hiển nhiên biết rõ ma vật đáng sợ nhường nào.

Bà mân mê hạt châu, hồi lâu mới đáp: “Dù là ma vật cũng do Hành nhi biến thành, thiếp không tin nó lại hại cả cha mẹ đại ca.”

Thanh Dương và Xương Ý nhất loạt quỳ xuống dập đầu cầu khẩn Hoàng Đế.

Hoàng Đế bất đắc dĩ đành đồng ý thử một lần, “Nếu quả thật đây là ma vật hại

người, phải lập tức trừ khử trước khi nó gây họa cho nhân thế đó.” Nếu

để người trong thiên hạ biết được Hoàng Đế dung dưỡng ma vật, danh vọng

của ông sẽ bị hủy hoại, cực kỳ bất lợi cho vương đồ bá nghiệp.

Hoàng Đế bí mật triệu Tri Mạt thạo bày trận pháp lên Triêu Vân phong bày bố

Thần trận, lại cắt đặt hai tâm phúc của mình là Ly Chu và Tượng Võng

trấn trận.

Hoàng Đế, Luy Tổ, Thanh Dương, Xương Ý đồng thời rỏ linh lực cùng tinh huyết của mình vào hạt châu.

Hệt như Ngu uyên nuốt chửng mọi thứ, hạt châu này cũng tham lam hút hết

linh lực và tinh huyết rỏ xuống, họ càng đổ nhiều tinh huyết và tinh lực thì hạt châu càng hút mạnh. Hoàng Đế thấy tình thế không ổn, bèn quả

quyết cắt đứt mối dây liên kết giữa mình và hạt châu, nhưng Luy Tổ,

Thanh Dương, Xương Ý rõ ràng cảm thấy như bị Ngu uyên nuốt chửng, vẫn

khăng khăng không từ bỏ.

Sắc mặt Luy Tổ nhợt hẳn đi, hệt như gốc đại thụ bị rút kiệt nước. Hoàng Đế phải cưỡng chế kéo bà ra, đồng thời

cao giọng hạ lệnh ngừng trận pháp.

Xương Ý bủn rủn ngã lăn ra

đất, hai mắt nhắm nghiền, mặt vàng như nghệ, cả người run lên cầm cập,

rõ ràng đã bị trọng thương. Xương Phó trấn giữ bên ngoài trận pháp thấy

vậy vội nhào tới giúp y bảo hộ linh thể.

Thanh Dương tái mét

mặt, đờ người ngã phịch xuống đất, mất hết tri giác. Tuy y thần lực cao

cường nhưng chính vì ỷ vào thần lực, lại áy náy trước cái chết của A

Hành nên khi nãy đã bất chấp nguy hiểm, dốc hết linh lực và tinh huyết

hơn cả, một lòng muốn cứu sống em gái, bởi vậy nên bị thương nặng hơn

hết, nếu không phải Hoàng Đế kịp thời ngăn cản, e rằng tính mạng cũng

khó giữ.

Thấy hạt ma châu này suýt hại chết hai đứa con mình,

Hoàng Đế nổi giận đùng đùng, hạ lệnh cho Ly Chu: “Mang Tứ Tượng kính lại đây, bày Diệt Ma trận, tiêu hủy ma vật này đi.”

Luy Tổ yếu ớt níu tay áo Hoàng Đế vật nài: “Đừng mà!”

Nhìn dáng vẻ già nua tiều tụy của Luy Tổ, Hoàng Đế cũng chạnh lòng xót xa,

bèn kiếm lời an ủi: “Hành nhi là đứa con gái duy nhất của ta, bà tưởng

ta không thương nó ư? Có điều thứ này không phải Hành nhi, Thanh Dương

vẫn luôn hổ thẹn trong lòng vì cái chết của Hành nhi, Xương Ý lại là đứa chấp mê bất ngộ, một ngày chưa trừ khử hạt châu này, hai đứa nó nhất

định sẽ nghĩ cách đánh thức nó dậy. Hôm nay may mà có ta và Tri Mạt ở

đây, giữ được mạng cho chúng, nhưng lần sau thì sao? Ta thật không muốn

mất thêm hai đứa con trai nữa đâu. Đã mất một đứa con gái rồi, lẽ nào bà đành lòng vì nó mà đánh mất nốt hai đứa con trai sao?”

Nhìn hai đứa con trai trọng thương dưới đất, Luy Tổ hiểu Hoàng Đế nói phải,

không thể giữ hạt ma châu này lại được. Nhưng từ tận đáy lòng, bà luôn

cảm thấy đó là hóa thân của A Hành, lòng đau như dao cắt, nước mắt lã

chã. Hoàng Đế biết Luy Tổ rất có ảnh hưởng đối với bọn Tri Mạt, sợ lát

nữa Luy Tổ lại lên tiếng ngăn cản, bèn âm thầm vận linh lực khiến bà hôn mê, ngủ thiếp đi rồi sai cung nữ đưa Luy Tổ, Thanh Dương, Xương Ý về

Triêu Vân điện.

Ly Chu bẩm: “Tứ Tượng kính đem đến đây rồi, bày

trận luôn bây giờ ư?” Diệt Ma trận là sát trận do Bàn Cổ lập ra, bất kể

thần hay ma, một khi vào trận ắt cầm chắc cái chết, xưa nay chưa từng

thấy kẻ nào sống sót bước ra khỏi Diệt Ma trận. Muốn bày trận cần tới

thần khí Tứ Tượng kính, từ sau khi Bàn Cổ qua đời, Tứ Tượng kính do tổ

tiên Tây Lăng Thị cất giữ, sau này Luy Tổ gả về Hiên Viên tộc, Tứ Tượng

kính cũng trở thành của hồi môn của bà.

Đặt tay lên hạt châu, Hoàng Đế cũng cảm nhận được mối ràng buộc máu thịt giữa hạt châu và mình nên chần chừ chưa quyết.

Ly Chu kính cẩn đứng một bên đợi lệnh.

Nói cho cùng Hoàng Đế cũng là bá chủ một phương, dù lòng không nỡ nhưng ông tuyệt đối không để tình cảm chi phối, trù trừ hồi lâu bèn gật đầu ra

hiệu cho Tri Mạt. Tri Mạt nhận lệnh, bắt đầu bày Diệt Ma trận.

Trận pháp vừa rậm rịch bày bố, sắc trời tối sầm lại, mưa to gió lớn ào ào

trút xuống. Trời cao như cũng cảm nhận được mọi chuyện, bèn giáng sấm

chớp xuống ì ùng.

Khí thiêng trong trời đất được Tứ Tượng kính

triệu hồi vần vũ tụ lại. Thanh Dương và Xương Ý cũng cảm nhận được sự

thay đổi của đất trời, đồng loạt tỉnh dậy, trông ra ngoài thấy sắc trời

đen kịt, mưa như trút nư


The Soda Pop