Trọn Đời Bên Em

Trọn Đời Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324482

Bình chọn: 9.5.00/10/448 lượt.

ó sao,

thật sự là tớ chỉ đơn giản là giúp đỡ bạn bè mà thôi, làm gì có chuyện

như giới truyền thông nói chứ.

Nói đến biểu diễn kỹ xảo, tài ăn nói,

thân thế, cô ấy là diễn viên cũng không có ích như cậu! Hơn nữa, tớ

không có sử dụng sai thành ngữ…” Chỉ cần có Bạch Dĩ Mạt ở đây, chắc chắn bố hắn không phản đối!

“Hai người trong sạch hay không thì trong

lòng tự hiểu, dù sao hai người cũng xứng như vậy, dưới ánh đèn đúng là

một đôi bích nhân tuyệt thế.”

“Này, mỗi lần nhắc đến Trịnh Tịnh Viên

là cậu lại xị mặt như thế, rốt cuộc là cậu thật sự không thích cô ấy,

hay là hai người có bí mật gì đen tối sao!”

Bạch Dĩ Mạt thở hắt ra

một tiếng: “Cô ta là nữ, tại sao tôi phải đi thích cô ta, tôi lại không

có ham muốn trên phương diện kia, này, có phải muốn tôi giúp không?”

Hướng Nhu vô cùng ngoan ngoãn gật đầu, nụ cười trên mặt càng rang rỡ.

“Tôi muốn ăn đồ ăn Nhật, phải là bữa tiệc hải sản lớn, đồ ăn của Pháp, thịt

nướng Hàn Quốc…” Bạch Dĩ Mạt bắt đầu đếm trên đầu ngón tay,

“Không thành vấn đề.” Hướng Nhu ra hiệu dấu OK.

“Sau kẹo sữa Đại Bạch Thỏ thì tùy theo mùa mà cung cấp, cậu đi xe nào cũng được, nhưng không phải là con xe A này.”

“Được.” Người nào đó nghiến răng nghiến lợi

“Còn nữa, tôi muốn bình rượu Vương kia của cậu.”

Hướng Nhu vừa nghe thấy thế thì trợn tròn mắt nhìn cô, miệng rất không vui

nói: “Bạch Dĩ Mạt, cậu đừng có quá đáng, cậu không hiểu về rượu thì cần

nó làm gì chứ!”

“Thì do nó đẹp! Nó quý!” Bạch Dĩ Mạt làm ra vẻ vô

tội, cô đã sớm nghe Tưởng Quân có nói qua Hướng Nhu có bình rượu Vương

bảo bối gì gì đó, lần này phải khiến hắn đau đớn một trận mới được.

“Những bình rượu khác năm nào cũng được tùy cậu chọn.” Hướng Nhu nhường bộ lắm rồi đấy.

Khóe miệng Bạch Dĩ Mạt cong lên, hơi nghiêng đầu nghĩ ngợi: “A! Tôi nhớ ra rồi, hình như đêm mai tôi… không có rảnh.”

“Xong thủ tục mua bán!” Quả nhiên Hướng Nhu vô cùng đau đớn! Tứ chi hài cốt đều đau đến mức choáng váng.

Bạch Dĩ Mạt hài lòng vỗ vai hắn, lại còn ra dáng khoe khoang: “Cưng à, sáng sớm mai đến đón em nhé.”

Nhất thời Hướng Nhu giật mình, nhìn lại Bạch Dĩ Mạt đã đi xa, kích động hỏi: “Cậu vừa gọi tớ là gì?”

Bạch Dĩ Mạt giơ tay lên vẫy vẫy: “Chúc ngủ ngon!”

Hướng Nhu nhìn theo bóng lưng người kia dần dần biến mất, nhưng hắn vẫn sững sờ tại chỗ thật lâu là lâu…

++

Hướng Nhu nhìn đồng hồ một lần nữa, đã nửa tiếng trôi qua, hắn bắt đầu hoài

nghi mục đích Bạch Dĩ Mạt gọi hắn đến sớm một chút là để cho hắn ngồi

đợi trong này.

“Đại Bạch Thỏ, cậu vẫn khỏe chứ, sắp đến hẹn rồi đó.”

Bạch Dĩ Mạt đang ngồi trên giường xem tiểu thuyết dài kỳ nào đó, vừa đọc đến đoạn nữ chính trong truyện trêu cợt nam chính thế nào, đột nhiên cô

phát hiện, đầu óc tác giả này đã nát vụn lắm rồi, đến cái chiêu này cũng nghĩ ra được, phải nhớ kỹ, nhớ kỹ, không chừng sau này có thể phát huy

công dụng không chừng!

Cô đang để lại bình luận dưới bài viết thì

chợt nghe thấy tiếng thúc giục trong phòng khách, cô bật cười, rồi tiếp

tục bình luận.

– Gửi lời thân ái đến tác giả nhiều nhiều, tôi phải

nói với cô rằng, tôi phát hiện ra mấy thứ này của cô thật sự rất tuyệt,

áp dụng thật thì cũng quá sung sướng, ha ha! Cô phải đảm bảo tốc độc cập nhật thường xuyên nha, mami1 vất vả rồi, cố lên! Tôi chờ xem kịch vui,

ha ha!

1Nguyên văn “尼玛-ni mã”, từ đa nghĩa, trong đó có 1 nghĩa là

“mẹ ngươi” [k phải câu chửi'>, kiểu như các bạn hay gọi vài tác giả viết

SE là “mẹ ghẻ” thế nên tớ nghĩ bên TQ cũng gọi chung tác giả là “mẹ”,

maybe =))

Tắt máy tính, Bạch Dĩ Mạt chậm rãi mở tủ quần áo ra, chọn

lấy một chiếc áo liền váy sặc sỡ, chiếc thắt lưng to bản thắt tại nơi

cái eo nhỏ nhắn của cô, mặc ngoài thêm áo khoác màu đỏ, dưới chân đi đôi giày bó đến đầu gối.

Mái tóc quăn đen thắt lại thành hai bím, những

sợi tóc dày còn lại thì xõa ra trên vai, thêm món đồ trang sức trang

nhã, làm thêm nổi bật hoàn mỹ ngũ quan xinh xắn, cô soi mình trước

gương, khóe miệng chúm chím, để lộ má lúm đồng tiền xinh đẹp.

Hướng

Nhu đã sắp thành tượng đá đến nơi rồi, hắn đứng lên đi đến trước cửa

phòng ngủ, đang chuẩn bị gõ cửa, ai ngờ cánh cửa từ bên trong mở ra,

Hướng Nhu thấy vẻ mặt sáng lạn của Bạch Dĩ Mạt thì có chút hốt hoảng,

cho đến nay hắn chỉ Bạch Dĩ Mạt là một mỹ nhân bại hoại, chẳng qua không thích trang điểm, ăn mặc cũng tùy ý, nhưng mỗi lần cô ăn mặc tỉ mỉ thì

lại làm cho người ta hai mắt tỏa sáng.

“Thế nào, không làm mất mặt cậu chứ? Có theo đúng kiểu vợ cả điển hình không?”

Tay phải Hướng Nhu hạ xuống dưới sờ soạng, bộ dạng mười phần lưu manh,

nhưng khi phối với nét điển trai trên gương mặt, lại cảm thấy động tác

đấy của hắn đều có vẻ rất tự nhiên.

“Tớ bảo này, cậu ở bên trong gần đến bốn giờ, mà chỉ được có vậy sao?”

Nụ cười trên mặt Bạch Dĩ Mạt dần biến mất: “Không được sao! Vậy tôi không đi nữa.” Nói xong đi về lại phòng ngủ.

Hướng Nhu cười đùa kéo Bạch Dĩ Mạt đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Đâu có, tớ

bảo là tạo hình này của cậu hoàn toàn có thể lên sân khấu biểu diễn, dù

sao cậu hát cũng không tệ, hay là thử cân nhắc đổi nghề chơi đi?”

Bạch


Disneyland 1972 Love the old s