Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212082

Bình chọn: 7.5.00/10/1208 lượt.

hôm nay...

"Con trai của mẹ hiện vẫn chưa đủ tiêu chuẩn để cưới cô ấy về nhà." Trong giọng nói của Thi Nam Sênh có phần trách giận.

Thiên Tình mở to mắt nhìn anh. Sao anh có thể nói như vậy với bà Thi? Sự thật không phải như lời anh nói.

"Chẳng lẽ Thiên Tình vẫn còn giận con?"

"Cũng gần như vậy. Con vừa cầu hôn với cô ấy tối hôm qua, kết quả lại bị từ

chối lần nữa." Thi Nam Sênh như trẻ con bị bắt chẹt chạy tìm phụ huynh

cáo trạng.

Thiên Tình giận dỗi véo bàn tay đang nghịch tóc cô một cái, hất tay và rời khỏi ngực anh, xoay người đi vào phòng bếp. Quyết

định không thèm đếm xỉa tới anh nữa.

Thi Nam Sênh nheo mắt cười nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh. Cô gái nhỏ này, đúng thật là càng ngày càng có tính cách.

"Đó là vì con chưa đủ chân thành." Bà Thi hiến kế cho con trai, "Là con gái ai cũng thích lãng mạn mơ mộng, lần sau nếu con cầu hôn, nhất định phải chân thành và lãng mạn hơn một chút. Vậy mới khiến cho đối phương không thể từ chối được."

Lãng mạn, chân thành? Thi Nam Sênh ngẫm nghĩ

về bốn chữ này. Chân thành thì anh có. Nhưng còn lãng mạn thì...Đã cầu

hôn những hai lần, hoàn toàn không hề có chút xíu nào liên quan đến hai

chữ này. Chẳng trách cô ấy cự tuyệt mình cũng phải...

... ... ...

Sau khi cúp điện thoại, Thi Nam Sênh đi vào phòng bếp.

Thiên Tình đã lấy bánh mì nướng ra, phủ lên một lớp sốt cà chua.

Thi Nam Sênh nhìn cô do dự một lúc, sau đó đi lên phía trước rồi dừng chân ngay sau lưng cô.

Thiên Tình đang bận rộn lo múc súp ra nên không quay đầu lại mà chỉ nói với

anh, "Anh mau ra phòng ăn ngồi đợi em chút, em làm cũng gần xong rồi. Em dọn ra ngay thôi, nếu không sẽ trễ giờ anh đi làm đó."

Chốc nữa cô còn phải đến công ty để gặp nhà biên kịch trao đổi về kịch bản mới.

Thi Nam Sênh như không nghe lời cô nói, ngược lại lấy từ trong túi ra món

đồ mà trước khi xuống anh đã mang theo. Vươn tay vòng qua cần cổ trắng

ngần của cổ.

Thấy trên ngực chợt lạnh, Thiên Tình cúi đầu nhìn

thì thấy món đồ quen thuộc đang nằm trên cổ mình, "Đôi Cánh Thiên Sứ?"

Cô kinh ngạc không thôi. Đưa tay sờ lên viên kim cương mát lạnh, nghiêng mắt qua nhìn anh.

Hóa ra anh vẫn còn giữ nó...Cô còn tưởng, anh đã vứt nó đi từ lâu rồi...Hoặc có lẽ, đã tặng cho người khác rồi cũng nên...

"Anh vẫn luôn giữ nó." Thi Nam Sênh nhìn cô. Viên kim cương lấp lánh càng

khiến cho da thịt mịn màng trắng trẻo của cô bừng sáng như bạch ngọc.

"Em cho rằng... Nó mãi mãi không thuộc về em." Thiên Tình bồi hồi xúc động.

Thi Nam Sênh nhếch môi, "Nói thật, anh cũng từng cho rằng, nó sẽ không thuộc về em."

Thiên Tình ngẩng đầu lên nhìn anh.

h

Thi Nam Sênh vươn tay véo nhẹ chóp mũi thon thon của cô một cái thật mạnh

coi như trừng phạt, "Lúc em không nói một lời nào mà bỏ đi, trong lúc

tức giận anh đã vứt nó đi."

Thiên Tình bụm chóp mũi bị anh véo đau đỏ lừ, trợn to mắt nói, "Lãng phí quá!"

Thi Nam Sênh nhìn dáng vẻ tiếc của của cô mà phì cười, "Thế nên, không phải đã kiếm trở về rồi sao? Có điều..." Anh ngập ngừng một chút, "Lần sau

nếu em còn hành động như thế nữa, anh sẽ vứt đi thật đấy."

Thiên

Tình cười tủm tỉm. Mi mắt cong cong sáng ngời như trăng rằm, "Em sẽ

không bỏ đi vậy nữa đâu mà." Vuốt ve ‘Đôi Cánh Thiên Sứ’ trên ngực, cô

nghiêm túc cam đoan.

Đây là lần đầu tiên anh ấy tặng quà cho mình, cũng là món quà có ý nghĩ đặc biệt nhất.

Mặc dù...Khi đó anh đưa cô đi dự tiệc, tặng quà cho cô, nhưng hoàn toàn không phải xuất phất từ tình cảm thật lòng.

Nhưng tất cả những điều đó, đều không ảnh hưởng đến sự quý trọng của cô đối với món quà này.

... ... …

Buổi sáng cả hai cùng ăn điểm tâm sáng do chính tay cô làm. Niềm hạnh phúc ấy, đương nhiên không cần nói cũng biết.

"Anh đưa em đến công ty trước." Thi Nam Sênh mở cửa xe, Thiên Tình ngoan ngoãn ngồi vào.

"Chúng ta không tiện đường, có làm trễ việc của anh không?" Thiên Tình lo ngại hỏi.

Thi Nam Sênh cài dây an toàn cho cô xong mới nói, “Anh là ông chủ, thỉnh

thoảng đến muộn cũng không ai dám nói gì. Huống chi, hôm nay không có

cuộc họp nào, nên cũng thoải mái được chút.”

Thiên Tình nghe vậy mới nhẹ lòng.

... ... ...

Hai người mải lo đắm chìm trong niềm vui ngọt ngào hạnh phúc, vì thế nên

không ai phát hiện ánh đèn lóe sáng chớp lên ở phía sau.

Cameras

chụp lại được cận cảnh từ lúc hai người tay trong tay bước ra từ căn

biệt thự, sau đó lên xe...Còn có nụ hôn tạm biệt nồng nàn kìa...

... ... ...

Buổi họp báo của 'Daisy Story' chính thức bắt đầu.

Thiên Tình chậm rãi xuất hiện giữa muôn ánh đèn rực rỡ. Lần đầu tiên đứng

trước vô số ống kính quay thế này, tuy trong lòng cũng thấy hơi lo lắng, nhưng Thiên Tình không biểu hiện nó ra ngoài. Chỉ mỉm cười dịu dàng

giao lưu với giới truyền thông.

"Cảnh Thiên Tình, cô chỉ là người mới vào nghề, vì sao cô được chọn những hai lần làm người mẫu đại diện

cho buổi trình diễn long trọng sắp tới của Thi thị? Là do cô có bí quyết gì sao?"

"Hay sự thật đúng như bên ngoài đang đồn đãi, thật ra cô chỉ dựa vào mối quan hệ với Thi tổng nên mới được chọn?"

"Theo điều tra, trước kia cô có con riêng với Thi tổng,


XtGem Forum catalog