Polaroid
Tổng Tài Bá Đạo

Tổng Tài Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323263

Bình chọn: 9.00/10/326 lượt.

gì? Tần Mạch Li, cô đừng quên, thân phận cô hiện

tại là vợ của tôi, trừ người đàn ông là tôi ra, cô hẳn là nên giữ khoảng cách mà không phải ở chung với người ta cả tiếng như vậy.” Nếu cô ta là đàn ông, Hạ Thiên Triệu thật muốn cho cô ta hai nắm đấm vào mặt.

“Ngại quá, anh ấy là cấp trên của tôi, chúng tôi mỗi ngày đều ở chung mấy tiếng, đây là công việc của tôi.”

“Phải không? Một mình tiếp cấp trên uống cà phê nói chuyện phiếm, là

công việc của cô, có phải hay không ngày nào đó bò lên trên giường kẻ

gọi là cấp trên kia, cũng là công việc của cô.” Hạ Thiên Triệu sỉ nhục

cô.

“Bốp!” Một thanh âm vang lên, Hàn Nhất Nhất tát vào mặt

hắn một cái, tức giận mà trợn trừng mắt nhìn, hắn dựa vào cái gì sỉ nhục cô như vậy.

Mặt Hạ Thiên Triệu có chút vặn vẹo, như thế nào cũng không dám nghĩ chính mình sẽ bị một cái tát này

Hắn thô bạo cầm tay cô, dùng sức xiết chặt.

“A…” Cô nghe được một tiếng xương cốt vang lên, nhịn không được đau đớn hét to.

Mà hắn hoàn toàn không để ý đế đau đớn của cô, kéo cô đi vào trong, một tay đem cô ném trên mặt đất, thân thể của cô lại một lần nữa bị thương. Edit: Pingki

Hàn Nhất Nhất bị vứt trên mặt đất, phát ra tiếng 'phịch' nặng nề, cánh tay là chỗ bị bầm tím lớn nhất, cô đau đến cắn răng.

"Nói, cô và tên Lãnh Nghiêm kia rốt cục là loại quan hệ gì?". Lúc Hạ

Thiên Triệu nhìn thấy, trong lòng chỉ muốn giết chết cô, chưa từng có

người đàn bà nào của hắn dám không coi hắn ra gì cùng người đàn ông khác thân mật tới lui, huống chi người đàn bà này còn là vợ thứ chín của

hắn!

"Hạ Thiên Triệu, anh có nghe thấy không vậy, tôi đã nói chúng

tôi chỉ là quan hệ công việc, anh bắt tôi phải giải thích trăm lần ngàn

lần nữa thì cũng như vậy thôi" Hàn Nhất Nhất căm tức nhìn hắn.

"Cấp

trên nhân viên ở ngoài công ty còn có thể hẹn nhau cùng một chỗ uống cà

phê sao? Hơn nữa loại hành vi này của cô cũng không phải là lần đầu

tiên, cô còn muốn giả vờ hả?", khiến Hạ Thiên Triệu càng thêm phẫn nộ đó là, người đàn bà này thì ra không phải là lần đầu tiên cùng Lãnh Nghiêm đi vào trong đó, trong thời gian bọn họ đang uống cà phê, hắn đã tra ra được Lãnh Nghiêm mang cô cô ta đến đây đã ba lần, hơn nữa trước khi họ

kết hôn đã mang tới một lần rồi.

"Uống cà phê thì làm sao? Không phải lần đầu tiên thì sao chứ? Chẳng lẽ tôi không thể có tự do của mình?"

"Bốp!" Hạ Thiên Triệu hung hăng quăng một cái tắt trên mặt của cô, lập tức in dấu năm ngón tay sưng đỏ.

Không chút nào thương tiếc túm áo cô lên, gắt gao nắm chặt, lạnh lùng

nói: "Tần Mạch Li, cô hồng hạnh vượt tường, cư nhiên còn dám hùng hồn

như vậy, cô cảm thấy tôi không làm gì được cô có phải không?"

"Hạ

Thiên Triệu, anh đúng là đồ khốn kiếp, tôi đã nói không có là không có". Cô quay đầu đi, không muốn đối mặt với hắn, với thái độ trịch thượng

đó.

"Cô nói không có thì là không có? Cô lấy chứng cớ ra, nếu các

người không có gian tình, vậy lần đầu tiên của cô đâu?" Hắn phẫn nộ, hắn đố kị, hắn thất vọng gào thét: "Cô nói a!"

Hắn không phải là người

cổ hủ, nhưng khi biết được người đàn bà này không phải lần đầu tiên, hắn có chút kinh ngạc, theo lời Hạ Trảm Bằng giới thiệu, cô ta không có bạn trai, vậy lần đầu tiên của cô ta đâu?

Hàn Nhất Nhất cả người lạnh như băng, tên đàn ông chết tiệt này, cư nhiên dám mặt dày tới hỏi lần đầu tiên của cô.

"Như thế nào? Không còn gì để nói sao?"

Hắn trào phúng nhìn cô, càng nhiều hơn là đau đớn.

"Tôi không phải là lần đầu tiên, anh muốn như thế nào?", Hàn Nhất Nhất

đau đớn trong lòng, không còn muốn cùng hắn giải thích gì nữa, hắn muốn

nghĩ như thế nào thì nghĩ, cô dù sao cũng không thể vì chuyện này mà làm bại lộ thân phận mình.

"Thừa nhận đi, cô đúng là đồ đàn bà phóng

đãng", hắn thật muốn lột sạch quần áo của cô ta ra mà nhìn rõ xem, người đàn bà này có phải chỉ ở trước mặt hắn mới giả vờ thanh thuần chất

phác, còn ở trước mặt thằng đàn ông khác thì phóng đãng vô cùng.

Hàn Nhất Nhất nhắm chặt mắt lại, không muốn dính dáng gì tới hắn nữa.

"Tần Mạch Li, cô lại chơi trò cá chết sao!", lửa giận của hắn càng thêm bùng phát.

Hàn Nhất Nhất vẫn tiếp tục lựa chọn trầm mặc, có giải thích bao nhiêu

chăng nữa giờ phút này cũng không thể dập tắt được lửa giận của hắn, mà

chỉ làm hắn càng nghĩ cô phóng đãng hơn mà thôi. Nếu đã như vậy, cô cần

gì phải tạo cơ hội cho hắn nhục nhã mình thêm đâu!

"Cô giả vờ cá

chết, tôi càng không cho cô giả!", hắn càng thêm phẫn nộ, bàn tay to vừa di chuyển, vừa lôi kéo, quần áo trên người cô từng tiếng từng tiếng

xoẹt xoẹt xé rách vang lên.

Mang theo thô bạo gần như muốn tàn phá, trên người cô rất nhanh bị nắm thành những mảng xanh tím.

"Ngô...ngô....", cổ họng Hàn Nhất Nhất khàn khàn, khó chịu phát ra âm

thanh, nhưng rất nhanh, đau đớn càng thêm xỏ xuyên vào trong cơ thể cô.

Ngay sau đó lại thêm một trận lại một trận tàn phá tiếp, cô như tuyệt

vọng mà nhắm mắt lại, mặc cho chính mình nằm ở nơi đó, giống như một

khối thể xác không có linh hồn.

________pingki_________

Biệt thự Hạ gia...

Ngải Châu Bích nhìn vòng cổ trân châu trước mắt mình, yêu thích