Insane
Từng Thề Ước

Từng Thề Ước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329255

Bình chọn: 7.00/10/925 lượt.

đệ, cũng đến lúc nên nghĩ cho chính mình rồi.”

Vâng Tang cười hỏi lại: “Thế còn muội? Từ nhỏ muội đã ngang ngược quật cường, ta

chẳng tin muội chịu nghe phụ vương muội sắp xếp đâu.”

“Muội tự

có tính toán của mình.” A Hành rót hai bát rượu, đưa một bát cho Vân

Tang, “Tỷ thấy hôm nay Tứ ca muội hạnh phúc nhường nào rồi đấy, thuở

nhỏ, bất kể chuyện gì Tứ ca cũng nhường nhịn muội, bảo vệ cho muội, bây

giờ muội cũng nên nhường Tứ ca, bảo vệ Tứ ca để Tứ ca có thể yên ổn ở

bên người Tứ ca thật lòng yêu thương. Chỉ cần mẹ và Tứ ca được bình yên, dù có thiệt thòi đến mấy muội cũng vẫn vui vẻ.”

Vân Tang lắc

đầu cảm thán, “A Hành, muội lớn thật rồi!” Nhưng tự đáy lòng, Vân Tang

lại mong mỏi A Hành có thể mãi mãi như khi trước xiết bao.

“Cạn!” A Hành chạm bát với Vân Tang, Vân Tang vốn không thích uống rượu nhưng

hôm nay bất luận ra sao, nàng cũng phải uống cùng A Hành.

Hai

người cứ thế chuốc hết bát này sang bát khác, chẳng bao lâu Vân Tang đã

say lăn ra không biết trời trăng gì, để lại một mình A Hành tự rót tự

uống, mãi đến lúc mê man mất hết ý thức. [1'> Trích trong bài thơ Trúc chi từ kỳ thập của Lưu Vũ Tích (772 – 842). (ND)

Từ lâu y đã quen với cảm giác từ từ bị bóng đêm nhấn chìm thế này rồi, bởi từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày của y đều là như vậy. Hết lần này đến lần

khác, y đã quen bình thản nhìn từng kẻ thân bằng quyến thuộc vứt bỏ mình chẳng hề do dự, đến nỗi y cảm thấy như vậy mới là bình thường.

Bên dưới Hiên Viên sơn vẫn tưng bừng hỷ khí nhưng tình hình trên núi lại vô cùng căng thẳng. Thiếu Hạo, Thanh Dương, Xi Vưu, Hậu Thổ trước sau đều

nhận được một tin giống nhau.

Hà Đồ Lạc Thư xuất hiện tại Ngu uyên.

Theo truyền thuyết, Hà Đồ Lạc Thư là địa đồ do Bàn Cổ đại đế tạo ra, không

chỉ ghi lại hình thế núi sông khắp đại hoang mà còn chép cả những thay

đổi khí hậu ở từng địa phương, nếu có được bức địa đồ đó, chẳng những

nắm được địa lý các nơi mà còn có thể lợi dụng đặc điểm khí hậu để bày

trận, là bảo bối binh gia hằng tranh đoạt.

Sau khi Bàn Cổ đại đế qua đời, Hà Đồ Lạc Thư cũng biến mất, nghe đồn Bàn Cổ đại đế đã giấu nó vào một quả trứng ngọc, giao cho gà vàng trông coi, gà vàng liền biến

thành một ngọn núi. Mấy vạn năm nay, vô số kẻ trong Thần tộc đã đạp nát

núi non trên đại hoang để tìm Hà Đồ Lạc Thư nhưng chẳng thấy tăm tích,

vậy mà hôm nay lại có trinh thám của Thần tộc trông thấy gà vàng trong

truyền thuyết xuất hiện gần Ngu uyên.

Đừng nói Thiếu Hạo, Thanh

Dương, Hậu Thổ thảy đều biến sắc mà ngay cả kẻ luôn hờ hững trước mọi

việc là Xi Vưu cũng chuẩn bị khởi hành đến Ngu uyên.

Tỉnh lại, A Hành phát hiện mình đang nằm trong Chỉ Nguyệt điện, nơi ở của Tam phi

Đồng Ngư thị, còn phụ vương khoác áo bào đen đang ngồi lặng bên song,

vầng trăng vằng vặc nửa ẩn nửa hiện sau làn mây như chiếc lưỡi câu ngọc

ngà móc vào khung cửa, tựa hồ chính vầng trăng đã kéo cửa sổ mở ra.

Phụ vương nàng ngắm trăng đến ngơ ngẩn xuất thần như đang nhớ lại chuyện gì đó xa xưa lắm, vẻ dịu dàng hoang mang khôn tả còn đọng trên gương mặt

chưa phai nét tuấn tú.

Chưa bao giờ thấy phụ vương kỳ lạ như thế này, A Hành chỉ biết nín thở, âm thầm quan sát.

Chợt Hoàng đế nhìn ánh trăng cả cười, vẻ ôn nhu lập tức biến mất: “Tỉnh rồi thì lại đây”.

A Hành vội lại gần quỳ xuống bên gối ông, “Sao phụ vương còn chưa ngủ?”

Hoàng đế cười nhìn nàng, “Thiếu Hạo đối tốt với con chứ?”

A Hành cúi đầu, “Tốt lắm, thưa phụ vương!”

“Ta đang mong được bế cháu ngoại đấy nhé!”

A Hành lí nhí, “Con biết, nhưng chuyện này không gấp được đâu ạ.”

“Các con đều thuộc dòng dõi Thần tộc chính thống, Thiếu Hạo linh lực cao

cường, hai đứa lại ân ái mặn nồng như thế, theo lý mà nói…” Hoàng đế cau mày. “Lẽ nào còn có ẩn tình? Nhân lúc còn đang ở nhà chưa về bên ấy, để thầy thuốc khám thử xem sao.”

Một luồng hơi lạnh buốt chạy dọc

từ chân lên khiến A Hành nhũn cả người, lát sau mới nhận ra phụ vương

đang hoài nghi Thiếu Hạo lén giở thủ đoạn chứ không phải ngờ vực mình.

Hoàng Đế lại nói: “Phải rồi! Vừa nãy nhận được tin báo nói Hà Đồ Lạc Thư đã

xuất hiện tại Ngu uyên. Con cũng biết đấy, Tây Lăng tộc của mẹ con tuy

không dành được thiên hạ nhưng vẫn có địa vị ngang ngửa với Thần Nông và Cao Tân, đều là trọng thần dưới trướng Bàn Cổ đại đế. Mẹ con từng kể

với ta rằng trong tộc có truyền thuyết nói Hà Đồ Lạc Thư không chỉ là

một tấm địa đồ mà còn ẩn giấu bí mật trọng đại sánh ngang với Bàn Cổ

khai thiên lập địa, ta nghĩ đây cũng là nguyên nhân khiến Thần Nông và

Cao Tân huy động nhân lực rầm rộ như vậy, tuy ta chẳng tin mấy chuyện vu vơ đó nhưng quyết không thể để Hà Đồ Lạc Thư rơi vào tay hai phe kia

được.”

“Mấy vạn năm nay, có biết bao tin đồn nhảm về Hà Đồ Lạc Thư rồi, chắc gì lần này đã là thật?”

“Bất kể thật hay giả chúng ta cũng nhất định phải tranh lấy, nếu để Thần

Nông tộc dành được nó thì ngày tàn của Hiên Viên đã cận kề rồi đó. Thanh Dương đã dẫn thủ hạ tới Ngu uyên, nhưng Thiếu Hạo, Yến Long, Trung Dung của Cao Tân, Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công, Hậu Thổ của Thần Nông cũng

lũ lượt đổ về đó, để một mình Than