XtGem Forum catalog
Thuận Theo Tự Nhiên, Nước Chảy Thành Sông

Thuận Theo Tự Nhiên, Nước Chảy Thành Sông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324661

Bình chọn: 7.00/10/466 lượt.

uộc vẫn là huynh đệ! Haha

Phớt lờ ánh mắt của Mục Kiệt, Trần Lâm nhìn hắn cười. Mục Kiệt trong lòng đã hoàn toàn lấy lại tinh thần trước khi đến đây. Trần Lâm mới rồi không

phải lừa bọn hắn mà muốn xác định Tống Đình Phàm có trở về hay không đi. Bất quá, Trần Lâm tự hồ thực sự biết

Nhưng nói đến Trần Lâm vẫn

còn chút giận trong lòng, có chút mẫn cảm mới có thể biểu lộ như vậy,

bằng không, tính cách của Trần Lâm làm sao có thể hỏi như vậy? Ai! Mục

Kiệt cảm thán một trận trong lòng, nói chuyện tình cảm, ai có thể hiểu

được đâu? Ở trong chăn mới biết chăn có rận a!

Về sự mẫn cảm của Trần Lâm, Mục Kiệt nghĩ, vẫn là đợi đương sự về giải quyết đi. Hắn mừng rỡ chuẩn bị xem kịch vui!

Buổi tối Trần Lâm về đến nhà, vừa mới tẩy rửa xong thì Tống Đình Phàm gọi

điện. Tống Đình Phàm hỏi chuyện cửa tiệm tiến triển như thế nào, khi nào hoàn công, Trần Lâm trả lời từng vấn đề, việc khác cũng không nhiều

lời. Cuối cùng Tống Đình Phàm hỏi, cảm mạo đã đỡ chưa? Trần Lâm liền khẽ dạ. Tống Đình Phàm cuối cùng còn dặn đi dặn lại, phải chú ý sức khỏe,

đừng để quá mệt, Trần Lâm gật đầu đáp ứng. Mọi câu trả lời đều đơn giản

sáng tỏ

Tống Đình Phàm chau mày ở đầu dây bên kia, cảm giác có gì

đó không đúng. Trần Lâm có chuyện gì xảy ra, thái độ hôm nay không khỏi

quá… vô tình. Trước kia, bình thường hai người cũng không biểu lộ tình

cảm quá mãnh liệt, nhưng cũng được coi như tri kỉ thân mật, hôm nay,

đúng là….

Tống Đình Phàm muốn mở miệng hỏi một chút, chính là

không biết bắt đầu từ đâu. Trần Lâm ngồi bên điện thoại âm thầm đắc ý

cực kì, anh hỏi lại a, anh nói đi a, anh hỏi cái gì em trả lời cái đó,

anh nói gì em cũng đáp lại! Hừ! Muốn biết?! Nếu muốn biết sao khi quay

về không ra mặt hỏi, bây giờ còn gọi điện làm gì?

Cuối cùng, Tống Đình Phàm cúp máy, cũng không ảnh hưởng đến tâm tình thắng lợi của Trần Lâm đêm nay

Mang theo tâm tình tốt đẹp, Trần Lâm nhanh nhẹn tiến vào mộng

Tống Đình Phàm vẫn thấy kì quái, nhưng không nghĩ ra Trần Lâm đã biết hắn

trở lại. Hơn nữa Mục Kiệt Lưu Dụ sau khi biết tâm tư của Trần Lâm cũng

không mật báo cho hắn. Bọn họ đang mừng rỡ đợi Tống Đình Phàm trở về,

xem kịch rất vui!

Hai tuần sau, sáng sớm Trần Lâm còn đang ngủ say, Tống Đình Phàm phong trần mệt mỏi đã trở về

Kì thật nói là sớm cũng không phải sớm, vì đồng hồ đã chỉ hơn 9 giờ

Một trận chuông cửa không ngừng vọng vào tai Trần Lâm đang làm mộng đẹp, bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể vội vã đứng lên mở cửa

Ánh vào mắt Tống Đình Phàm là khuôn mặt ngái ngủ của Trần Lâm, Tống Đình

Phàm nhíu mày không nói gì. Phải biết bình thường Trần Lâm là người rất

đoan chính, vô luận lời nói hay làm việc gì cũng có dáng vẻ đoan chính

tuyệt đối, sẽ không bao giờ lấy bộ dạng này mà gặp mặt bất kì người nào. Hơn nữa, cậu cũng không thức dậy muộn như vậy, nhìn đồng hồ đeo tay–

9:37, Tống Đình Phàm lại kì quái, Trần Lâm sao lại ngủ trễ như vậy

Kì thật, Tống Đình Phàm nghĩ sai rồi. Trần Lâm rất thích ngủ, trước kia vô luận ở nhà hay ở trường, chỉ cần có cơ hội, ngủ là tuyệt đối với Trần

Lâm, ngủ là tối thượng!

Hai ngày trước, chuyện cửa tiệm căn bản đã xong, chỉ đợi ngày khai trương. Cho nên, hai ngày nay Trần Lâm nghỉ ở

nhà, trừ bỏ việc dọn dẹp quét tước vệ sinh một chút, còn lại là ngủ. Mà

Tống Đình Phàm sở dĩ hiểu lầm như vậy bởi vì vẫn còn ấn tượng khi Trần

Lâm làm việc trong cửa hiệu kính mắt. Ngẫm lại thời điểm ấy, cuộc sống

hàng ngày của Trần Lâm đều ở trong cửa hàng, cảm giác cứ như trăm triệu

năm không được ngủ a! Một bang lớn các nữ hài tử trong cửa tiệm kia

không làm cậu thoải mái ngủ được!

Trần Lâm giật mình nhìn bóng

dáng biến mất sau cửa phòng tắm, một lúc sau vẫn chưa phục hồi tinh thần được. Người này, như thế nào đã trở lại? Là tạm thời trở về, hay không

đi nữa? Làm sao, làm sao không gọi điện báo trước?

Tống Đình Phàm tắm rửa xong đi vào phòng ngủ liền nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc nguyên người của Trần Lâm bên giường

Trần Lâm đột nhiên phát hiện giường bị hõm xuống rất nhiều, vừa quay đầu lại liền gặp đôi mắt sâu thẳm lóe lên hào quang không minh bạch, tóc ướt

sũng còn văng nước đến mình. Trần Lâm bối rối

Miễn cưỡng tiếp nhận khăn mặt trong tay Tống Đình Phàm một cách tự nhiên, chuyên tâm lau tóc cho hắn. Một chân qùy trên giường, một chân đứng thẳng

– “Như thế nào đột nhiên đã trở lại?”. Trần Lâm giống như bình tĩnh hỏi

Tống Đình Phàm có chút ngoài ý muốn với câu hỏi này, cái gì là ‘đột nhiên đã trở lại’? Theo tính cách của Trần Lâm, hẳn là cậu sẽ hỏi ‘sự tình đã

giải quyết rồi sao’ trước tiên. ‘Không có gì đáng ngại chứ’? Hoặc những

vấn đề tương tự vậy, chính là, hiện tại thế nào cậu lại hỏi vậy? Tâm lí

Tống Đình Phàm khẽ nhúc nhích, nhưng mặt hắn vẫn bất động thanh sắc

Thản nhiên giải thích, “Việc đã giải quyết xong, nên trở về”

Trần Lâm trong lòng nghĩ, anh liền tiếp tục ngắn gọn sáng tỏ như vậy đi! Em

nếu không nói cho anh suy nghĩ của em trong thời gian qua, để xem anh

làm sao bây giờ!

Tống Đình Phàm tất nhiên không nhận ra tâm tư này của Trần Lâm, chủ động hỏi, “Việc của cửa tiệm đều chuẩn bị