Snack's 1967
Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329013

Bình chọn: 9.5.00/10/901 lượt.

hai năm nay không

xảy ra loại chuyện này, bây giờ mà vẫn còn người nhìn chằm chằm

vào chúng ta, ra tay ngay cả ở chỗ đông người thế này, xem ra chung ta

phải điều tra cho thật kĩ.”

Triển Thiểu Huy gật

đầu đồng ý, nói với Cố Hạ: “Đi thôi, đi về.”

Lão Tam và lão Tứ

vẫn theo sát bên cạnh anh, toàn thân mấy người đàn ông này tản ra một

loại khí chất nghiêm nghị, nặng nề đi về phía trước, dường như cũng

đang suy nghĩ gì đó, ngay cả nói cũng không nói nhiều; Cố Hạ đi theo

sau bọn họ, vài vệ sĩ tản ra chung quanh, ánh mắt tất cả đều đề

phòng.

Động tác của vệ sĩ

rất nhanh, đã đậu xe chờ sẵn. Cả đám người lên xe rất nhanh, sau khi

Triển Thiểu Huy tiến vào trong xe còn quay đầu lại nhìn cô, ý bảo cô

mau lên đây.

Mấy chiếc xe trước sau

lao đi, Cố Hạ ngồi nghiêm chỉnh trên vị trí của mình, trong xe rất yên

tĩnh, tuy gặp phải sát thủ nhưng sắc mặt của Triển Thiểu Huy vẫn

không có gì khác thường, sau khi xe đi được một đoạn, Cố Hạ mới mở

miệng hỏi: “Triển thiếu, anh thường xuyên gặp phải chuyện như vậy

sao?”

“Cũng không phải việc

hiếm thấy, bọn họ đều rất chuyên nghiệp.” Triển Thiểu Huy nhích lại

gần, mắt nhàn nhạt liếc nhìn Cố Hạ: “Thế nào? Cảm thấy ở chung

một chỗ với tôi rất nguy hiểm sao?”

“Có ai muốn đối phó

tôi đâu, vừa rồi chắc là có người trả tiền cho bọn họ.” Cố Hạ

khẳng định, cô nhìn Triển Thiểu Huy ngồi bên cạnh mình dịu dàng nói:

“Cảm ơn anh.”

“Cái gì?” Triển Thiểu

Huy ngạc nhiên hỏi cô.

“Cảm ơn anh đã đẩy tôi

ra trước.” Cố Hạ nói, trong phim đều là ông chủ kéo cô gái bên cạnh

qua cản viên đạn, cô thật sự không nghĩ tới thời khắc sống còn đó

Triển Thiểu Huy lại đẩy cô ra, trong lòng Cố Hạ thật sự rất cảm

động, nhìn anh cười ôn hòa: “Triển thiếu, trước kia tôi cảm thấy anh

mang theo vệ sĩ chỉ là để khoe khoang, không ngờ anh lại thật sự gặp

nguy hiểm như vậy, hôm nay tôi lôi anh đi hái quýt cùng mới khiến cho

anh mất cảnh giác, nếu như không phải vừa rồi anh nhanh chóng phát

hiện ra, khoảng cách gần như vậy thật sự làm cho tôi nghĩ mà thấy

sợ, tôi thật sự rất cảm kích anh.”

Triển Thiểu Huy thản

nhiên nói: “Việc này vốn không liên quan đến cô, người bọn họ muốn

đối phó là tôi, không cần phải liên lụy đến cô.”

Cho tới bây giờ Cố Hạ

vẫn chưa từng nghe thấy Triển Thiểu Huy nói lời chính trực nghĩa khí

như vậy, hình tượng của anh trong suy nghĩ thoáng cái đã trở nên cao

hơn, Cố Hạ cảm động chân thành nói: “Trước kia tôi vẫn thầm oán anh,

cảm thấy anh chỉ là một thiếu gia, thích cười nhạo ngưới khác, chỉ

huy người khác làm cái này cái kia.”

Cửa sổ xe chỉ chừa

một khe hở, trên mặt Triển Thiểu Huy không nhìn ra vẻ khác thường

nào, “Giờ thì sao?”

Cố Hạ cười, “Anh là

người rất tốt, cũng không thường xuyên làm khó dễ người ta như tổng

giác đốc Trâu, từ nay về sau tôi nhất định thành tâm thành ý làm

việc cho anh, hầm canh cũng không bớt xén nguyên liệu nữa…”

“Ăn bớt ăn xén nguyên

liệu?” Triển Thiểu Huy ngắt lời cô, mắt nheo lại, “Sao cô có thể làm

thế?”

“Việc đó…” Cố Hạ thè

lưỡi, thấp giọng nói: “Trước kia hầm canh cho anh, tôi cảm thấy dù sao

cũng làm cho anh ăn rất nhiều mà anh cũng không ăn bao nhiêu rất lãng

phí, nên để ở nhà một ít.”

Khóe miệng Triển

Thiểu Huy co quắp lại, khó trách mỗi lần Cố Hạ mang canh đến đều

thấy thiếu cái gì đó, nhưng mà hương vị canh lại rất đậm đà, thì ra

thịt trong canh đều bị cô nàng bớt xén, ánh mắt của anh nhàn nhạt

đảo qua Cố Hạ, không cảm xúc nói: “Cô còn làm gì nữa? Thẳng thắng

một chút tôi sẽ không truy cứu.”

“Tôi không làm gì cả,

nhưng mà khi đến thăm anh cũng không quá để ý nên đã mua hoa ở cửa

hàng tiện lợi.” Hôm nay Cố Hạ trải qua chuyện này, bị Triển Thiểu

Huy làm cho cảm động nên thẳng nói khai hết, nói xong thì vụng trộn

nhìn vào sắc mặt Triển Thiểu Huy, “Tôi cảm thấy nhất định anh sẽ

không thèm để ý đến những chuyện này.”

“Nhưng mà…” giọng điệu

của Triển Thiểu Huy có vẻ quái dị, “Mới vừa rồi cô nói “từ nay về

sau sẽ thành tâm làm việc cho tôi”, nói cách khác trước kia cô chỉ

làm qua loa thôi sao?”

“Không hề giả dối

đâu.” Cô Hạ thành thật nói: “Lúc anh nằm viện tôi thật tình mong anh

sớm khỏe lại, tôi rất chân thành. Người khác đều nói anh rất khó ở

chung, anh quả thật có hơi làm giá, cho nên tôi cũng giữ khoảng cách

với anh, anh muốn tôi làm gì tôi đều thành thật mà làm, giống như

chuyện công việc vậy, dù sao anh cũng là ông chủ của tôi mà.”

“Thì ra cô vẫn