
dần dần trở
nên nắng gắt, Tô Từ bị phơi nắng đến nỗi đầu choáng váng, mắt hoa lên.
Phần cánh tay cùng bắp đùi lộ ra bên ngoài bị phơi nắng trở nên vừa đỏ,
vừa sưng, lại ngứa, bất đắc dĩ, Tô Từ phái kêu Tiger dừng lại, lấy ra
một khối da thú từ trong túi, kêu Tiger dùng móng vuốt chọc ra hai lỗ,
giật sợi dây mây, đem da thú bao bọc quanh thân mình, sau đó lại dùng
sợi dây mây xỏ qua hai lỗ cột lại.
Bây giờ từ đầu đến chân nàng đã hoàn toàn được che kín, tuy rằng có nóng một chút, nhưng không phải bị phơi nắng đến tổn thương.
Trên đường Tiger không hề nghỉ tạm dừng chân, giống như hắn hoàn toàn không mệt mỏi vậy, vẫn cứ chạy về phía trước.
Bởi vì bị da thú bao quanh, mồ hôi trên thân nàng chảy ra thật ngột ngạt,
bây giờ ngay cả mái tóc cũng đã ướt đẫm mồ hôi. Đến lúc trời sắp tối, Tô Từ đã quen với một mảnh màu xanh tươi của cây cối trước mắt, cùng với
quy luật dao động nhấp nhô lên xuống khi Tiger đang chạy.
Lúc
này bình nước trong ba lô của Tô Từ cũng không còn bao nhiêu nước, hoa
quả mà Tiger chuẩn bị trước đó nàng đã sớm ăn hết, đến hiện tại Tô Từ
cũng không biết rõ hắn nói nguy hiểm sắp đến là cái gì, thậm chí nguy
hiểm đến nỗi tất cả thú nhân đều khẩn trương. Bởi vì không biết rõ tính
chất nghiêm trọng của chuyện này đến mức độ nào, nên Tô Từ cũng không dễ dàng kêu Tiger dừng lại.
Lại có mồ hôi chảy vào trong mắt, Tô Từ nhắm mắt xua đi mồ hôi, vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy một mặt hồ rộng rãi.
Lúc này, đối với Tô Từ, nàng chưa bao giờ có khát vọng mãnh liệt với nước đến vậy.
May mắn, lúc này Tiger cùng đã thả chậm lại tốc độ, hắn quay đầu nhìn Tô Từ, đặt nàng xuống một bãi cỏ bằng phẳng.
Tô Từ liền tháo xuống sợi dây cùng các vật dụng trên lưng Tiger, sau đó
nàng khẩn cấp vội vã chạy một mạch đến hồ nước. Tiger ở phía sau khò khè khò khè giống như là đang cười nàng vậy, đợi Tô Từ nhảy vào trong nước, hắn trực tiếp biến thân ở giữa không trung, lại đột nhiên bổ nhào vào
bên cạnh Tô Từ, Tô Từ đang uống nước, nhất thời bị nước bắn tung tóe lên mặt.
Tô Từ lau hết nước dính trên mặt, hung hăng trừng hắn đang tại cuời ha ha, sau đó lại cúi đầu chỉnh trang lại chính mình.
Hiện tại nàng không ngửi thấy mùi mồ hôi trên thân, nhưng một tầng mồ hôi
nhớp nháp dính trên người, Tô Từ vừa nhìn thấy liền khó chịu.
Tiger đem Tô Từ để trên một cây đại thụ kín gió, sau đó hắn chạy xuống đi săn.
Hắn nhất định phải ăn thức ăn để duy trì thể lực, nhưng lại không thể gánh
theo Tô Từ trong lúc săn mồi, nên cũng chỉ có thể làm như vậy. Trên
người Tô Từ có hơi thở, có mùi của hắn, nàng lại đang ngồi trên cao, dã
thú có thể uy hiếp đến Tô Từ với độ cao như thế này, bình thường đều bị
mùi của hắn làm bọn chúng phải tránh xa, bọn chúng không dễ dàng tiến
lên trực tiếp công kích, nên vấn đề an toàn của Tô Từ hoàn toàn không lo ngại.
Tô Từ vừa mới tắm rửa, toàn thân sảng khoái, ngồi ở trên
tàng cây lại có gió mát quất vào mặt, thư thái đến nỗi nàng muốn kêu to
lên.
Hồ nước bên cạnh rất rộng rãi, có lẽ là do góc độ quan sát
nên Tô Từ thấy nước trong hồ có màu xanh đậm, thường thường còn có cá
nhảy lên mặt nước, tạo ra tầng tầng gợn sóng, xem ra cực kỳ xinh đẹp.
Tô Từ đang thưởng thức cảnh đẹp, đột nhiên thấy một chỗ mặt hồ toát ra một chuỗi xoáy nước, một chỗ không xa tiếp đó lại có mười mấy chuỗi, cá
trong hồ nhảy càng thêm gấp… Tô Từ ngẩn người, hít vào một hơi.
Trước đó Tiger trở nên bất an nôn nóng, hàng loạt các thú nhân di chuyển, thời tiết dị thường oi bức…
Tất cả các mấu chốt trên đều tỏ vẻ sắp có thiên tai. Chỉ là qua sách báo
nàng biết được động vật có thể nhận biết trước điềm báo động đất, nhưng
không nghĩ đến, cảm giác của các thú nhân còn nhanh hơn động vật, ngay
khi động vật còn chưa có cảm giác đến nguy cơ động đất, thú nhân cũng đã bắt đầu di chuyển đi tị nạn.
Tô Từ nhanh chóng leo qua bên cạnh mở ra gói thịt khô. Lúc Tiger phơi nắng, đã đem thịt cắt thành từng
mảnh rất mỏng, cũng đem nó phơi nắng đến khô ráo, xem ra trong khoảng
thời gian ngắn nàng không cần lo lắng vấn đề thức ăn, lúc này nàng mới
yên lòng.
Tiger rất mau đã trở lại, hắn đem con mồi ném lên một
chạc cây, rất nhanh bò lên cây, ôm lấy Tô Từ và mấy gói to bên cạnh mang xuống dưới, sau đó đến mép nước xử lý con mồi.
Tô Từ thì tìm bó củi chung quanh, hai người tự phân công nhau, ai làm việc nấy, rất
nhanh, trong không khí liền bay ra một mùi thơm của thịt nướng.
Buổi sáng Tô Từ ăn thật sự no, nhưng giữa trưa lại không có ăn cái gì, nên
bây giờ cũng đã đói đến ngực dán vào sau lưng, không đợi Tiger nướng
xong, nàng đã dùng thạch đao cắt một tầng thịt vàng óng ả phía trên, cắn một cái, phần còn thừa nàng đưa tới miệng Tiger, sau đó lại cắt thêm
một miếng thịt khác.
Ăn xong bữa tối, không bao lâu sau, Tiger
cũng đem bó củi còn lại ném vào đống lửa, kế đó biến thân thành thú
hình, quỳ rạp trên mặt đất, đôi mắt màu vàng nhìn Tô Từ, Tô Từ vốn nghĩ
sẽ thương lượng với hắn tìm biện pháp ứng đối trận động đất sắp tới,
nhưng nghĩ lại, sinh tồn ở chỗ này thì Tiger còn lợi hại hơn so với nàng biết bao nhi