pacman, rainbows, and roller s
Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328061

Bình chọn: 8.00/10/806 lượt.

đường về trong

lòng Cố Hạ mắng Triển Thiểu Huy tan tát, cùng ăn cơm với bọn họ một

bữa, kết quả bị bọn họ bóc lột hết cả thời gian ngoài giờ.

Mắng thì mắng, vào

cuối tuần, cô đi một chuyến đến hội quán thể hình, hoàn cảnh tốt

thiết bị hoàn hảo tất nhiên không cần phải nói, riêng về mặt có rất

nhiều trai đẹp gái xinh cũng đã làm nổ mắt Cố Hạ, những cô nàng

xinh đẹp mặt đồ thể thao gọn

gàng, eo mỗi người đều mảnh giống như rắn nước, thướt tha động lòng

người; Cố Hạ nhìn lại vòng eo của mình, lập tức cảm thấy câu nói

“eo hơi thô một chút” của Triển Thiểu Huy thật sự là lời nói đầy

đức độ, cài thứ này đâu chỉ thô một chút, hoàn toàn là cành liễu

dương so sánh với thùng nước.

Có đối lập mới nhìn

ra được chênh lệch, Cố Hạ ở trong phòng tập thể thao luyện tập một

hơi đến gần trưa, chạy bộ, khiêu vũ, vận động thể lực,…Buổi tối

bụng đói đến nỗi ngực sắp dán với lưng, uống đỡ một chén cháo

gạo, thề nhất định phải luyện được vòng eo thon nhỏ, đến lúc đó

lắc lư trước mặt Triển Thiểu Huy, đi thướt tha cho anh ta lóe mắt.

Cô cũng sẽ xuất hiện

trước mắt Quý Phi Dương với dáng người thon thả lả lướt như ma quỷ

của mình, đến khi Quý Phi Dương lộ ra ánh mắt kinh ngạc mê mẩn, chỉ

nghĩ đến cũng đủ làm cho lòng cô nở hoa. Chỉ tiếc lý tưởng thì mênh

mông như sự thật thì… Sau hai ngày cô chạy đổ mồ hôi trong phòng tập

thể thao,vạn phần chờ đợi thời gian đi làm, Quý Phi Dương đã nói sẽ

mời cô ăn cơm vào thứ hai, tâm tình không yên nửa ngày trời, kết quả

ngay cả điện thoại cũng không gọi đến, đành phải gọi điện qua xác

nhận, Quý Phi Dương dường như mới nhớ đến chuyện này hôm đó, đầu dây

bên kia vô cùng áy náy, nói mình không có ở tòa nhà thương mại, có

việc nên không thể phân thân.

Mặc dù ở đầu dây bên

kia Quý Phi Dương liên tục xin lỗi, Cố Hạ ngoài miệng nói không có

gì, cúp điện thoại, trong lòng vô cùng thất vọng, Quý Phi Dương đối

với cô chính là con chim điểu trên bầu trời so với một cây cỏ bình

thường, cỏ có thể nhìn lên chim điểu, đáng tiếc chim chóc sẽ không

thèm chú ý tới một cây cỏ bình thường dưới mặt đất.

Tan ca đến phòng tập

thể thao, cũng không còn sức mà tập luyện, chỉ cảm thấy đói, hai

ngày nay ăn rất ít, đói bụng đến rã rời chân tay, chạy không đến năm

phút trên máy chạy bộ đã đến quầy phục vụ cầm một ly đồ uống, sau

khi uống xong trút bỏ hết phẫn nộ, ăn một chén mì thịt bò lớn,

hùng hục bổ sung hết thảy lượng cơm hai ngày nay về, ngay lập tức

cảm thấy thư thái.

Có lần đầu tiên, sẽ có

lần thứ hai, ngày đầu tiên Cố Hạ vung mồ hôi như mưa ở phòng tập thể

thao, ba bốn ngày sau cô cũng chỉ chạy chầm chậm một lúc trên máy

chạy bộ, sau đó ngồi uống nước trái cây ngắm trai đẹp gái xinh; lại

sau đó cô phát hiện phòng tập thể thao này là nơi lên mạng rất tốt,

máy tính tốc độ cao, mạng rất nhanh, không gian lại rất tốt, lấy một

chiếc bàn nhỏ đặt máy tính xuống, nghe nhạc một chút rồi lại xem

phim, quán net có đắt tiền xa hoa cũng không có điều kiện tốt như ở

đây.

Chiều nào sau khi tan

ca, Cố Hạ đều dứt khoát ăn một bữa cơm ở ngoài rồi lại đến đây

quẹt thẻ, quần áo cũng không cần thay, dù sao cô cũng không tập

luyện. Hôm nay cô đã hoàn toàn miễn dịch với dáng người của mấy cô

nàng xinh đẹp kia, vui vẻ hớn hở ngồi trước máy vi tính, nghỉ ngơi

một lát rồi lại tắm rửa ở đây, đỡ phải vể nhà tắm làm gì cho

lãng phí điện nước.

Về phần Triển Thiểu

Huy cùng Trâu Nhuận Thành muốn cắt tiền thưởng của cô kia, loại ông

chủ này làm sao có thể nhớ rõ dân chúng nhỏ bé như cô chứ? Cô cứ

giả vờ vào đây quẹt thẻ, muốn trừ tiền của cô hử, không có cửa đâu.

Hôm nay, Cố Hạ tay cầm

chuột, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính,

được rồi, cô đang đánh boss, nhấp nhẹ con chuột, hai lão quỷ “oành”

một cái bay ra ngoài, sau đó thẻ bài hiện ra, trong máy tính truyền

đến âm thanh hoan hô, “Ồ…”, Cố Hạ cũng hô lên theo, vi vẻ rạo rực lấy

ly nước trái cây bên cạnh, đột nhiên đằng sau truyền đến một tiếng ho

nhẹ, cô không thèm để ý, đang chuẩn bị click vào nút chia bài thì

phía sau truyền đến một giọng nói, “Thắng rồi hử?”

“Thắng rồi!” Cố Hạ

thuận miệng đáp, nói xong thì cảm thấy giọng nói này rất quen, cô

nhìn lai, vội vàng nhảy ra khỏi ghế, ha ha cười nói: “Triển thiếu,

đã lâu không gặp, ngài cũng tơi đây luyện tập sao?”

Đằng sau chỉ có một

mình Triển Thiểu Huy, trước kia mỗi lần đến Khải Ho