
người gắn bó, mùi vị càng lan tràn. Trần Lâm thật sự
bị Tống Đình Phàm dọa
Hắn…. miệng hắn vừa mới…… chính là tiếp
theo….. của mình…… hiện tại lại cùng mình thân mật hôn môi, Trần Lâm
trong lòng thật cảm thẹn. Nhưng Trần Lâm càng cảm thẹn thì thân thể ngày càng mềm yếu hơn
Đột nhiên cảm giác phía sau bị một trận lạnh lẽo xâm nhập, ý thức Trần Lâm đã không còn, hai mắt bất lực cùng mờ mịt
nhìn Tống Đình Phàm, như hy vọng có được an ủi
Tống Đình Phàm chạm môi Trần Lâm, “Ngoan, thả lỏng, đây là thuốc bôi trơn, sẽ không làm em đau đâu”. Trần Lâm kì thật không lo lắng chút nào, cậu thâm căn cố đế nghĩ rằng,
chỉ cần đối phương là Tống Đình Phàm, tất nhiên sẽ không bao giờ thương
tổn cậu. Hơn nữa hai lần trước trên giường trải qua chuyện như vậy, Trần Lâm càng khẳng định chắc chắn
Chợt, thân thể Trần Lâm trầm tĩnh
lại, hai tròng mắt vốn đã ướt át sương mù lúc này khẳng định cổ vũ Tống
Đình Phàm càng hấp dẫn hơn. Tống Đình Phàm bị câu dẫn đến suýt mất định
lực, lại khó khăn cưỡng chế. Trong lòng oán hận nói, đợi anh khuếch
trương thật tốt mới được!! Tống Đình Phàm toàn tâm toàn ý khuếch trương
mặt sau của Trần Lâm, thường thường lại chơi đùa trên thân thể cậu một
phen, khinh ma nhẹ cắn hai khỏa màu son của Trần Lâm, đùa đến cậu thở
hồng hộc
Dầu bôi trơn quả là có tác dụng nhất định, Tống Đình Phàm rõ ràng cảm giác, so với hai lần trước dễ dàng khuếch trương hơn nhiều. Một ngón tay đến hai ngón, ba ngón tay…. Tống Đình Phàm chậm rãi dò xét như cố ý muốn đếm từng nếp gấp của Trần Lâm. Trần Lâm làm sao chịu được kích thích như vậy, cả thân thể bắt đầu run lên, khó khăn nói, “Khả…. có thể….”
Tống Đình Phàm ngẩng đầu nhìn Trần Lâm muốn xác định, thật sự có thể sao?
Trần Lâm bối rối gật đầu. Có được sự khẳng định của Trần Lâm, Tống Đình
Phàm tự nhủ trong lòng, kế tiếp cũng không được trách anh!!
Một
đĩnh mà vào, Trần Lâm chấn động cả người. Cắn răng ‘hừ’ nhanh một tiếng, sau đó không nói gì nữa. Tống Đình Phàm biết cậu rất ít khi phát ra
tiếng trên giường, đến những rên rỉ rất nhỏ cũng rất ít. Nâng mắt nhìn
người làm mình phải liều thân nhẫn nại đè nén, Tống Đình Phàm quyết
định, đêm nay, hắn nhất định phải được nghe người dưới thân ngâm nga!
Tống Đình Phàm liền bất động. Chính là không ngừng những chuyển động rất
nhỏ, việc này đối với hai người không khác gì uống rượu độc giải khát.
Trần Lâm bị gây xích mích không biết làm sao, cả thân thể bị vây trong
trạng thái lo lắng, lo lắng lo lắng mới quyết định mở miệng hỏi, “Sao….. sao?”
Chưa hỏi xong, vừa mới mở miệng đã bị người trên thân lui mạnh. Ngay tại chỗ bí huyết kia, ngừng lại. Trần Lâm trở tay không kịp với biến hóa đột
nhiên này, phát ra một tiếng thét chói tai, “A…..”.
Chính là chỉ mới vừa kêu được một nửa đã dừng lại, thật sự thẹn thùng
mình thế nhưng lại phát ra âm thanh như thế. Hai mắt tức khắc nhìn cũng
không dám nhìn Tống Đình Phàm, lập tức nghiêng đầu sang một bên. Biểu
tình Trần Lâm mê người như thế, Tống Đình Phàm có muốn nhẫn nại cũng
không thể
Trong giây lát, thu lại những ôn nhu thế thái trước kia, hung mãnh bắt đầu. Mỗi lần xâm nhập là một lần sâu đậm sâu đậm, Trần
Lâm cả người như cá trôi dạt lên bờ cát, cả người vùng vẫy. Sau vài lần, Tống Đình Phàm mới phát tiết bên trong Trần Lâm. Nháy mắt, thân thể cậu xụi lơ, đầu óc trống rỗng. Mà đoàn chia hoa hồng giữ hai chân kia vẫn
còn ngạnh vì không được phát tiết. Ra mòi đã phát tiết một lần, lần này
có chút chậm
Trần Lâm chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị Tống Đình
Phàm bế lên ngồi trên người hắn. Hai người vốn vẫn liên kết nhau, lúc
này càng sâu. Hai mắt Trần Lâm đột nhiên trợn to, có chút bất an khó
hiểu nhìn Tống Đình Phàm. Tống Đình Phàm vẫn không giải thích gì, chính
là dùng hai tay đẩy Trần Lâm về trước một chút, sau đó đột nhiên buông,
Trần Lâm bị dọa, hai tay vội vàng ôm lấy cổ Tống Đình Phàm. Bởi vì tự
trọng, Tống Đình Phàm càng thâm nhập sâu vào trong Trần Lâm làm cậu cảm
thấy lục phủ ngũ tạng đều rối loạn lên. Rốt cuộc không kịp thu lại tiếng kêu sợ hãi, rên rỉ, liền như vậy thốt ra. Tống Đình Phàm sau khi nghe
được, cuối cùng cũng mỉm cười
Một tay nâng nhẹ mông Trần Lâm lên,
lại hạ xuống, lại nâng lên, lại hạ xuống, mỗi lần tựa như sáp nhập rất
sâu, căn bản không cần gì phụ trợ. Trần Lâm bị kích thích như vậy cũng
không rảnh nghĩ ngợi, miệng rên rỉ thởi dốc, như là mất tự chủ liên miên không dứt. Tống Đình Phàm nghe được, tâm dưỡng khó nhịn, tình triều khó nhịn, thầm nghĩ phải nghe thêm nhiều lần nữa
Ngược lại còn cúi
đầu cắn hồng anh trước ngực Trần Lâm, còn tay kia lại phù thương cap
thấp chà xát của Trần Lâm, hai viên ngọc châu tất nhiên không buông tha, không ngừng vuốt ve khinh nhu thưởng thức. Cùng một lúc chịu ba kích
thích nặng nề như vậy, một người có nhiều kinh nghiệm trên giường còn
khó chống cự, huống chi là Trần Lâm
Trần Lâm mất tự nhiên ngửa đầu ra sau thành một độ cung xinh đẹp, hầu kết bình thường không hiện rõ
giờ lại rõ ràng nhìn thấy, nghẹn ngào, “Ô….. Ân….. Đình…..”. Không biết Trần Lâm muốn gọi tên Tống Đình Phàm h