XtGem Forum catalog
Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328513

Bình chọn: 8.5.00/10/851 lượt.

a thông và tỏi.

Nếu như nơi sống riêng của cha khiến cậu hài lòng sẽ được cộng điểm

ngay,không keo kiệt sẽ cộng điểm,cộng thật nhiều điểm,rất nhanh đến một

trăm điểm thôi.Ngược lại thật sự quá tệ thì…………..haizzz,vậy thì chỉ có

thể nhịn đau mà tiếp tục trừ điểm! Hừ,nếu vậy thì mất luôn sáu mươi

điểm,dù có phong độ hơn nửa cũng không đủ điểm,mà không đủ điểm cậu sẽ

kéo mẹ về Bắc hải đảo tìm cha nuôi,không cần cha ruột!

Nghĩ vậy,thiên tài Bảo Bối liền nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc Thanh Phong Tuấn.

Trước khi đi,cậu còn phá luôn đoạn mật mã bảo mật nhất trong máy tính của Thanh Phong Tuấn,xem xong thần không biết quỷ không hay chạy ra

ngoài, tiện tay lấy danh nghĩa thanh Phong Tuấn chọn một chi cổ phiếu

không quá thu hút nhưng tiểu thiên tài bảo Bối chắc chắn sẽ trúng lớn.

Làm xong tất cả,thiên tài Bảo Bối như lúc tới tiêu sái rời đi,cậu đội lên mũ lưỡi trai,không mang đi một phần tài liệu bởi vì………..tất cả đều nằm cả trong đầu cậu rồi! Cứ như vậy đi,về sau nếu cha đối với mẹ không tốt,cậu có thể đả kích cha khiến công ty cha điêu đứng một chút,còn nếu như cha đối tốt với mẹ, cậu có thể căn cứ vào thông tin cơ mật âm thầm

giúp cha giải quyết nhẹ nhàng rất nhiều vụ buôn bán. Tất cả phụ thuộc

vào biểu hiện của cha á.

Lúc thiên tài Bỏ Bối tới biệt thự của Thanh Phong Tuấn,vừa lúc Diệp

Vị Ương đang lo lắng an toàn cho cậu,nhất định phải bắt Thanh Phong Tuấn đưa mẹ về trước cổng trường học,nói muốn chờ con trai về rồi cùng tới

chỗ ở của hắn. Mà công ty của Thanh Phong Tuấn sau khi bị thiên tài Bảo

Bối chỉnh ác nghiêm trọng như vậy,nhân viên không ty cũng không thể

không thông báo cho Thanh Phong Tuấn.

Đợi đến lúc thanh Phong Tuấn một mình trở về đã rất trễ rồi.Lúc mở cửa thấy có cái gì đó khác với ngày thường.

Nhưng! Khi hắn phát hiện đèn phòng ngủ sáng, khi hắn phát hiện trên

giường hắn xuất một đứa trẻ đang ôm gối ôm lớn ngủ,hắn không thể tin

được, kinh ngạc,còn nghĩ mình đi nhầm phòng rồi sao?

Đứa nhóc này nhìn có chút quen mắt,đã gặp ở nơi nào rồi nhỉ? Nhất thời nhớ không ra.

Ánh mắt Thanh phong Tuấn cuối cùng cũng rất có lực rung động, khi hắn đưa mắt nhìn lâu xuống phía dưới, thiên tài Bảo Bối nửa mê nửa tỉnh mở

mắt.

Trong phút chốc cậu mở mắt ra,Thanh Phong Tuấn lập tức biết tiểu tử

này là ai! Không phải là con của hắn sao! Hơn nữa còn có đôi môi cùng

đôi mắt to xinh đẹp rất giống Diệp VịƯơng!

A,chỉ thấy thiên tài Bảo Bối vừa tỉnh lại còn chưa hiểu tình huống

lúc này,cũng quên mình ở đâu rồi, đại khái không nhìn rõ người trước mặt là người nào, miệng nhỏ lập tức chu ra,đầu vừa nhấc,tay nhỏ bé duỗi

một cái hướng Thanh Phong Tuấn đòi hỏi “Nước,con muốn uống nước, mẹ rót

cho con chút nước đi!”

Thanh Phong Tuấn khóe miệng giật giật,tiểu tử này khẳng định chưa

tỉnh ngủ,chiếm đoạn giường hắn không nói còn không sợ gì đen một nam

nhân như hắn làm mẹ,muốn uống nước? Được rồi, nhìn dáng dấp bé con đáng

yêu như vậy,hơn nửa suốt năm năm không gặp, hắn nguyện ý làm người giúp

việc cho bé con.

Thanh Phong Tuấn đưa cho thiên tài Bảo Bối một ly nước,nửa ngồi xổm cơ thể cao cao có ý tốt đưa cho cậu.Nhưng mà………..

Ước chừng quá ba phút,tay cầm ly nước của Thanh Phong Tuấn cũng đã mềm nhũn,thiên tài Bảo Bối vẫn không chịu nhận!

“Này,nhóc con, không phải la hét đòi uống nước sao? Nước đây,cầm

lấy!” Thanh Phong Tuấn cật lực để giọng mình trở nên ấm áp trầm thấp một chút, sợ hù bé con.

“Không chịu! Mẹ đút cho con uống uố…ng cơ!” Được rồi,thật ra thì

thiên tài Bảo Bối đã tỉnh ngủ,cậu chỉ là đang tiếp tục giả vờ ngốc

nghếch thôi! Bình thường cậu ở nhà rất chịu khó,không cần ai nuông chiều còn thường giúp Diệp Vị Ương làm chút việc nhà.

Thanh Phong Tuấn vừa nghe lời của cậu,mặt đầy hắc tuyến! Ngất! Diệp

Vị Ương bình thường dạy bảo con trai thế nào vậy? Thế nào mà lại nuôi ra một tiểu Bá Vương? Con quỷ nhỏ lười biếng thế này ? Thôi,người lớn

không chấp con nít,không cần so đo với một bé con,hiện tại hắn còn

không lấy được sự đồng ý của bé con,không nghe được bé con gọi cha, hay

dụ dỗ bé con rồi đợi bà xã hắn dọn sang,đợi cả nhà sống chung hắn sẽ

giáo dục bé con thành người tốt một lần nữa.

Nghĩ như vậy Thanh Phong Tuấn rất có kiên nhẫn vô cùng êm ái chế trụ

sau ót thiên tài Bảo Bối, bắt đầu từ từ cho cậu uống nước. Nhưng……………..

Thiên tài Bảo Bối một hớp cũng không uống!

“Oa! Thì ra chú không phải mẹ con,vừ rồi con nhận lầm người,mẹ con sẽ không vụng về như thế đâu,con không uống nước lạnh,không uống nước

sôi,con muốn uống nước ấm cơ! Ô,con vẫn còn rất khát nước…….ô, ô……….Chú

ơi, con muốn uống nước ấm, con muốn uống nước ấm……..”

——————Thiên tài Bảo Bối dứt khoát ăn vạ! Cậu cũng muốn xem người cha

này của cậu có bao nhiêu kiên nhẫn, có đáng để cậu cho hắn thêm điểm

không!

Thanh Phong Tuấn nhíu chân mày lại thật sâu. Nhịn,tiếp tục nhịn. Không thể không nhịn. Tiểu Tổ Tông này thật khó hầu hạ!

Lại qua ba phút, Thanh Phong Tuấn mang theo một ly nước ấm từ dưới lầu đi lên,lần này không có vấn đề gì chứ? Nhưng……..

“Chú ơi, con đột nhiên hết khát rồi. Mẹ con hôm nay không ở