
đó vào tháng tư , tiết trời nắng
ráo, Vương tước đất Tề - em ruột của vua Minh Hoàng hiện nay - tới thăm
tôi . Trong khi đang nói chuyện , tôi bổng cảm thấy trong người khác lạ
và tôi nói với ông : Trời sắp mưa .
Dĩ nhiên Tề vương không tin
vì lúc đó giữa mùa nắng , nhưng chỉ một tiếng đồng hồ thì trời chuyển
mưa, một trận mưa như thác đã đổ xuống và kéo dài mười mấy ngày chưa
dứt. Rồi một buổi chiều, khi đang ngồi ăn cơm , tôi lại nói với Tề Vương : Mưa sắp tạnh .
Tề Vương có vẻ vẫn chưa chưa tin, tôi nói tiếp :
- Để rồi coi .
Sáng hôm sau mưa tạnh , trời lại quang đãng như thuờng. Tề Vương lấy làm lạ, bèn kể lại chuyện này cho Minh Hoàng nghe . Khi Vua hỏi tôi chuyện đó
có thực không, tôi trả lời :
- Thực ra chẳng có gì kỳ diệu. Bởi
còn nhỏ khi bị giữ trong cung điện tại Lạc Dương, tôi được bọn họ Võ cho ăn đòn rất nhiều , chắc lúc đó Bệ Hạ còn nhỏ quá nên không nhớ. Hiện
nay những vết sẹo ngoài da đã lành , nhưng trong người tôi còn hơi khác
lạ . Khi trời xấu, tôi cảm thấy đau nhức khắp khớp xương ; đến khi trời
trở lại bình thường tôi mới hết đau . Nhờ ơn bà nội ngày nay tôi có tài
tiên đoán thời tiết.
Vừa nhắc tới bà nội , bầu không khi lập tức khẩn trương . Tôi biết là mình đã lỡ lời. Hồi 11 Thật tuyệt diệu khi chồng chết
Thật tuyệt diệu khi chồng
chết và sống đời tự do . Những ngày vui đã tới . Tuy đã sáu mươi nhưng
Võ Hậu còn phong độ lắm. Miệng bà còn nguyên và ăn ngon miệng hơn bao
giờ hết, người bà còn tràn trề nhựa sống. Tất cả đang chờ đợi bà ngự trị và hưởng thụ . Dĩ nhiên Võ Hậu không quên chuyện tìm người kế vị Cao
Tôn. Vấn đề là có nên lập Triết , người con thứ ba, làm vua hay không ?
Như đã biết, Triết có nhiều nét giống Thái Tôn hơn mấy người kia . Lúc
này chàng đã được hai mươi lăm tuổi.
Võ Hậu đắn đo mải không
biết nên lập chàng hay nên đảo chính ngay , để tự lên ngôi. Bà đã chán
công việc của một người phò tá, vợ vua hay mẹ vua cũng chưa thể đem lại
cho bà quyền uy tối thượng .
Quan Trung Thư Xá Nhân họ Bạch rất
ngạc nhiên khi thấy Võ Hậu chậm trễ trong việc lập người kế nghiệp. Theo thông lệ khi vua chết , phải có người thay thế nội trong một hai ngày.
Ông bèn vào triều nhắc nhở Võ Hậu.
Sau sáu ngày suy nghĩ kỹ càng và cảm thấy chưa nên làm mạnh, Võ Hậu đã nghe lời quan Trung Thư để tỏ ra tôn trọng luật .
Triết được phong làm vua sau khi Cao Tôn chết đã bảy ngày. Xem tình hình, vài người tiên đoán sẽ có sóng gió trong triều. Nhưng không ai ngờ triều
đình không gặp sóng gió mà gặp một cơn lốc nhanh và mạnh khôn tả .
Chưa đầy hai tháng sau -ngày 5.2.684- Triết bị Võ Hậu truất ngôi và bỏ vô ngục, sau đó bị biếm đi xa .
Dường như giữa Triết và quan Trung Thư họ Bạch đã có một trận đấu khẫu kịch
liệt . Triết thì muốn lập cha vợ làm Thị Trung, một trong những chức vụ
cao tột đỉnh trong triều , còn quan Trung Thư cực lực phản đối . Viện cớ rằng cha vợ Triết chưa từng giữ chức vụ quan trọng, thiếu kinh nghiệm
để làm Thị Trung .
Cuối cùng, Triết nói :
- Khanh đừng quên ta là Vua . Ta có quyền nhường cả giang sơn cho nhạc phụ ta nếu ta muốn .
Câu nói trong lúc bốc đồng này là cơ hội tốt để Võ Hậu truất ngôi Triết .
Chàng như một con nai tơ gặp đồng cỏ xanh nhởn nhơ đùa rỡn, đâu biết
rằng một mụ cọp đang rình rập vồ mồi.
Viên thị vệ trưởng được gọi vào cung để thực hiện một cuộc bố trí bí mật .
Sáng ngày mồng năm tháng hai năm 684, khắp cung điện đều có lính tráng canh
phòng rất nghiêm mật. Triều thần không hiểu chuyện gì, vẫn vào chầu như
thuờng lệ. Đến giờ lâm trào, mọi người đều ngạc nhiên khi thấy Võ Hậu
xuất hiện, dẫn theo vị Vua trẻ tuổi .
Triết vừa định bước lên
ngai thì quan Trung Thư cản chàng lại và rút trong tay áo ra một tờ
chiếu. Sau đó ông dõng dạc đọc cho mọi người nghe . Lúc đó quần thần mới biết Võ Hậu giáng Triết xuống làm Lư Lăng Vương và giam chàng trong
cung .
Một tên đội trưởng thị vệ tiến đến bắt giử chàng.
Quá tức giận, chàng la lớn :
- Buông ta ra ! Ta có tội gì ?
Võ Hậu lạnh lùng :
- Tội gì ư ? Tội của mi là dám tính chuyện đem giang sơn đặt vào tay cha vợ.
Trong lúc tức giận người ta có thể nói những câu thiếu suy nghĩ. Chàng cố gắng biện hộ , nhưng dĩ nhiên vô ích.
Sau năm mươi tư ngày làm Vua, chàng bị lính điệu đi một cách nhục nhã trước mặt quần thần. Chàng vừa bàng hoàng vừa tức giận. Một vị Vua lại có thể bị đối xử như vậy sao ?
Triết bị tạm thời giam giữ trong cung . Một tháng sau chàng được đưa ra Phong Châu . Cha vợ chàng cùng gia
quyến cũng bị đày xuống phía Nam .
Như đã nói đoạn trước, chú tôi là Hoàng tử Đán được phong làm vua vào tháng hai năm 681 và được đưa
vào hậu cung nghỉ mát cùng ba anh em tôi . Chúng tôi bị cấm bước chân ra khỏi cung điện. Sống lấu ngày nơi hậu cung , chúng tôi tập được tánh
nói thầm đủ cho nhau nghe . Chúng tôi thường lấm lét như kẻ phạm tội ,
được bà tôi ban cho được sống. Kể cả chú Đán, chúng tôi có thể bị giết
hay được phép tự treo cổ bất cứ lúc nào . Trông gương cha tôi và các bác tôi, chú Đán luôn luôn tỏ ra ngoan ngoãn dễ bảo .