XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê

Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322431

Bình chọn: 8.00/10/243 lượt.

ng có nhiều tiền."

"Không sao đâu." Triển Dục Quảng tới đây để "làm việc" chưa bao giờ nghĩ tới chuyện tiền bạc.

"Tôi có quyền tự lựa chọn đối tượng phục vụ." Hắn nhẹ nhàng nói, mặc dù trước đây hắn chưa bao giờ dùng đến quyền hạn này.

"Thật vậy sao?" Uông Bội Nhu vừa nghe hắn nói như vậy, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm giống như đã bỏ được một tảng đá lớn vậy."Vậy thì tốt quá rồi, vừa rồi tôi nhìn thấy bộ dáng gây khó dễ của người kia, đã khiến tôi muốn bỏ cuộc giữa chừng!"

"Cũng may là cô vẫn chưa rời khỏi!" Hắn nhẹ giọng nói nhỏ, đáy lòng bỗng dâng lên một luồn cảm xúc xen lẫn cảm giác sợ hãi, hắn sợ không có cơ hội cùng cô tiến thêm một bước. Hắn đem sổ tiết kiệm trả lại cho cô "Đi thôi! Chúng ta hãy tìm một chỗ yên tĩnh để tâm sự."

"Nhưng mà . . . . . " Cô vẫn còn muốn nói rõ ràng với hắn.

"Cô muốn ở lại chỗ này sao?" Hắn không hiểu hỏi lại.

Nhìn trong mắt của Uông Bội Nhu có chút bối rối kèm theo sợ hãi, Triển Dục Quảng liền hiểu ra lo lắng hiện tại trong lòng cô, nhất định là cô đang lo không đủ tiền !

"Ừh" cô gật đầu "Tôi không yêu cầu gì nhiều, anh chỉ cần ở cùng với tôi đến ngày hôm sau của ngày lễ tình nhân là được, chỉ thế mà thôi."

Triển Dục Quảng rất muốn nói rõ ràng cho cô biết . . . Hắn không định thu tiền của cô, hắn chỉ muốn xóa đi nỗi cô đơn trong mắt cô mà thôi, mới nghĩ tới chuyện sẽ cùng cô tiến thêm một bước, nhưng hắn vẫn chưa kịp nói ra khỏi miệng.

Không thể giải thích được, một cảm giác kỳ lạ đang chảy rất mãnh liệt trong lòng hắn, tim đập nhanh giống như đang nói cho hắn biết, con tim của hắn không muốn cô rời khỏi!

Tại sao lại có thể như vậy?! Từ trước đến nay hắn không phải là người dễ dàng động lòng !

"Được rồi, vậy cô muốn ký hợp đồng như thế nào đây?" Vì muốn giữ cô lại, Triển Dục Quảng lần đầu tiên đem quyền quyết định trong tay giao cho khách hàng."Chỉ cần cô nói sao, tôi cũng sẽ nghe theo."

Tốt như vậy sao?! "Tôi. . . . . ." Nàng xem hợp đồng và điều khoản của "Món quà đặc biệt ngày Valentine". "Có thể bỏ những điều này được không?"

Nàng chỉ vào những điều bất lợi đối với nàng."Bỏ điều này . . . . . Điều này . . . . . . Cùng điều này, tiền chi tiêu có thể như thế này hay không?" Cô viết viết, sau đó khoanh tròn vài vòng.

Triển Dục Quảng chưa bao giờ nghĩ giá trị con người thật của mình rẻ tiền đến thế, tiền lương cũng chỉ nhiều hơn so với người đi làm thêm giờ ở siêu thị một chút mà thôi!

Nhưng thôi, ai bảo hắn có hứng thú với cô làm gì chứ.

Cho nên, hắn cố đè nén mà nói: "Cô vui là tốt rồi."

Ừh , thật sự cô rất vui.

Cô viết yêu cầu của mình lên trên hợp đồng "Chuyện này làm phiền anh rồi, buổi sáng chủ nhật từ 8:00 giờ sáng bắt đầu, cho đến 8:00 sáng thứ hai là kết thúc, trong thời gian đó anh ở nhà phải làm việc xứng đáng với nhiệm vụ tình nhân của mình, phàm là những việc nên làm và có liên quan đến tình nhân, thì cũng không thể thiếu"

"Đồng ý." Triển Dục Quảng nói xong liền ký tên vào trong hợp đồng.

"Triển Dục Quảng!" Nàng nhìn chữ ký trên hợp đồng rồi khẽ gọi."Tên mày khó gọi quá, hay là tối nay về nhà tôi sẽ nghĩ ra một cái tên thân mật dành cho anh nhé."

Thân mật?! Lời nói vô tâm của cô nhưng lại khiến cho lòng hắn chấn động, hắn kinh ngạc nhìn khuôn mặt vô tội cùng ngây thơ của cô."Cô . . . . . ." Có chút khó mở miệng !

Ngược lại Uông Bội Nhu không phát hiện hắn có đều muốn nói lại thôi, cô cũng ký tên của mình vào hợp đồng, vừa viết vừa kinh ngạc mà nói: "Oa . . . . Chữ ký chúng ta ký chung vào một chỗ như vậy, rất giống đang ký giấy chứng nhận kết hôn vậy đó?"

Triển Dục Quảng biết lời nói của cô chỉ là vô tình mà thôi, nhưng trái tim hắn cũng có chút lo sợ, nhìn ánh mắt của cô trở nên thâm thúy hơn.

Sao rồi? Có hứng thú với cô bé này rồi sao?

Cô đang ám chỉ cho hắn biết, hắn có thể tiến thêm một bước lui tới với cô sao?

Hay là. . . . . . Nhưng lại rất không có khả năng, nếu như cô muốn cùng hắn tiếp xúc thân mật, tại sao hiện tại lại không muốn hắn theo cô về đây?

Bởi vì không hiểu rõ tâm tư của cô, khiến cho hắn càng thêm hứng thú với cô hơn.

Cuối cùng, Triển Dục Quảng cũng chỉ có thể lấy ánh mắt nghi ngờ nhìn cô, cũng không hiểu cô có cái gì đó rất là kỳ lạ.

"Vậy cứ như thế nhé, buổi sáng chủ nhật gặp lại." Ký hợp đồng xong, tay của Uông Bội Nhu cầm lấy một bản hợp đồng và nói "Anh sẽ tự đến? Hay là muốn tôi đón anh?"

Triển Dục Quảng cảm thấy buồn cười "Tôi có xe, tôi sẽ đến đón cô."

"Vậy thì tốt quá." Bây giờ Uông Bội Nhu mới phát hiện được ‘đại sự đã định’ liền đưa tay ra bắt tay với hắn, ngay khi tay cô vừa tiếp xúc bàn tay của hắn, đột nhiên một giây sau thần kinh của cô như bị tê liệt, đây là sao vậy?! Cô mới bị điện giật sao!

Không thể như thế được! Cô chỉ là một tên làm công bé nhỏ, sao có thể tham lam mong muốn ở chung một chỗ với trai đẹp mà nói chuyện yêu đương chứ?

Cô không có dư thời gian cùng tiền bạc!

Cô nhanh chóng che dấu tia cảm xúc kia của mình. "Anh nhớ phải đến đón tôi, và cùng đi dùng điểm tâm đó!"

Nói xong, cô định rời đi.

Lại bị Triển Dục Quảng kéo lại "Đợi chút đã . . . !"

"Còn chuyện gì nữa sao . .