Polaroid
Tù Lung

Tù Lung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322810

Bình chọn: 8.5.00/10/281 lượt.

ng mạnh hơn hắn. Cho dù chuyện này là trời định

nhưng hắn vẫn không cam lòng. Y Ân thì không cần phải nói nữa, thực lực

trên vạn người, chính là những người dưới chân Y Ân, ngay cả đám thị nữ

cũng mạnh hơn hắn, quả thực làm người ta bực bội mà.

Bước ngoặc

chính là hôm qua, sau khi ăn cơm xong, hắn đã có cảm giác lười biếng

không muốn hoạt động. Bởi vì đang mùa hè, trong phòng có chút oi bức.

Huống chi vừa mới ăn xong đã muốn leo lên giường ngủ thì coi sao được?

Mặc dù quan hệ của hắn và Y Ân đã công khai nhưng mỗi khi nhìn thấy ánh

mắt trêu đùa của đám thị nữ hắn lại không chịu nỗi. Vì thế gọi người vác ghế dựa ra hoa viên, lót đệm xong xuôi, hắn liền ra ngoài nằm phơi

nắng. Gió mát thoang thoảng, đưa mắt ngắm nhìn cây cối trong vườn, tư vị này quả thực không tồi.

Một lát sau đột nhiên ngửi thấy một mùi

hương làm hắn có cảm giác thèm ăn. Liền lên tiếng gọi thị nữ xuống bảo

phòng bếp làm chút điểm tâm. Thị nữ đã được Y Ân căn dặn từ sớm, điểm

tâm đã bị chuẩn bị xong hết. Trước kia hắn chỉ nhắc tới điểm tâm Trung

Quốc một lần, thế mà không ngờ Y Ân liền nhớ đến bây giờ.

Chỉ là thèm ăn chứ không phải đói bụng, vì thế hắn bảo thị nữ đặt dĩa điểm tâm ở bên cạnh.

Bánh mân côi và bánh đậu xanh xếp ngay ngắn trên đĩa thủy tinh, màu hồng rực rỡ xen kẽ màu xanh lục nhạt, chỉ nhìn thôi đã muốn ăn rồi.

Dưới

bóng cây râm mát làm Hứa Tuấn Thiên có cảm giác buồn ngủ, nửa mơ nửa

tỉnh có cảm giác có người đang nhẹ nhàng hôn mình. Không cần mở mắt cũng biết là ai, liền vung tay đánh: “Không phải có nhiều công việc phải xử

lý sao, rãnh rỗi chạy tới đây cẩn thận bị người ta dị nghị.” Hắn nói lời này sau chuyện xảy ra vài hôm trước. Y Ân vốn là một con lang, cho dù

bề ngoài là một mỹ nam tử thì cũng không thể dứt bỏ được lang tính.

Hôm nọ, y đang trêu chọc Hứa Tuấn Thiên, không ngờ bị người khác bắt gặp.

Sắc mặc hai người đều cực khó coi, Y Ân đang dục hỏa đốt người kèm thêm

tức giận, người nọ thì gương mặt rất nghiêm khắc. Nếu là người khác Y Ân đã sớm đá ra ngoài, nhưng là người nọ thì y lại rất lễ phép, bởi vì

người này chính là lão sư đã hướng dẫn cho y.

Trong trường hợp

này Hứa Tuấn Thiên không tiện ở lâu, liền lấy cớ có hẹn bạn để đi trước. Hắn cố ý đi chậm, mơ hồ nghe thấy người nọ nói Y Ân thân là vương, phải đem quốc gia đặt lên hàng đầu.

Cười thầm, dễ dàng tưởng tượng ra bộ mặt đen như than của Y Ân lúc này. Bất quá… những lời này sao lại

nghe quen tai như vậy? Rất giống lời thoại trong một vở kịch cung đình

trước kia có xem qua, vị đại thần hình như cũng khuyên nhủ hoàng đế như

vậy? Tưởng tượng chính mình lại hóa thân thành nhân vật Đát Kỉ, Hứa Tuấn Thiên liền nỗi một đầu hắc tuyến.

Vì thế liền dùng mấy lời này để châm chọc Y Ân, quả nhiên khóe miệng Y Ân khẽ nhếch, không cam tâm ôm hắn dùng sức hôn mấy cái.

Giống như đang bị một con chó liếm liếm mặt, Hứa Tuấn Thiên vừa trốn vừa bật

cười. Y Ân càng tức giận hơn, nhưng lại không thể ăn được hắn.

Náo loạn một trận cả hai người đều ướt mồ hôi.

Hứa Tuấn Thiên không chịu nỗi cảm giác dinh dính trên người liền bảo Y Ân đứng dậy.

Y Ân cười hì hì nói: “Định đi tắm sao, chúng ta tắm chung đi.”

Cùng y tắm chung thì có chuyện gì tốt cơ chứ, Hứa Tuấn Thiên nhớ tới những

chuyện phát sinh trong phòng tắm lần trước, mặt liền đỏ lên. Thủ đoạn

của Y Ân hắn quả thực không thể chống đỡ nỗi, những việc mình xem là xấu hổ nhất thì Y Ân lại có thể làm ra những chuyện làm mình xấu hổ hơn.

Kiên quyết lắc đầu, đẩy Y Ân ra đứng dậy.

Bởi vì thầy thuốc đã căn dặn hai tháng này Y Ân không được đụng vào Hứa

Tuấn Thiên, chỉ có thể đậu hủ để chiếm chút tiện nghi thôi. Cái này

giống như một người đang đi giữa sa mạc, rõ ràng khát muốn chết lại chỉ

có thể uống từng giọt.

Liếm liếm môi, ánh mắt giống như ngọn lửa sáng rực nhìn Hứa Tuấn Thiên.

Mùa hè nên Hứa Tuấn Thiên ăn mặc rất phong phanh. Cử động một chút, quần áo liền dán sát vào cơ thể, quấn quanh những đường cong mê người.

Bụng đã hơi nhô lên một chút. Y Ân nhịn không được mà vươn tay lên xoa nhẹ, đây là đứa con của y.

“Đừng đụng, ngứa lắm.” Hứa Tuấn Thiên chụp lấy tay y kéo ra. Ngay cả Hứa Tuấn Thiên cũng không ngờ mình lại sợ ngứa như vậy, trước đây khi làm nhiệm

vụ không hề có cảm giác này.

“Ta càng muốn đụng.” Y Ân ôm lấy Hứa Tuấn Thiên, đem hắn áp lại trên ghế. Đã lâu như thế rồi hẳn là cũng

không sao đi! Nam nhân bị y đặt dưới thân hai gò má đỏ bừng, bởi vì bất

ngờ mà ánh mắt có chút mê mang. Đáng yêu quá! Rốt cuộc không nhịn được

tình cảm đang cuồn cuộn trong lòng, cúi đầu hôn lên hai cánh môi mong

nhớ đã lâu.

Vẫn mềm mại như thế, ngọt ngào như thế.

So với thuốc phiện càng mê người hơn. Khai mở khớp hàm, tiến quân thần tốc, quấn lấy đầu lưỡi không ngừng trốn tránh.

Y biết rất rõ nhược điểm của Hứa Tuấn Thiên, một bên lôi cuốn nam nhân,

một bên thăm dò trên người hắn. Quả nhiên sau vài giây, cơ thể nam nhân

đã bắt đầu mềm nhũn, hai tay ôm lấy bờ vai y. Y cố ý đánh lưỡi làm phát

ra tiếng nước, liếm lấy cánh môi nam nhân. Y biết rõ nam nhân này không

chịu nỗi trống vắng, nhất đị