
, hắn đã đã từng cho nàng ôn nhu, chỉ cần nàng quyết tâm
yên tĩnh thì sẽ lại nhớ đến.
Vô luận hắn có hay không thích qua nàng, ít nhất nàng
là thật sự yêu. Dù cho hiện tại hắn trở nên xa lạ, nàng vẫn không muốn xa rời
đã từng ôn nhu của hắn. Cho dù quyết định rời đi, nàng vẫn không có biện pháp
giải thoát, như cũ không biết thế nào là vui vẻ.
Uyển Ước mê mang bất lực, nhìn vòng quanh khắp nơi……
Nghĩ không ra nàng đến tột cùng muốn cái gì?
“Uyển Ước a!” Cô bước nhanh đuổi theo, bắt lấy tay
Uyển Ước, lo nghĩ nói cho nàng biết,“Tướng công của cháu nói, sáng sớm ngày mai
sẽ đến san bằng tửu lâu của ta.”
“Hắn……” Uyển Ước kinh ngạc, khôi phục ý thức. Đường
Cẩn Tư còn không có buông tha cho nàng?“Hắn chính là Binh bộ, không có quyền lực
trông nom đến tửu lâu trong thành.”
“Không, cháu sai rồi! Cho dù hắn quan quyền không quản
được tửu lâu nho nhỏ của ta đây, nhưng cháu cho rằng hắn ở triều đình trong
không có bằng hữu giúp hắn? Quan lại bao che cho nhau, hắn nhất định có biện
pháp!”
Uyển Ước không cho là đúng,“Một khi hắn tìm người hỗ
trợ, sẽ có càng nhiều người biết rõ vợ của hắn tại thanh lâu, hắn đâu muốn bị
mất mặt.”
“Ta xem hắn không quan tâm tới có mất mặt hay không.
Hắn không phải là vì một câu nói của cháu, tại trong vòng nửa ngày ngắn ngủi
liền từ trong lao ngục đem các con của ta thả ra sao?” Cô trên vẻ mặt khẩn cầu,
nhìn Uyển Ước,“Cô van cháu, cháu đi về nhà cùng tướng công của cháu bồi tội,
chớ cùng hắn giận dỗi .”
Uyển Ước xoa lấy mi tâm, thở dài,“Cháu không phải là
đang giận dỗi, cháu là phải rời khỏi hắn. Nếu như hắn tới tìm cô làm phiền
toái, cháu sẽ hết sức ngăn cản.”
“Vì cái gì cháu phải rời khỏi hắn? Trượng phu như vậy
còn không được sao?”
“Người hắn muốn không phải cháu.”
Cô thấy nàng thất hồn lạc phách, sinh lòng thương
tiếc, kéo lấy nàng lên lầu, đến một gian gian phòng sạch sẽ, an bài Uyển Ước ở
lại.
“Đây là chỗ ta ở, ngươi đêm nay hãy theo ta cùng nhau
ngủ ở đây!”
Uyển Ước thấp giọng nói tạ ơn, mới ngồi vào trên ghế,
cô liền không thể chờ đợi được hỏi.
“Giữa phu thê các cháu đến tột cùng phát sinh chuyện
gì?”
Uyển Ước không muốn giấu giếm, đứt quãng nói ra chuyện
Đường Cẩn Tư cưới lầm người.
Cô nghe được rất là ngạc nhiên,“Rõ ràng xuất hiện loại
sai lầm này, các cháu…… Thực có chút vội vàng, trước khi thành thân nên đem
người nhận thức rõ ràng trước ……”
Uyển Ước cười khổ,“Có thể trước khi thành thân cùng vị
hôn phu tương lai tìm hiểu có mấy cô nương? Có lẽ có người có thể, nhưng cha mẹ
ta cũng không phải là cái loại cha mẹ sáng suốt đó.”
Trong thiên hạ có biết bao nhiêu cô gái đều là vội vã
thấy mặt một nam tử xa lạ, được cho biết đó là vị hôn phu tương lai, liền đem
chung thân giao cho? Có cô nương, thậm chí ngay cả quyền lợi nhìn vị hôn phu
tương lai cũng không có.
Cô tiếc hận nói:“Đều là lễ giáo làm hại, nếu là nhà
các ngươi trước hôn nhân quen biết, làm sao đến nỗi này?”
Uyển Ước cười buồn,“Cái này cũng khó nói, cũng có
người sau khi thành thân, yêu thích vị hôn phu của mình, thân mật chung sống
hơn nửa năm, kết quả có một ngày đột nhiên phát hiện vị hôn phu mình như người
xa lạ, căn bản không phải loại người mà mình vẫn lầm tưởng.”
“Cháu nói ở đây chính là tướng công cháu?”
Uyển Ước mỉm cười gật đầu,“Vốn là biến hóa của hắn
khiến cho cháu rất tức giận, cảm giác mình bị lừa bị gạt, nhưng hôm nay chỉ cảm
thấy buồn cười. Kỳ thật, cháu đối với người cháu yêu cũng không hiểu
rõ.”
Nàng thực tại yêu đã quá mù quáng, bất quá, nhìn Đường
Cẩn Tư có vẻ tức giận, chắc là đối hành vi của nàng phi thường kinh ngạc đi?
Chỉ sợ hắn cũng cảm thấy bị lừa gạt, vợ của hắn không ôn thuận giống hắn tưởng
tượng…… Hắn có phải là cũng không cam lòng như nàng?
Uyển Ước nhịn không được bật cười. Vợ chồng bọn họ đều
làm cho hai bên thất vọng rồi, dạng này tính là công bằng sao?
“Uyển Ước?” Cô lo lắng nhìn nàng.
“Cháu không sao, cháu chỉ là……” Uyển Ước lắc đầu, đột
nhiên nghĩ đến, nàng cùng Đường Cẩn Tư có lẽ cũng không có làm sai, chỉ là hiện
tại tự nghĩ về những việc làm của nàng, như cái hài tử lỗ mãng, liều lĩnh.
Đúng vậy, bọn họ có thể lỗ mãng bao lâu?
Có một số việc dù sao vẫn nên học cách buông tay, thí
dụ như hiện nay, nàng sẽ phải buông tay hắn…… Nhưng mà, nghĩ tới nàng căn bản
không biết rõ về Đường Cẩn Tư, nàng liền cảm thấy vạn phần là không cam nguyện!
Chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng chỉ biết không cách
nào bình tĩnh…… Không cách nào hoàn toàn đem hắn từ trong lòng xóa đi!
Lúc này, một hồi nườm nượp tiếng bước chân đánh vỡ
Xuân Phong lâu an bình, cũng cắt đứt Uyển Ước niềm thương nhớ.
“Bên ngoài không biết tại có chuyện gì?” Nghe được
tiếng huyên náo cô cô đầu tiên kịp phản ứng, sợ hãi nhìn Uyển Ước,“Không phải
là tướng công của cháu đến đập tửu lâu đi?”
Uyển Ước ngẩn người,“Không nhanh như vậy đâu.”
“Ta đi ra ngoài xem một chút.” Càng ngày thanh âm càng
huyên náo, hấp dẫn chú ý của cô cô, nàng dặn dò Uyển Ước,“Nếu như là tướng công
của cháu, ta phái người đến xin cháu ra mặt.”
Uyển Ước gật đầu,“Cháu hiểu.”
“Chá