Old school Swatch Watches
Tối Nay Khai Trai Sếp Thật Mạnh Mẽ

Tối Nay Khai Trai Sếp Thật Mạnh Mẽ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325093

Bình chọn: 8.00/10/509 lượt.

trong lúc triền miên với cô cũng

luôn miệng gọi “Như Như” “Như Như”.

Vừa nghĩ tới đó, trong lòng

Giản Uyển Linh đau như dao cắt, cô liếc mắt nhìn người đàn ông đang vô

cùng hối hận, sau đó xoay người không chút do dự, trong khoảnh khắc cô

xoay người, nét mặt hiền lành lúc trước lại lộ ra vẻ độc ác.

Mỗi

một bước đi, tim của cô giống như chảy máu, trong lòng không ngừng khắc

sâu cái tên Giản Uyển Như, ánh mắt lạnh lẽo, hai bàn tay trắng

nõn buông thõng hai bên lại nắm chặt thành quyền, đáy lòng không ngừng

cười lạnh.

Người chị tốt của tôi, cô ở trước mặt tôi kiêu căng

ngạo mạn hơn hai mươi năm, hôm nay thấy tôi ân ái với anh Thiếu Văn, cô

có cảm nhận được cảm giác của tôi lúc trước không?

Không nên nóng vội, rất nhanh thôi cô sẽ không còn đau khổ, tôi sẽ thay thế cô, từ nay trên đời sẽ không tồn tại chị em song sinh nhà họ Giản nữa.

Chỉ

có một mình Giản Uyển Linh này, tôi sẽ dùng tên của cô, độc chiếm tình

thương của cha mẹ, ngay cả Mạnh Thiếu Văn cô luôn yêu thương cũng sẽ

thuộc về tôi …… Giản Uyển Linh không

phải là bình hoa di động, ngược lại, bây giờ cô ta đang đảm nhiệm chức

vụ Tổng giám đốc đế quốc xa xỉ phẩm của gia tộc, so với Giản Uyển Như

luôn thư nhàn, không biết giỏi hơn gấp bao nhiêu lần.

Ngay cả ở

trên phương diện vận động cũng luôn kiên trì rèn luyện, vừa mới ra khỏi

phòng làm việc, chỉ bước vài bước, đã đuổi kịp cô gái đang điên cuồng ấn nút thang máy.

Bước tới níu lấy cánh tay của cô, nụ cười trên

mặt cô ta càng sâu: “Chị gái tốt của em, sao lại bỏ đi vội vã như thế?

Thực ra trong lòng anh Thiếu Văn chỉ có mình chị thôi, chị đừng tức giận nữa có được không.”

Cô ta vừa nói vừa cười nhìn chăm chú vào

Giản Uyển Như, gương mặt xinh đẹp giống cô như đúc nở nụ cười ưu nhã,

nhưng đáy mắt lại thật lạnh lẽo, nghiễm nhiên bày ra dáng vẻ người thắng cuộc.

“Giản Uyển Linh, cô tránh xa tôi ra một chút, tôi thật sự

không muốn nói chuyện với cô.” Toàn thân Giản Uyển Như phát run, hận

thấu xương cái kẻ ở trước mặt cô giả bộ em gái, vung tay muốn hất tay cô ta ra, nhưng lại nhận ra sức lực của cô ta quá lớn, bóp chặt cổ tay cô

tới phát đau.

Cô em này bình thường luôn có bộ dáng ôn nhu, yếu

đuối thế nhưng lúc này lại có sức lực lớn tới mức cô chịu không nổi, Giản Uyển Như đau đớn rên lên một tiếng, ánh mắt bốc hỏa nhìn

cô ta chằm chằm: “Giản Uyển Linh cô còn muốn như thế nào nữa? Mục đích

đã đạt được rồi, cô đã thành công đả kích tôi, đừng quên rằng, tôi chính là chị gái cô, giữa nơi đông người như này, không lẽ cô còn định đánh

tôi?”

Cô vẫn luôn biết đứa em gái này hết sức lợi hại, thủ đoạn

vô cùng thâm sâu, ngay cả việc xã giao cũng rất mưu tính, nhưng cô thế

nào cũng không ngờ được cô ta lại có khí lực lớn như vậy, vì sao bình

thường mình đều không phát hiện ra?

“A ……” Giản Uyển Linh cười

nhẹ một tiếng, khuôn mặt tinh xảo trắng như sứ lộ ra nụ cười như nước,

sóng mắt lưu chuyển, thần thái mị hoặc: “Chị gái tốt của tôi, chị đúng

là suy nghĩ nhiều rồi, là tôi thấy anh Thiếu Văn quá đau khổ, nên mới

bảo chị quay lại, vì sao chị cứ không hiểu được tâm ý của tôi thế?”

Giọng nói của cô ta trong trẻo giống như Hoàng Oanh, khóe mắt xếch lên, đúng là xinh đẹp không gì sánh được.

Phải nói rằng, nếu hỏi giữa hai chị em nhà này có điểm gì khác biệt, ai cũng sẽ trả lời là tính cách.

Giản Uyển Như trời sinh lạnh nhạt, tính tình cao quý, nổi tiếng là khuôn

phép. Mà Giản Uyển Linh thì không giống thế, cô ta đảm nhiệm trọng trách trong công ty, chuyện xã giao xảy ra bình thường như cơm bữa.

Đáng nói nhất là cô ta rất biết cách xã giao, nói chuyện với ai cũng dễ lấy

lòng, Giản Uyển Như đúng là rất xinh đẹp, nhưng lại quá mức lạnh lùng,

nếu đem hai chị em ra đặt chung một chỗ để so sánh, mọi người tự nhiên

sẽ thích khuôn mặt luôn tươi cười của Giản Uyển Linh hơn.

Chẳng

qua những thứ này Giản Uyển Như vẫn chưa hiểu được, ngước nhìn cô gái

phách lối trước mắt, cô bị chọc tức tới nỗi gò má ửng đỏ, bực bội nói:

“Cô có còn liêm sỉ hay không? Những việc hạ tiện như thế đều là cô làm

ra, cô còn không mảy may xấu hổ, lại cho rằng như thế là vinh quang

sao?”

Giản Uyển Linh nghe thấy thế, đuôi lông mày càng nhếch lên, cũng chẳng hề cảm thấy xấu hổ. Đúng lúc này, cửa thang máy từ từ mở ra, không để ý tới người chị đang giãy giụa, Giản Uyển Linh lập tức kéo cô

vào trong thang máy.

Giản Uyển Như không khỏe bằng cô ta, bị cô

ta lôi kéo vào thang máy, cũng nhụt chí, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, mím môi cười lạnh: “Đúng là làm khó cho cô, bình thường không phải rất

chán ghét tôi sao, lần này lại còn chủ động đứng gần tôi như vậy.”

Giản Uyển Linh bày ra dáng vẻ cao ngạo liếc qua cô gái bên cạnh, buồn cười

nói: “Cũng chẳng còn cách nào, tôi đã đồng ý với anh Thiếu Văn rồi, muốn thay anh ấy giải thích với chị.”

Giản Uyển Như nghe xong, không

thèm khách khí hừ lạnh một tiếng, một chút cảm kích cũng không có, cô

cũng đâu phải kẻ ngu, làm sao có thể tin tưởng lời cô ta nói là thật.

……….

Thang máy đi thẳng xuống bãi đỗ xe ngầm, Giản Uyển Linh một đường lôi kéo

Giản Uyển