
i đến sao?” Ngồi ở trên giường
êm đọc sách Uyển Ước thấy muội muội tới chơi, bất an nhìn ra cửa.
Uyển Diễn hiểu ý, cười nói:“Cha mẹ không có tới, vẫn
còn giận tỷ, nghe nói tỷ đi tìm cô cô, bọn họ thiếu chút nữa chạy tới tửu lâu
của cô cô đại náo.”
“Mấy ngày nữa ta sẽ về nhà mẹ đẻ hướng cha mẹ nhận
lỗi!” Uyển Ước khổ thán.“Cùng cô cô không quan hệ, muội nếu trở về, khuyên bọn
họ ngàn vạn lần đừng tìm cô cô làm phiền.”
“Bọn họ biết rõ tỷ bị thương, cũng rất lo lắng. Bất
quá, chỉ sợ vừa thấy mặt nhịn không được trách mắng tỷ, cho nên mới không có
tới thăm tỷ. Tỷ tỷ, tỷ phu sẽ trấn an tốt cha mẹ , tỷ liền an tâm dưỡng thương
đi!”
“Cẩn Tư……” Cùng muội muội nói đến trượng phu, Uyển Ước
vẫn có chút không được tự nhiên.
Uyển Diễn hiểu cảm thụ của nàng, sáng sủa nói:“Tỷ, có
nhà một người hướng muội xin cưới, mặc dù gia thế không tính quá tốt, nhưng
là…… Nghe nói nhân phẩm không tệ, bộ dáng cũng xinh đẹp, muội dự định để cho
cha mẹ an bài muội cùng đối phương gặp mặt một lần.”
Uyển Ước có chút do dự, Uyển Diễn chuẩn bị xuất giá,
buông tha cho trượng phu của nàng rồi?
“Tỷ phu đã sớm cùng muội thương lượng qua, muội cùng
với hắn…… Hôn sự lúc trước không tính toán gì hết. Hắn không nói cho tỷ biết
sao?”
Uyển Ước lắc đầu.“Các ngươi…… Thương lượng lúc nào?”
Uyển Diễn nói rõ ý định không muốn lấy Cẩn Tư của
mình, Uyển Ước mê hoặc sắc mặt đột nhiên trở nên thâm trầm.
“Khi đó hắn liền quyết định hủy bỏ hôn sự?”
“Đúng vậy.” Uyển Diễn suy nghĩ một chút, nhịn không
được bán đứng Đường Cẩn Tư, nói cho Uyển Ước,“Tỷ phu có đặc biệt dặn dò muội,
đừng quá sớm đem tin tức nói cho tỷ biết.”
“……” Uyển Ước vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng
không cười.
Uyển Diễn trong lòng sợ hãi, suy nghĩ một lát nói:“Tỷ,
muội thấy tỷ phu tựa hồ không giống lịch sự nho nhã như ngoài mặt đâu, hoàn mỹ
vô khuyết.”
Uyển Ước không tiếng động đồng ý. Đường Cẩn Tư thật ra
là cái khẩu Phật tâm xà, âm hiểm xảo trá tiểu nhân.
Đúng vậy, cái trượng phu không ôn nhã không hoàn mỹ
này, đối nàng yêu thương cùng quý trọng ngày càng sâu hơn. Uyển Ước kháng cự
không được tâm trầm luân trong hắn.
“Chỉ có thể chịu đựng thôi, ai bảo lúc trước người gả
là ta đây!” Uyển Ước cười trả lời muội muội, ánh mắt lướt qua bên cạnh cửa sổ,
nhìn xuống một cái ao nhỏ đã đóng băng trong viện.“Uyển Diễn, muội xem ao nước
kia, mùa hè thì nóng như ôn tuyền, mùa đông liền kết băng đông cứng. Nhưng mà,
cuối cùng vẫn là nước.”
Uyển Diễn hoang mang chớp mắt mấy cái.
Uyển Ước cầm sách trên tay đứng lên,“Mặc kệ tỷ phu
muội biến hóa như thế nào, đều là trượng phu của ta, ta sẽ thích ứng, cũng sẽ
không đem hắn tặng cho bất luận kẻ nào.”
Bởi vì nàng có thể xác định, trong lòng trượng phu của
nàng, có nàng. Phần nhận thứ này cho nàng thêm sức mạnh.
Uyển Ước khẽ mỉm cười, giống như là tán thành Uyển
Diễn rút lui sớm.
“Tỷ, tỷ cũng thay đổi.” Trở nên so với trước kia kiên
cường hơn, Uyển Diễn có chút hâm mộ lại có chút ít cảm khái.
“Tương lai chúng ta còn có thể thay đổi, vì người mình
coi trọng, có chút ý niệm trong đầu trước kia không muốn sửa đổi cũng có thể dễ
dàng từ bỏ. Muội muội, ta thật hy vọng muội cũng gặp phải một người có thể vì
muội mà thay đổi.”
Uyển Diễn mở ra hai tay, dường như làm nũng ôm lấy
Uyển Ước, cảm nhận được tỷ tỷ quan tâm.
Tỷ muội hai người khúc mắc rốt cục giải khai.
“Tỷ tỷ, muội cũng vậy hi vọng tỷ cùng tỷ phu có thể
tâm đầu ý hợp, cả đời gần nhau.”
“Sẽ …… Ta sẽ không để cho hắn đi hại những người phụ
nữ đàng hoàng khác.”
“A?” Cái gì nha?
“Ha ha! Không có gì, ta hiểu rõ là được rồi.” Người
nam nhân kia tốt, người nam nhân kia xấu, một mình nàng biết rõ là đủ rồi, chết
cũng không cùng những nữ nhân khác chia xẻ.
“Tiểu thư, tiểu thư!” Lúc này, Bảo Nhi rất là ngạc
nhiên chạy vào.
“Như thế nào vội vàng hấp tấp như vậy?” Uyển Ước ôn
nhu hỏi.
“Cô gia hướng em nói xin lỗi!” Bảo Nhi một hơi nói
xong mới phát giác trong phòng có người, lời nói và việc làm không khỏi đoan
chính, quy củ hướng Uyển Diễn hành lễ,“Nhị tiểu thư, ngài đã tới.”
“Nói cái gì mà xin lỗi a?” Uyển Diễn tò mò hỏi Bảo
Nhi.
Bảo Nhi thẹn thùng nhìn Uyển Ước.
Uyển Ước nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia kinh
ngạc, lập tức cười ra tiếng, vui vẻ giống như được cái bảo bối gì.
“Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Tỷ phu tại sao phải
hướng Bảo Nhi xin lỗi?” Uyển Diễn không cam lòng bị bỏ mặc, tóm lấy ống tay áo
Uyển Ước truy vấn.
Uyển Ước cùng Bảo Nhi nhìn nhau cười một tiếng,
nói:“Để cho Bảo Nhi nói cho muội biết đi!”
Nói xong, nàng nhắm lại đôi thủy mâu yêu kiều, trong
đầu hiện lên dung nhan Đường Cẩn Tư. Thoáng chốc, thân thể của nàng giống như
là hòa tan, mềm nhũn.
Trượng phu của nàng học được cách coi trọng nàng coi
trọng người khác, thay nàng suy nghĩ, vì nàng thỏa hiệp…… Nàng cao hứng đến mức
mũi có chút mỏi nhừ, vừa muốn khóc, song lần này không phải là thương tâm, mà
là vui mừng.
Lòng của nàng đã không hề hoang vu, cảm nhận được thỏa
mãn chưa bao giờ có.
Giờ khắc này, Uyển Ước rốt cục hiểu mình muốn chính là
cái gì