
ình thức mở
rộng quan hệ ngoài ăn cơm ra. Trâu Nhuận Thành gọi Cố Hạ đến chỉ
thuần túy là vì thấy thú vị, anh ta cũng không quên dự định ban đầu
khi đưa Cố Hạ đến đây, xem trò vui nha, dù sao cũng phải để hai người
kia chạm mặt nhiều một chút.
Gian phòng rất lớn, bên
cạnh có hai bàn mạt trượt, mấy người đàn ông ngồi trên ghế sa lon uống trà
nói chuyện phiếm, có hai người ôm bạn gái, Trâu Nhuận Thành vừa vào đã
bắt đầu hò hét: “Sao còn chưa mở sòng bài? Mọi người làm gì mà
chỉ đơn thuần nói chuyện phiếm thôi vậy?”
Vài người chào hỏi
anh ta, Cố Hạ hơi ngượng ngùng, cô nhìn thấy Quý Phi Dương đang ngồi
bên ghế salon nói chuyện phiếm với một người đàn ông, Quý Phi Dương
cũng nhìn thấy cô, ánh mắt xẹt qua một vẻ bất ngờ, sau đó nhẹ
nhàng cười cười với cô.
Trâu Nhuận Thành mang
theo Cố Hạ tới, giới thiệu với vài người, “Đây là người mới của
Khải Hoành tên Cố Hạ, các thư kí đều đang bận rộn nên tôi mang cô ấy
theo giúp đợ chuyện lễ khai trương, Quý công tử hẳn là quen biết nhỉ,
tôi nhớ tiệc sinh nhật lần trước hai người còn khiêu vũ cùng nhau.”
“Cô ấy là đàn em của
tôi, dưới một khóa.” Quý Phi Dương mỉm cười, rồi nói với Cố Hạ: “Cố
Hạ, xem ra em ở Khải Hoành làm việc cũng không tệ, tổng giám đốc
Trâu rất coi trọng em.”
Không đợi Cố Hạ nói
gì, Trâu Nhuận Thành đã vỗ tay một cái, “Nếu đều đã là người quen
vậy hai người ngồi cùng bàn đi, Cố Hạ em cứ thoải mái mà đánh, hôm
nay đều là bạn bè cùng đến chơi, thắng thua không sao cả, đều tính
vào chi phí của bãi tắm, chơi cho vui là được rồi.”
Cố Hạ cảm thấy không
ổn, “Tổng giám đốc Trâu, tôi thật sự không biết chơi, ngồi xem mọi
người đánh là được rồi.”
Trâu Nhuận Thành nhìn
bộ dạng không muốn của cô cũng không miễn cưỡng, hét to bảo mọi
người ngồi vào, mọi người mang theo cả bạn gái ngồi xuống hai bàn mạt
trượt, Quý Phi Dương cũng ngồi xuống, nhìn Cố Hạ đứng bên cạnh nói:
“Cố Hạ, em ngồi bên cạnh giúp anh đánh đi.”
Cố Hạ cầu còn không
được, thừa dịp có người không chú ý thì nhìn về phía Trâu Nhuận Thành
cảm kích cười cười, Trâu Nhuận Thành cũng nheo mắt ý bảo cô cố gắng
lên. Cô chuyển một cái ghế ngồi cạnh Quý Phi Dương, ánh mắt đặt trên
bàn, Quý Phi Dương nhận được nói, hỏi cô: “Một chút cũng không biết
hay là chơi không giỏi? Không phải đến mức bài cũng không nhận ra
chứ?”
“Một chút thôi.” Cố
Hạ nhỏ giọng nói.
“Vậy là tốt rồi, nếu
không thì em ngồi đây xem sẽ rất nhàm chán.” Quý Phi Dường vừa sắp
bài vừa nói, lúc đánh được một nửa thì anh nói với Cố Hạ: “Em
giúp anh cầm bài đi.”
Cố Hạ vươn tay cầm
bài cho anh, đảo mắt sang hỏi ý kiến Quý Phi Dương, có đôi khi
Quý Phi Dương trực tiếp chỉ nước bài cho cô, có đôi khi bài tốt cô
cũng sẽ tự mình tung tăng như chim sẻ, vận may hôm nay của Quý Phi
Dương rất tốt, bắt đầu không lâu đã thắng vài ván. Lúc Cố Hạ hé
bài ra một lần nữa, nhìn thấy bài thì cười cười, Quý Phi Dương ngồi
cạnh cầm bài lại, “Lại là tự mạc!”
Trâu Nhuận Thành ngồi
đối diện quân bài cầm trên tay vốn rất tốt, không ngờ Quý Phi Dương
lại tới trước, buồn bực nói: “Cố Hạ, sao cô lại mang đến cho người
khác vận may như vậy?”
Quý Phi Dương và Cố
Hạ cũng chỉ cười cười, đang chuẩn bị đánh tiếp thì cửa bị đẩy ra,
Triển Thiểu Huy mang theo hai vệ sĩ tới, tất cả mọi người đang đánh
bài đều đứng dậy chào hỏi anh, Triển Thiểu Huy cũng khách sáo đứng
lên. Trâu Nhuận Thành nói: “Đại ca, tới đánh vài ván đi.”
Triển Thiểu Huy, ánh
mắt dừng lại một lát trên người Quý Phi Dương và Cố Hạ, người đàn
ông ngồi cùng bàn tự động kéo bạn gái mình sang nhường chỗ, “Triển
thiếu, anh tơi chơi vài ván đi, cũng cho tôi được mở mang tầm mắt.”
Sắc mặt Triển Thiểu
Huy nhàn nhạt, “Làm sao hai anh em có thể ngồi đánh cùng bàn được?
Như vậy chẳng phải là không công bằng với người khác sao.”
“Nói đúng.” Trâu Nhuận
Thành vội vàng nhường chỗ, kéo ghế ra cho anh, “Đại ca, anh ngồi đây
đi.”
Triển Thiểu Huy ngồi
xuống ghế, ánh mắt miễn cưỡng, “Hôm nay là ngày khai trương, tất cả
mọi người đến ủng hộ, tôi phải thắng thế nào mới không phụ lòng
các vị đã không quản đường xa tới đây?”
Anh ngoắc ngón tay gọi
Cố Hạ, “Nếu cô đã là nhân viên của công ty tôi thì cứ tới đây đánh
thay tôi đi, thua thì tính cho tôi còn thắng thì cô cứ cầm, cầm đi mua
quần áo hay đồ trang sức cho vui.”
Cố Hạ bất ngờ, vội
vàng khoát tay, “Triển thiếu, ngài đứng nói giỡn, tôi ngồi đây xem là
được rồi.”
T