Insane
Tiên Hôn Hậu Ái

Tiên Hôn Hậu Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212945

Bình chọn: 9.5.00/10/1294 lượt.

quan tâm

đến cô ấy tí nào!"

Tô Dịch Thừa bưng cốc lên uống một hớp, bình thản nói: "cô ấy đã không còn là

trẻ con rồi, phải là đứa trẻ rồi, không phải chuyện gì cũng cần mình giám

sát."

"Cô ấy là em gái cậu a!" Đối với sự hờ hững của anh, Diệp Tử Ôn kích động bất

mãn.

Lại quay đầu, Tô Dịch Thừa cũng không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm cậu

ta.

Diệp Tử Ôn bị anh nhìn mà toàn thân không được tự nhiên: "cậu nhìn cái

gì?"

Tô Dịch Thừa cười khẽ nói: "mình cho là cậu đã sớm biết Dịch Kiều là em gái

mình từ hai mấy năm trước rồi."

Diệp Tử Ôn sững lại, một câu nói cũng không nói ra được.

Tô Dịch Thừa mở miệng, nghiêm túc nói: "Diệp Tử Ôn, nếu cậu không cho được

tình cảm mà Dịch Kiều muốn, thế thì cậu đừng có tùy tiện cho nó hi vọng, dần dà,

không được cậu đáp lại, một ngày nào đó nó sẽ buông tay." Đây là cảnh cáo của

một người anh trai thương yêu em gái mình dành cho cậu ta!

Diệp Tử Ôn sững sờ nhìn anh, anh chưa từng nghĩ tới có một ngày Dịch kiều sẽ

bỏ cuộc, từ nhỏ cô như cái đuôi bám theo anh, anh thật sự chưa từng nghĩ nếu sau

này cô không đi theo sau anh nữa thì anh sẽ thế nào, chưa từng nghĩ đến!

Tô Dịch Thừa xoay người, không nhìn cậu ta nữa, uống nước chờ mỳ ý được đưa

lên.

"Tử Ôn?" Phía sau truyền đến một giọng nói đàn ông trầm thấp, Diệp Tử Ôn im

lặng như là còn chìm trong cảm xúc của mình, chưa kịp phản ứng lại, Tô Dịch Thừa

bên cạnh anh xoay người sang, đến khi thấy rõ người đàn ông cách bọn họ mấy bước

kia, có chút bất ngờ.

Chu Hàn nhìn thấy Tô Dịch Thừa, cũng bất ngờ như thế. Hôm nay cùng khách hàng

tới đây nói chuyện hợp tác, giờ vừa mới tiễn khách hàng về, nghĩ thời gian còn

sớm nên sang bên quán bar này uống một chén rồi về. Nhìn sườn mặt rất giống Diệp

Tử Ôn, liền mở miệng thử gọi, lại không ngờ Tô Dịch Thừa cũng ở đây.

Diệp Tử Ôn bên cạnh như là nghe thấy có người gọi anh ta, giờ mới chập chạp

phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Tô Dịch Thừa, xoay người nhìn thấy Chu Hàn

đứng cách mấy bước.”Chu Hàn, tới uống rượu sao, tới đây cùng nhau đi.” Nói xong

lại đột nhiên ý thức được mình quá mau miệng, vô thức quay đầu nhìn phản ứng của

Tô Dịch Thừa.

Chu Hàn biết Tô Dịch Thừa không muốn gặp lại anh, thật ra thì đổi là ai cũng

sẽ không muốn gặp lại người đã từng phản bội mình, vừa định mở miệng: “mình

——”

“Cùng nhau đi.” Tô Dịch Thừa nhàn nhạt mở miệng, giọng nói không nhanh không

chậm, vẻ mặt bình tĩnh nhìn không ra chút tâm tình nào, nói xong liền quay đầu

đi.

Chu Hàn không kịp phản ứng, sững sờ đứng đó nhìn anh.

Diệp Tử Ôn cũng sửng sốt, nhưng mà tức khắc phản ứng lại, cười nói với Chu

Hàn: “Chu Hàn, tới đây chúng ta uống một chén.” Nói xong liền đứng dậy đi kéo

anh ta đến.

Yêu cầu nhân viên phục vụ lấy thêm một cái chén nữa, rồi rót rượu cho anh ta,

vừa hỏi: “dạo này tiểu Bân như thế nào a, đã một thời gian không gặp thằng bé

kia rồi.”

“Rất tốt.” Chu Hàn nhận lấy rượu, cụm ly với cậu ta.

“Cậu ——” Diệp Tử Ôn còn muốn nói điều gì, đột nhiên điện thoại đặt trong túi

áo vang lên, lấy ra vừa nhìn, hơi bất ngờ, thế mà lại là điện thoại từ Tô Dịch

Kiều, mừng rỡ, vội vàng nhấn nghe, “a lô, tiểu Kiều?”

Nghe vậy, Tô Dịch Thừa bên cạnh khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn anh ta.

Cũng không biết người đầu dây bên kia nói những gì, thấy Diệp Tử Ôn nhíu mày,

lạnh giọng nói: “cô ấy ở đâu? …. Được, tôi lập tức đến đó.” Nói xong liền cúp

điện thoại, nói với Tô Dịch Thừa và Chu Hàn: “tạm thời có việc, đi trước.”

“Có phải Dịch Kiều xảy ra chuyện gì không?” Tô Dịch Thừa nhíu mày lại hỏi, dù

sao cũng là em gái của mình, trong lòng lo lắng .

“Tiểu Kiều uống say trong quán bar.” Nói xong, cầm lấy áo khoác âu phục bên

cạnh.

“Mình đi cùng cậu.” Tô Dịch Thừa nói.

“Không cần, mình đi là được rồi.” Diệp Tử Ôn từ chối, nói xong liền đứng dậy

đi ra ngoài, để lại Tô Dịch Thừa và Chu Hàn ngồi trước quầy bar.

Không khí có chút lúng túng, Chu Hàn mở miệng trước, hỏi: “không cùng đi xem

sao?”

Tô Dịch Thừa quay lại, cười nhạt lắc đầu, “tôi tin Tử Ôn.”

“Xin chào, đây là mì ý của ngài.” Lúc này nhân viên phục vụ đưa mỳ ý lên.

“Cám ơn.” Tô Dịch Thừa nhận lấy đôi đũa bắt đầu hưởng thụ bữa tối của

mình.

Như là muốn tìm đề tài, Chu Hàn lên tiếng nói: “còn chưa ăn sao.”

“Ừ.” Tô Dịch Thừa gật đầu, cũng không nói thêm cái gì nữa.

Sau đó là im lặng vô tận, Tô Dịch Thừa chuyên tâm ăn bữa tối, mà Chu Hàn thì

tập trung uống rượu của anh ta, hai người sánh vai ngồi, nhưng không hề có

chuyện nói.

Chu Hàn uống rượu, nở nụ cười tự giễu.

Đến khi ăn xong bát mì, Tô Dịch Thừa bảo nhân viên thu dọn bát đũa, lại quay

đầu nhìn anh ta, nhàn nhạt mở miệng, nói: “hạng mục kiến thiết khu vực cũ, tôi

thấy các cậu cũng tham gia đấu thầu.”

“Tham gia bừa.” Thật ra thì anh ta không dám ôm nhiều hi vọng lắm với cái

này, dù sao công ty mới về nước chưa đến nửa năm, dù tự nhận là giá thầu và bản

thiết kế được làm rất hoàn hảo, nhưng mà so với cái gọi là công ty có thực lực

đứng đầu kia, hắn đối với cái này không dám ôm bao nhiêu hi vọng, dù sao so với

công ty dẫn đầu kia, mình căn bản không có ư