Insane
Tù Lung

Tù Lung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322734

Bình chọn: 9.00/10/273 lượt.

ể thiếu niên đã có thay đổi rất lớn. Không, không chỉ có cơ

thể, ngay cả linh hồn cũng biến đổi.

Này đã vượt xa quy tắc.

Bởi vì gặp được đối thủ ngang tài mà máu trong người bắt đầu sôi sục.

Tình cảm xa lạ làm anh ta có chút sửng sốt, trong nháy mắt chần chờ, cánh tay đã bị đâm một kiếm.

Nhớ lại, nhiều năm trước anh ta là một kiếm sĩ.

Nhớ lại, nhiều năm về trước, anh ta yêu một huyết tộc.

Tên của cậu ta là…… An Hi Nhĩ.

Máu từ miệng vết thương chảy ra, nhiễm đỏ quần áo. Cổ tay vừa lật, lòng bàn tay liền xuất hiện một thanh kiếm trắng như tuyết.

Chém xuống, rạch nát không khí, ma lực sấm sét đen tối, bắn Y Ân ra ngoài.

Mặt đất nứt toát, dung nham sôi sục từ lòng đất mãnh liệt phun trào. Duẫn

Tư La lẳng lặng đứng trên bia đá, ánh mắt anh ta biến thanh màu đen, sức mạnh của ma tộc bắt đầu thức tỉnh.

Sức mạnh cường đại bao bọc xung quanh cơ thể, không ai dám tới gần.

Bánh xe thời gian dường như ngừng lại, mặt trời đang chậm chạp đi về phía

chân trời, ban ngày dần chuyển sang đêm tối, những ngôi sao bắt đầu xuất hiện trên bầu trời đen kịt. Đột nhiên, hàng ngàn vì sao như được dẫn

dắt đồng loạt hướng về một phía lao tới.

Cơ thể Duẫn Tư La gần

như trong suốt đến mức không thể thấy rõ, mập mờ khi ẩn khi hiện chìm

lắng vào màn đêm. Anh ta nhìn lên bầu trời, như đang tự hỏi gì đó.

Đây là thời điểm quan trọng nhất, buông tha tất cả để hồi phục lại nguyên

dạng, tiếp theo sẽ không bao giờ có thể thay đổi được nữa.

Lúc

này Duẫn Tư La mới hiểu được, muốn có một thế giới mới cần phải lật đổ

cái cũ, không phải chỉ đơn giản vẽ loạn trên mặt đất, mà phải đật nát

hoàn toàn sau đó xây dựng lại.

Đúng vậy, đầu tiên là đập nát toàn bộ. Mà trong quá trình phá hủy này, núi non, sông ngòi, cây cối, dã

thú, nhân loại, tất cả đều phải diệt vong.

Không một ai có thể may mắn thoát khỏi.

Duẫn Tư La giẫm lên đường ranh giới, trầm ngâm.

Rất nhiều năm trước, anh ta và An Hi Nhĩ đã cãi nhau rất nhiều về vấn đề này.

Phong đô giống như một tòa thành chết, không ai nói chuyện, chỉ có tiếng gió

thoang thoảng gào thét, trống rỗng, tịch lịch len vào các tòa kiến trúc.

Không còn hi vọng nữa sao?

Trên đời này sao lại xuất hiện loại quái vật này?

Đột nhiên, Duẫn Tư La quay đầu nhìn về sườn núi phía trước. Kiềm không được, đám người còn lại cũng ngẩng đầu nhìn theo.

Duẫn Tư La nhìn về phía chân trời đang bị bóng đêm che dấu.

Mặt trời đã sắp lặn mất, rất nhanh ánh sáng sẽ biến mất hoàn toàn.

Đột ngột, quầng sáng dần dần lan tỏa, phạm vi nhanh chóng mở rộng, vầng

sáng trắng tuyết diễm lệ, lưu động bao phủ toàn bộ bầu trời.

Đến úc quần sáng tới gần mọi người mới phát hiện ra nó là một dòng nước lũ.

Là xà tộc.

Đem năng lực tăng lên cực hạn, thoát ly khỏi kiềm chế của cơ thể, trở về hình dạng nguyên thủy nhất.

Đây là một ván cược.

Duẫn Tư La nhìn thấy Y Ân lao về phía quầng sáng, hòa thành một thể. Da thịt trắng nõn óng ánh như phát sáng, con ngươi xanh biếc hóa thành màu vàng tinh khiết.

Anh ta cũng thấy, huyết kiếm đỏ tươi dần dần hình

thành trong tay Y Ân. Thanh niên nắm chặt kiếm bằng hai tay, đứng giữa

trời cao, vẻ mặt rất chuyên tâm.

Cách một khoảng không chém mạnh xuống.

Phòng hộ kiên cố trong nháy mắt bị phá hủy. Duẫn Tư La không hề né tránh hay phản kháng, chỉ im lặng nhìn Y Ân.

Ánh mắt Y Ân trong suốt xuất hiện sự dứt khoát trước nay không hề có.

Lang tộc tuổi trẻ này vì sao có thể trở nên mạnh mẽ đến như vậy?

Anh ta phải tìm hiểu rất lâu mới có thể đạt tới cảnh giới này, thanh niên lại lại có thể nhanh chóng đạt tới nó.

Kỳ thật vô cùng đơn giản, bởi vì trong lòng có người muốn bảo vệ, mới có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Chân thành sẽ có kết quả, đây là đạo lý một đứa con nít cũng biết.

“Ngươi tốt với ta, ta cũng sẽ đối tốt với ngươi.”

Duẫn Tư La nhớ rõ ánh cười trong mắt người kia khi nói những lời này với anh. Đáng tiếc, bản thân đã hiểu ra quá muộn.

Trí nhớ dần dần khôi phục. Nhớ ra, là anh phản bội người kia. Đến khi anh

chậm chạp nhận ra tình cảm của mình thì người luôn dồn hết tâm tư cho

anh đã chết 500 năm.

Duẫn Tư La đột nhiên mỉm cười, đôi mắt buồn

bã như đại dương mênh mông hư ảo. Mở ra hai tay đón nhận mũi kiếm sắc

bén chém xuống.

“…..đã xong rồi sao?”

Tuy rằng tận mắt nhìn thấy Duẫn Tư La biến mất nhưng Y Ân vẫn có cảm giác rất mơ hồ.

“Ân.” Sắc mặt Lưu Sa có chút tái nhợt, vươn tay ra, làn da dường như trong suốt có thể nhìn xuyên qua.

“Trở về thôi!” Y Ân nắm lấy tay Lưu Sa, đem năng lượng truyền vào cơ thể cậu ta. “Nơi đó….” y chỉ về phía đông xa xôi: “Có người đang chờ chúng ta.”

Nhìn nhau cười, trong lòng tràn ngập ấm áp.

Nếu có lòng tin, sẽ được bền chặt.

Nếu có ái nhân, sẽ có đợi chờ.

Đây là quy tắc của bọn họ.

Hoàn Chính Văn. Mấy ngày nay Hứa Tuấn

Thiên cảm thấy cơ thể mình có chút khác thường, ăn cơm nhiều hơn, ngủ

cũng nhiều hơn, quả thực làm người ta buồn bực. Sờ sờ bụng mình, cơ bụng vốn rắn chắc đã bắt đầu dãn ra, có xu hướng muốn béo ra. Bất quá điều

làm Hứa Tuấn Thiên vui sướng nhất là hắn có thể sử dụng siêu năng lực.

Đi vào thế giới này, ai cũ