
i người làm tới nhìn chằm chằm cửa phòng, ngoại trừ anh cùng Dì
Lan ra, nghiêm cấm bất luận kẻ nào tiến vào.
Cao Kiều Tuyết Ngạn gọi
dì Lan tới thư phòng, anh biết dì Lan nhất định hiểu rõ chân tướng sự việc.
“Tuyết Ngạn, con không
chiếu cố Xảo Dung mà ở chỗ này làm cái gì?”
“Dì Lan, dì biết chân
tướng sự việc có đúng hay không? Con đã hỏi Xảo Dung, cô ấy đã nói ra.” Dì Lan
thật xin lỗi, con không thể không nói như vậy.
“Tuyết Ngạn, các cô ấy
làm vậy bất đắc dĩ có nổi khổ tâm, nể mặt phu nhân, tha thứ các cô ấy đi!”
“Dì Lan, nếu dì vì
những người đó cầu cạnh, con còn có lý do gì không tha thứ những người đó.
Nhưng mà,những người đó lần sau còn tái phạm, đừng trách con vô tình.”
“Tuyết Ngạn, như thế này
đi, đi một mua chút thức ăn Xảo Dung thích ăn, dì sẽ đem thực phẩm bổ chưng
cho Xảo Dung ăn.” Nói xong, Dì Lan còn là không thể nào tin được lời của
anh, xoay người nhìn về phía anh.”Tuyết Ngạn, Xảo Dung thật đã nói cho con
biết?”
Chẳng lẽ Xảo Dung không
biết như vậy sẽ thương tổn bao nhiêu người sao?
“Không có, là dì mới vừa
rồi nói cho con biết, dì quên à!”
Nhìn bộ dạng Cao Kiều
Tuyết Ngạn như được như ý, dì Lan biết mình bị gạt, thở phì phò mà xoay người
rời đi.
“Tôi sẽ không để cho các
người phách lối quá lâu, người của Cao Kiều Tuyết Ngạn tôi mà các người cũng
dám động!” Anh lạnh lùng thốt.
“Xảo Dung, bác sĩ nói
thân thể con yếu, bồi bổ một chút thật tốt. Dì Lan không biết con thích ăn cái
gì, nói cho dì biết, dì cùng Tuyết Ngạn đi mua về cho con ăn.” Nhìn thấy mặt
Ngôn Xảo Dung không có chút máu, dì Lan không khỏi bắt đầu lo lắng.”Dì đã đem
nó thổi nguội, mau ăn đi!”
Ngôn Xảo Dung cầm thực
phẩm bổ dưỡng ăn một ngụm lại một ngụm, khiến cho tâm dì Lan nhìn quá chua
xót.
“Dì Lan, Tuyết Ngạn đang
nghỉ ngơi sao?”
“Con muốn gặp nó, dì đây
sẽ đi gọi.” Dì Lan vội vàng đứng dậy, lại bị Ngôn Xảo Dung kéo.
“Dì Lan, để cho anh ấy
nghỉ ngơi đi, vì con, anh ấy nhất định mệt mỏi rồi. Thật xin lỗi, khiến cho dì
lo lắng.”
“Cái đứa nhỏ này làm sao
khách khí như vậy! Dì chính là đem con coi như mình sinh, chớ nói nhiều mà
khiến cho dì thất vọng.”
Dì Lan khẽ vuốt khuôn
mặt tái nhợt của Ngôn Xảo Dung, không khỏi nghĩ tới bạn cũ của phu nhân.
“Xảo Dung, mẹ con có phải
người Đài Loan hay không, gọi Liễu Mạn Lăng?”
“Đúng nha!” Ngôn Xảo Dung
kinh ngạc nhìn dì Lan, “dì Lan, dì biết mẹ con?”
“Đúng nha! Mẹ con là một
cô gái vô cùng xinh đẹp lại hiền thục, đồ thêu làm được vô cùng tinh sảo, phu
nhân lúc còn sống, đã từng vì muốn mẹ con giúp bà thêu một cái khăn tay, còn tự
thân tới cửa gặp mặt; sau lại, mẹ con bị phu nhân thành tâm cảm động, đang
thêu 『 long phượng trình tường 』ở trên khăn tay mà đưa cho phu nhân. Phu nhân vô cùng
yêu thích chiếc khăn tay đó, cùng mẹ con kết bái làm chị em. Từ khi bắt đầu,
phu nhân cơ hồ mỗi ngày đều sẽ đến nhà con, mỗi khi nhìn thấy bốn chị em các
con, phu nhân đều vô cùng vui vẻ.”
“Con còn nhớ rõ bà ấy
thích dẫn chúng con đi biệt thự lớn chơi!” Ngôn Xảo Dung vui vẻ mà nói, “Bà ấy
có một con trai có cá tính ngỗ nghịch, mỗi lúc chúng con trở về, anh ấy cũng sẽ
một mình đứng ở bên cửa sổ.”
“Đúng vậy! Cho đến sau
khi bà của con qua đời, mẹ con đến nơi ở mới nên không còn liên lạc. Phu
nhân vì chuyện này cơ hồ ngày ngày mặt ủ mày châu, thật ra thì phu nhân rất
muốn nói cho mẹ con biết, hy vọng bà đem một người trong các con của mình cho
làm con dâu bà ấy. Không nghĩ tới còn chưa kịp nói, liền mất đi tin tức của các
người.” dì Lan nhìn về phía Ngôn Xảo Dung nói.
“Ông trời thật là rất
trêu cợt người, cho dù ai cũng không nghĩ ra sau nhiều năm như vậy, con thế
nhưng lại được Tuyết Ngạn mang về nhà.” Dì Lan cao hứng mà ôm lấy Ngôn Xảo
Dung.
“Dì Lan, Dục Khiết lại
là xảy ra chuyện gì?” Ngôn Xảo Dung tràn đầy nghi vấn.
“Dục khiết là phu nhân ở
lúc cô ấy mới ra đời, thấy cô ấy lớn lên giống một người trong bốn chị em các
con, cho nên mới quyết định hôn ước.” Dì Lan nói xong, đột nhiên nhảy lên,
“Xảo Dung, phu nhân trước khi lâm chung từng đã thông báo, có cơ hội tìm được bốn
chị em các con lời hôn ước kia liền mất đi hiệu lực!” Bà cao hứng mà cười
không ngừng.
“Dì Lan, con không muốn
phá hư chuyện củaTuyết Ngạn cùng Dục Khiết. Xin dì đáp ứng con, tuyệt không
thể đem chuyện này nói cho Tuyết Ngạn.”
“Xảo Dung, chẳng lẽ con
không thương Tuyết Ngạn?” Dì Lan bây giờ bị Ngôn Xảo Dung làm cho hồ đồ.
“Cũng là bởi vì quá yêu
Tuyết Ngạn, mới hy vọng anh ấy có thể được hạnh phúc.”
“Xảo Dung, con không cảm
thấy mình quá ngu sao? Người Tuyết Ngạn yêu là con nha!”
Ngôn Xảo Dung đột nhiên
xuống giường quỳ gối trước mặt Dì Lan.” Dì Lan, coi như là con van dì!”
“Xảo Dung, con đây là
đang làm cái gì?” Dì Lan bị hành động đột nhiên xuất hiện của Ngôn Xảo Dung hù
dọa, đưa tay muốn đem cô đở dậy.
Ngôn Xảo Dung đẩy tay Dì
Lan ra.” Dì Lan, cầu xin dì đáp ứng con, nếu không con liền không đứng lên.”
“Xảo Dung ——” thấy cô
kiên trì như vậy, Dì Lan không biết nên khuyên cô