
a, vậy thì cuộc nói chuyện hôm nay còn ý nghĩa gì nữa chứ Thúy Hương im im một lúc, sau đó nói à! Nó bận đi học, thỉnh thoảng mới tới chơi thôi, hôm đó sẵn tiện đường ngang đây, cho nên nó môi ôm giùm chồng báo vậy mà ...
Phi thừa thắng xông lên:
– Cổ tên gì Hương nhỉ Vân Nga!
– Là vì Thúy Hương biết không thể nói dối tên Vân Nga với Phi, dì Quyên cũng biết bạn Thúy Hương tên là Vân Nga lâu rồi, nhưng ngoài cái tên Vân Nga ra, dì quyên chẳng biết tí gì thêm ngoài Vân Nga nữa, vì thế cho nên Thúy Hương nhủ lòng nó sẽ nói dối tuốt luớt nếu Phi còn muốn biết thêm những chuyện khác về Vân Nga.
– Sao hôm nay Hương không rủ Vân Nga tôi chơi – Nó đi học lồi.
– Còn Hương – Khác trường, khác buổi với nói.
Vì Phi. cđ hỏi thăm Vân Nga hoài, Thúy Hương đầm bực, vô tình nó trở lại bản tính cố hữu, gắt với Phi. Nô chỉ trá lời Phi bằng những câụ cộc lốc, giờ dì Quyên chợt hiểu lý do vì sao Phi năn nỉ dì Quyên đừng cớ chọc cho Thúy Hương giận, nếu Thúy Hương giận, nó sẽ không tới đây, mà Thúy Hương không tới đây cũng như cầu sập Phi đâu có ai để hỏi thăm về Vân Nga, rõ ràng 19 là Phi thích Vân Nga, lúc nãy dì Quyên đã bán tín bán nghi chuyện Phi nói Phi sẽ yêu Thúy Hương rồi mà, Thúy Hương bản tính khó thương và nhỏ mọn như vậy yêu sao nổi?
Phi cố hỏi thêm một câu:
– Vậy sao hôm đó Vân Nga theo Hương đi chơi được?
Thúy Hương cô vẻ Vùng vằng – Hôm đó là chủ nhật mà, không nhớ sao?
– Ừ nhớ rồi, vậy chủ nhật rủ Vân Nga tới chơi nghe?
– Sợ nó bận đi ... với người yêu.
Mấy chữ sau Thúy Hương nói với giọng ngượng ngượng là vì con nhỏ nói dối Vân Nga chưa có người yêu, con nhỏ lo học muốn nhão cả đầu óc, có thời gian đâu mà yêu.
Dân y khoa mà., hi đoán biết ý Thúy Hương, anh nheo mắt – Thì rủ cả người yêu của cổ nữa. – Thúy Hương rụt vai – Chuyện đó Hương chào thua.
– Hương nói Hương chào thua, vậy chứ Hương giành rủ mỗi mình người yêu của người ta, không sợ anh chàng đó cấm người yêu của ảnh đi chung với Hương à?
Thúy Hương hơi nổi nóng, nó nghênh mặt:
– Đi với ai là quyền tự do của nó, ba má nó còn chưa cấm được, nói chi tới người yêu loại đó nó xù mất mười đời vương rồi – Có người yêu mà không vị tình ạnh ấy à?
– Anh ta rất dễ tính, không xen vào chuyện riêng của nó – Một chảng trai hiếm có đây. .
Dì Quyên chen vào một câu:
– Tội cho Vân Nga biết bao nhiêu, con 20 nhỏ xinh xắn đáng yêu như vậy, mà có một anh chàng bù nhìn làm người yêu:
Thúy Hương tức tối, nó nổi nóng, sửng cồ cãi dì Quyên:
– Đàn ông con trai bù nhìn ấy hả? Làm gì Vân Nga chịu quen, nó là đứa kén cá chọn canh mà, muốn làm người yêu của nó ấy hả, xoàng xoàng cũng phải bác sĩ hoặc giám đốc trở lên, thứ bèo bèo nó cho xách dép ấy Phi cắn môi tủm tỉm cười, trêu Thúy Hương bao nhiêu đây cũng tạm đủ rồi, con nhỏ gian mà không ngoa, giấu đầu hở đuôi rõ làng Vân Nga chưa có yêu ai, chứ nếu đàn ông con trai kiếm được người yêu xinh cực kỳ , dễ thương cực kỳ như Vân Nga,ngu sao không theo giữ tò tò như mèo giữ chuột chứ. Nếu là Phi, Phi cũng phải đưa đưa đón đón cô bé ấy, kẻo hở la một tí, nhỡ có tên cha căng chú kiết nào phỗng tay trên thì uổng lắm.
Phi xoa dịu Thúy Hương bằng một câu phủ dụ:
– Nếu Vân Nga không tới, Hương cũng tới chứ hả?
Thúy Hương tươi mặt, nó hết giận dỗi ngay:
– Thì ngày nào Hương không tới đây giao báo cho dì Quyên.
– Vậy anh Phi cũng tới đây mỗi ngày, đúng không Phi cười cười:
– Tranh thủ công việc được là tôi sẽ tới ngay không tới đây cũng nhớ lắm.
Phi bỏ lửng câu, làm Thúy Hương tưởng Phi có ý gì với nó, đỏ mặt, trở lại giọng e - e, thẹn thẹn lúc đầu, Thúy Hương nói:
Vậy anh Phi nhớ tới nghen, không tới là Hương buồn lắm đó Dì Quyên gõ gõ ngọn bút lên mặt bàn mi ca kêu nghe lóc cóc, nói:
– Buồn thì tìm ai gây lộn hết buồn chứ Thúy Hương giả vờ không nghe, con nhỏ phải tập ngoan hiền để lấy cảm tình của Phi chứ, vả lại nếu Thúy Hương quen được với Phi, tình cảm hai đứa tiến triển tốt, thì sau. này con nhỏ phải gọi dì Quyên bằng dì nếu còn khắc khẩu với dì Quyên, sau này sẽ khó xử, bà dì chồng cũng gần gần giống như bà mẹ chồng vậy, bà này ri tai bà kia và tiếng, xem như khó sống.
Nghĩ vậy nên Thúy Hương im ru dì Quyện khôngtha 21 – Sao hôm nay mi ăn trúng cái gì mả ngoan đột xuất vậy Thúy Hương Mấy lúc trước, chỉ chực tau nói một câu là mi nhảy vô táp tau một phát nên thân ngay, bộ mi tu cái miệng rồi hả?
– Bộ dì nói con hung dữ thích gây sự lắm sao? Chỉ tại giọng nó1i của con không được dịu dàng cho lắm, chứ con có hỗn hào với ái đâu?
– Đâu có, tau nói mi ngoan lắm chô,nhưng mà ngoan đột xuất, mi mà ngoan là chắc chắn có vấn đề.
– Dì còn giận con chuyện hôm đó con biết chứ nhưng tính con nóng mau mà nguội cũng mau, sau lúc đó là con quên ngay đâu có để bụng giận hờn.
– Mi nói tau tiểu nhân để bụng giận dai chứ gì? .
Thúy Hương xua tay lia lịa:
– Dạ đâu có, con nói con thôi, đâu dám nói dì, đù sao đì cũng ngang hàng với dì Phụng con mà.
– Chắc chiều nay mưa tầm tã, mưa bão bùng đó Thúy Hương ơi!
Vì sao vậy dì Quyên?
– Vì ông trời thấy mi ngoan một cách kỳ lạ, cho nên ổng khóc sướt mướt.
– Dì nói mát mẻ c