
giác này đối với Y Ân mà nói là hoàn toàn mới mẻ,
một người mạnh mẽ như y chưa bao giờ nghĩ tới ngày mình bị người khác
đặt dưới thân. Chăm chú nhìn Hứa Tuấn Thiên, ánh mắt có chút mơ hồ. Lúc
Hứa Tuấn Thiên tức giận lại có một hương vị khác. Y Ân liếm liếm môi, ôm lấy cổ Hứa Tuấn Thiên, chậm rãi vuốt ve da thịt mẫn cảm sau gáy hắn.
Hứa Tuấn Thiên run rẩy, dường như đang cố gắng chịu đựng: “Ngươi đã không được, thì ta tự mình đến.”
Mặc kệ là người nam nhân nào khi nghe tới hai từ “không được” liền không thể chịu nỗi.
Y Ân chậm rãi nhếch khóe môi, tựa tiếu phi tiếu: “Ta không được, vậy ngươi tự mình tới xem.”
Y nắm lấy thắt lưng Hứa Tuấn Thiên, dùng sức nhấn xuống. Nam vật đang chờ ngay cửa hoa huyệt lập tức xuyên thấu vào trong.
“A!” Hứa Tuấn Thiên ngửa cổ, kêu lên một tiếng. Toàn thân vì chấn động mà
cảm thấy sung sướng cùng cực. Hắn run rẩy, hưởng thụ cảm giác bị xâm
phạm: “Chính là như vậy, Y Ân, Y Ân.” Thân thể mẫn cảm vô cùng, ánh mắt
của y, bàn tay của y, nam vật của y, tất cả đều làm hắn sung sướng muốn
gào khóc.
Mị thịt siết chặt, gắt gao quấn lấy côn trụ trong cơ
thể. “Sâu thêm một chút, ô ô.” Giống như còn chưa cảm thấy đủ, hắn giữ
lấy tay Y Ân, tự mình chuyển động.
Nhưng vẫn có một suy nghĩ luôn quanh quần trong đầu hắn, hắn muốn áp đảo Y Ân, làm nam nhân đáng giận
này phải nếm cảm giác bị người khác xâm phạm.
Bất quá suy nghĩ
này cũng giống như một giấc mơ mà thôi. Hứa Tuấn Thiên tự hiểu được, với năng lực của hắn bây giờ, muốn áp đảo được Y Ân đúng là chuyện xa vời.
Cho dù có thể thành công, cái giá phải trả ngay cả hắn cũng không dám
tưởng tượng. Y Ân, tên gia khỏa này thù dai…..
Bất quá, dùng tư thế này tựa hồ cũng không khác biệt lắm.
Hứa Tuấn Thiên dùng sức siết chặt tay Y Ân, từ trên cao nhìn xuống nam nhân xinh đẹp.
Chân mày nhíu chặt, ánh mắt mông lung, còn có hôn ngân hồng nhạt trên làn da trắng nõn mịn màng.
Hứa Tuấn Thiên cuối cùng cũng hiểu được vì sao Y Ân lúc làm tình lại thích
tra tấn mình như vậy. Nhìn người yêu đang chìm đắm trong dục vọng đau
đớn giãy dụa, nhìn y vì mình mà lộ ra mị thái mê say, loại cảm giác này, có thể gây nghiện.
Thắt lưng nâng lên, sau đó lại dùng sức áp xuống.
Nam vật nóng bỏng lại trướng lớn thêm một vòng, phần đỉnh hướng thẳng tới
nơi mẫn cảm nhất, hai người đồng thời hít mạnh. Hứa Tuấn Thiên nếm được
vị ngọt, giống như một đứa trẻ phấn khích khi tìm thấy đồ chơi, dần dần
động tác ngày càng mãnh liệt hơn. “Ngô, ngô, thật thoải mái.” Tự mình
nắm giữ tốc độ, có thể tự điều chỉnh góc độ, mỗi lần va chạm đều có thể
chạm vào nơi mẫn cảm nhất.
Dâm thủy từ nơi hai người kết hợp chậm rãi chảy ra, dính ướt đùi cả hai.
“Thiên Thiên, chậm một chút.” Y Ân siết lấy thắt lưng Hứa Tuấn Thiên, muốn
khống chế tốc độ lại. Chính là nam nhân đang mang thai tính tình liền
đặc biệt tùy hứng, ba một tiếng gạt tay y ra.
“Ngươi còn động
đậy, ta sẽ trói ngươi lại.” Con ngươi đen tuyền dường như có một ngọn
lửa đang bùng cháy, nam nhân này, sáng chói đến mức làm y muốn đui mù.
Y Ân cười khổ, phối hợp đặt hai tay lên hông hắn. “Mãnh liệt quá, cơ thể
của ngươi sẽ không chịu nỗi.” Y vì sao phải nhẫn nại cơ chứ, nếu không
phải vì….. nếu không quan tâm tới thân mình của Hứa Tuấn Thiên, y đã sớm đem hắn áp xuống đất, yêu thương hắn đến ngất đi mới thôi.
Hứa
Tuấn Thiên cười lạnh: “Là ngươi không chịu nỗi!” Câu nói còn chưa nói
hết, hắn đột nhiên phát ra tiếng rên rỉ, qua một vài giây cơ thể mới có
thể trầm tĩnh lại. Vừa rồi, hắn lại đạt tới một đỉnh điểm nho nhỏ.
Vẫn chưa đủ.
Hắn nheo mắt, xoay người lại ngồi xuống đùi Y Ân.
“Ngươi cảm thấy thế này…. có thoải mái hơn không?” Hứa Tuấn Thiên tựa tiếu phi tiếu.
Gia khỏa này, rõ ràng cố ý.Y Ân căm tức nghiến răng. Mị thịt gắt gao bao
phủ cứ như muốn cắn chết y, dâm dịch nóng bỏng như dung nham tan chảy,
mỗi khi y sắp đạt tới cao trào, Hứa Tuấn Thiên lại cố ý ngừng lại.
Điều mình không muốn đừng bắt người phải chịu. (Luận ngữ Khổng Tử)
Trong thời khắc khó chịu đến muốn chết này, y đột nhiên nhớ lại một câu tiếng Trung Hứa Tuấn Thiên từng dạy mình. Y tra tấn Hứa Tuấn Thiên thế nào,
hắn liền đối xử với y hệt như vậy. Quả thực là lòng dạ hẹp hòi mà.
Bắt lấy bàn tay Hứa Tuấn Thiên đang tác quái trên người mình. “Thiên Thiên, đủ chưa, để ta tới.”
Hứa Tuấn thiên cúi thân mình xuống, cắn một ngụm lên ngực Y Ân: “Ngươi không chịu nỗi sao?”
Y Ân bị hắn cắn đến toàn thân mềm nhũn, cuối cùng một chút lí trí còn sót lại cũng bị chặt đứt. Y tức giận nói: “Nếu không vì ngươi mang thai, ta làm gì phải nhẫn nhịn vất vả như vậy.”
Lời nói vừa thoát khỏi miệng làm cả hai người đều sững sờ.
“Cái gì…… mang thai.” Thân mình Hứa Tuấn Thiên cứng ngắc, toàn thân giống như vừa bị tạt một gáo nước lạnh.
Y Ân than thầm một tiếng không ổn, không hổ là thủ lĩnh lang tộc trong
chớp mắt đã lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng vuốt ve thắt lưng Y Ân: “Ngươi
không phát hiện sao, nơi này…..” ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng
hơi hơi nhô lên của Hứa Tuấn Thiên “Có con của chúng ta.”
Ngây ngốc nhìn theo ánh mắt củ