Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212143

Bình chọn: 7.00/10/1214 lượt.

cũng nghe nói cô còn

từng bán thân làm tình nhân cho Thi tổng nữa, không biết những chuyện đó có thật không?" "Công ty hiện đang đầu tư cho sự nghiệp diễn viên của cô, mà giờ chuyện quá

khứ của cô bị đào bới lên khó xử thế này, cô cảm thấy thế nào?"

"Với hình tượng đó của cô, hơn nữa còn làm người đại diện cho 'Daisy Story', không sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Thi thị sao?"

Sắc mặt Thiên Tình khẽ biến đổi. Không ngờ, mới chỉ ra mắt đã gặp phải màn truy vấn khốc liệt thế này.

Giới truyền thông lợi hại thật, chuyện xa xưa cũ rích cỡ nào sớm muộn gì

cũng sẽ bị đào bới lên. Nhưng cô không ngờ nó lại đến nhanh như vậy...

So với lo lắng cho tương lai tiền đồ của mình, thì cô thấy lo sợ ảnh hưởng đến 'Daisy Story' của Thi thị nhiều hơn.

Ngay sau đó, bao nhiêu câu hỏi cay nghiệt hơn nữa đều tuôn trào như thác lũ.

Lăng Phong vội vàng chạy tới, hiển nhiên anh ta rất có kinh nghiệm xử lý

những vụ việc như thế này. Không chút lo lắng hay ái ngại mà còn chuẩn

bị bước lên để giải quyết, nhưng lúc này bỗng nghe được giọng nam trầm

ổn vang lên.

Trong nháy mắt...toàn bộ tiếng động như đông cứng lại.

"Quý vị, về chuyện Thiên Tình bán cho tôi làm 'tình nhân' như quý vị vừa nói, dường như có phần không thỏa đáng lắm."

Là Thi Nam Sênh...

Anh từ tốn bước ra giữa đoàn người, chậm rãi đi tới. Từ xa nhìn thẳng tới Thiên Tình.

Sao có thể là anh? Buổi họp hôm nay do Mike phụ trách, không phải anh đang

chuẩn bị cho buổi hội nghị sao? Thiên Tình ngỡ ngàng nhìn bóng dáng cao

lớn được phong tỏa bởi luồng sáng của ánh đèn.

Trên người anh mặc bộ Âu phục cắt may tinh tế sang trọng, làm nổi bật dáng người cao ráo

đĩnh đạc. Hai tay đút hờ hững trong túi, ung dung đi đến chỗ Thiên Tình.

Khi tầm mắt hai người giao nhau. Anh âm thầm trao cho cô ánh mắt như lời nhắn nhủ ‘đừng lo lắng’.

Cảm nhận được ánh mắt đó, không hiểu sao trái tim Thiên Tình bỗng nhiên

thấy yên ổn lại. Giống như, anh thật sự có loại ma lực rất thần kỳ.

Cuối cùng anh dừng lại đứng ngay cạnh cô. Đèn flash nhấp nháy, hàng loạt ống microphone chen chúc nhau đưa đến trước mặt Thi Nam Sênh.

"Hẳn

quý vị cũng biết, không lâu trước đây, khi Thiên Tình ra mắt bộ sưu tập ở sân khấu T của Thi thị chúng tôi. Nhưng ngày hôm đó..." Thi Nam Sênh

ngừng một lúc, sau đó mới nói tiếp, giọng nói bất chợt chùng xuống, có

vẻ như xót thương, "Thật đáng tiếc, bởi vì sự việc ngoài ý muốn nên đứa

bé của tôi và Thiên Tình cũng vì vậy mà không còn."

Đây là lần

đầu tiên anh chủ động nhắc lại chuyện này ở trước mặt công chúng và giới truyền thông. Hiển nhiên...Giới truyền thông ngay lập tức hừng hực sôi

trào như bị dội bom.

"Thời điểm đó, Thiên Tình chính là vị hôn

thê của tôi, sao qua lời quý vị lại chuyển thành ‘nhân tình’ vậy chứ?"

Thi Nam Sênh giúp Thiên Tình giải vây.

"Vậy, nếu sự thật là như vậy, xin hỏi tại sao sau đó hai người không đến với nhau?"

"Là vì Cảnh Thiên Tình không còn đứa bé nữa, nên mới bị bỏ rơi hay sao?"

"Hôm nay Thi thị lại phá lệ tuyển chọn cô ấy, hẳn là vì niệm tình xưa nghĩa cũ sao?"

... ... …

Hàng loạt các vấn đề, Thi Nam Sênh đều đối đáp trôi chảy, "Thật ra thì, lý

do mà khi đó chúng tôi không đến với nhau, không phải vì Thiên Tình

không còn đứa bé nữa, mà là..." Anh hơi ngập ngừng rồi nhìn sang Thiên

Tình.

Ánh mắt đó, khiến tất cả các phóng viên đều nín thở chờ đợi.

"Sự thật, người bị bỏ rơi chính là tôi!"

Lời vừa cất lên khiến cho bầu không khí dấy lên từng trận xôn xao.

Ngay cả Thiên Tình cũng giật mình ngỡ ngàng.

"Nỗi đau mất con, tôi nghĩ, loại chuyện này, chắc hẳn mọi người ai cũng đều

hiểu được. Không có người làm mẹ nào có thể chịu nổi đả kích như vậy."

Nhắc tới chuyện này, thần sắc Thiên Tình lập tức ảm đạm buồn bã. Nếu đứa bé

vẫn còn thì bây giờ có lẽ đã tròn ba tháng mười ngày rồi...

"Khi

đó, bởi vì không bảo vệ tốt con của mình, cô ấy cảm thấy tự trách, cuối

cùng mới lựa chọn rời khỏi cái thành phố đau lòng này mà bỏ sang Hàn

Quốc."

"Không ngờ trong một hoàn cảnh rất ngẫu nhiên, cô ấy đã

đầu quân sang công ty Wesley. Theo như lời cô ấy nói, đó chính là nơi

khởi đầu cho một cuộc sống mới."

Thiên Tình lắng nghe câu chuyện cổ tích mà anh đã vì mình biên soạn, sau đó dò xét nhìn tới nhóm phóng viên ở phía trước.

Quả nhiên...Mọi người không ai còn đặt ra những câu hỏi cay nghiệt soi mói

nữa. Ngược lại còn bắt đầu có phần cảm thông cho cảnh ngộ mất con của

cô.

"Về phần quý vị nói việc ấn định cô làm người đại diện cho

Thi thị lần thứ hai, đó hoàn toàn không phải là ý kiến của tôi. Sở dĩ

tại sao phải lựa chọn cô làm người mẫu cho bộ sưu tập mới lần nữa này,

thì hãy để cho nhà thiết kế Mike tự nói lên suy nghĩ của mình, tiện thể

cũng để cô Cảnh đây lên tiếng nói xem cô ấy có bí quyết gì." Dứt lời,

Thi Nam Sênh khẽ gật đầu, rồi lách ra khỏi đám đông đi xuống.

Thiên Tình nhìn bóng lưng biến mất trong tầm mắt mà trong lòng có loại an tâm thật khó diễn tả bằng lời.

Nam...Cảm ơn anh đã xuất hiện.

"Cảnh Thiên Tình, lời của ông Thi nói đều là sự thật sao?"

Thiên Tình không giỏi về khả năng nói dối. Lăng


Snack's 1967