XtGem Forum catalog
Thất Dạ Sủng Cơ

Thất Dạ Sủng Cơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324513

Bình chọn: 7.5.00/10/451 lượt.

i thế nào đây?

Nhược Khả Phi khóe miệng hiện lên ý cười, chậm rãi hướng vương phủ đi đến.

Trở lại cửa vương phủ, Hiên Viên Cô Vân đang tiễn Vệ Lượng ra về, quay đầu lại liền thấy Khả Phi từ từ đi tới.

“Phi nhi, nàng vừa đi đâu?” Hiên Viên Cô Vân đi lên đón, đưa tay cầm đôi tay lạnh của Khả Phi, có chút lo lắng nói, “Nàng sợ lạnh sao lại đi ra ngoài ko có xe ngựa?”

“Không có việc gì, ta loanh quanh một chút thôi mà.” Nhược Khả Phi mỉm cười, nhìn Hiên Viên Cô Vân .

“Mau vào phòng. Bên ngoài lạnh.” Hiên Viên Cô Vân thay Nhược Khả Phi kéo chặt áo choàng, lôi kéo nàng vào cửa lớn.

Kế tiếp mấy ngày, trong vương phủ bắt đầu giăng đèn kết hoa. Vốn dĩ, việc nạp thiếp không cần phô trương như vậy, nhưng lần này vị thiếp kia ko phải người thường, cho nên sớm bắt đầu chuẩn bị nghênh đón. ( Tiểu túc: lại 1 kẻ ko phải người nữa, truyện này sao nhiều biến thái thể, chưa hết đâu các tình yêu còn nhiều kẻ BT chưa xuất hiện hãy chờ xem…)

Mà đang ở trên đường, Đỗ Vũ sớm nghe nói người nàng được gả: Hắn vô cùng sủng ái vị thiếp đầu tiên kia. Trong lòng có chút không yên, ko ngừng hồi tưởng lời Hoàng Hậu và Mẫu thân đã nói: nữ nhân kia bất quá chỉ là một nha hoàn hạ lưu mà thôi. Vương gia cũng chỉ là ham đồ mới mẻ mà giữ nàng bên người, khi nàng lấy lòng hắn tự nhiên hắn sẽ ko quan tâm đến nha hoàn hạ lưu kia nữa.

Nhìn trên người nàng mặc một bộ phấn hồng gả y, Đỗ Vũ trong lòng có chút toan tính. Chỉ có chính thất mới có thể mặc hỉ phục đỏ sẫm. Khi nào thì chính nàng được mặc hỉ phục đây? Mẫu thân đã cam đoan với nàng: Sẽ có cơ hội mặc, nhưng còn phải dựa vào cố gắng của nàng.

Nhắm mắt lại, Đỗ Vũ nhẹ nhàng sờ mặt mình. Đối với dung mạo của mình, nàng hoàn toàn tin tưởng. Lấy lòng nam nhân sao, mẫu thân đã tìm nữ tử có kinh nghiệm cao đến dạy. Tuy rằng cùng nữ tử đê tiện đó học những thứ ấy là chịu chút ủy khất, nhưng nàng cũng phải học.

Hết thảy chờ gặp được Cửu Vương gia sẽ tùy hoàn cảnh mà hành động.

Còn nha hoàn hạ lưu kia, chính nàng sớm muộn gì cũng đem nàng dẫm nát dưới chân!



Nhược Khả Phi nhìn người trong vương phủ tất bật

việc lớn nhỏ, miệng đang ăn đồ ăn vặt mà Tiểu Vũ đem tới. Hiên Viên Cô Vân quả

nhiên biết Nhược Khả Phi gặp chuyện, sau nói cái gì cũng không cho nàng

xuât môn. Ngay cả lẩu điếm cũng bắt chưởng quầy tự mình đem sổ sách tới, ko cho

nàng tới điếm..

Cho nên, hiện tại Nhược Khả Phi chán đến chết ngồi ở

đình nhìn người chung quanh bận rộn.

“Diêm Diễm …” Nhược Khả Phi rốt cục nhịn không

được mở miệng, bất đắc dĩ hô.

“Có.” Diêm Diễm trả lời thật rõ ràng lưu loát.

“Xem ngươi này, ngươi muốn ăn thì tới lấy đi, nước

miếng nhỏ hết xuống điểm tâm rồi .” Nhược Khả Phi tức giận nói. Đệ

nhât cao thủ này, võ công cao cường, dung mạo tuấn mỹ, như thế nào gặp được ăn

liền hoàn toàn đổi tính. Như bị hút hồn, mắt ko rời điểm tâm, tròng mắt mở

trừng trừng.

“Tạ chủ tử.” Diêm Diễm không khách khí đoạt lấy

điểm tẩm, nhanh chóng dùng.

Nhược Khả Phi bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn người

trước mặt ăn điểm tâm.

“Rất ngọt.” Diêm Diễm ăn điểm tâm mơ hồ nói không rõ.

“Tiểu Vũ, lần sau kêu đầu bết làm điểm tâm đừng làm

ngọt như vậy.” Nhược Khả Phi thản nhiên nói với Tiểu Vũ.

“Dạ, chủ tử.” Tiểu Vũ khàn khàn trả lời, tựa hồ lại

muốn nói cái gì đó, nhưng không có nói ra.

“Ngươi muốn nói cái gì?” Khả Phi hơi nở nụ cười, há

mồm ăn điểm tâm Tiểu Vũ truyền đến.

“Chủ tử, ngày mai Vương gia sẽ…” Tiểu Vũ tựa hồ có

chút khó có thể mở miệng, “Chủ tử người, người như thế dường như ko quan tâm.”

“Ha ha.” Nhược Khả Phi cười ra tiếng, “Ta nên thế nào?

Ngăn cản nữ tử kia đến? Đây là ý chỉ của Hoàng Thượng. Quân mệnh không thể

trái.” Nhược Khả Phi nhìn khoảng không. Ha ha, Hoàng Đế lão nhân âm hiểm,

lấy chuyện này để thử chính con mình sao?

“Tuyết rơi, chủ tử, vào nhà đi, bên ngoài lạnh.” Tiểu

Vũ nhìn trời những bông tuyết chận rãi rơi xuống.

“Không cần, ta muốn ngồi ở đây.” Nhược Khả Phi nhẹ

nhàng tựa vào ghế, nhìn bông tuyết đầy trời không hề động.

” Nô tỳ đi lấy áo choàng cho chủ tử.” Tiểu vũ có chút

lo lắng nhìn nhìn Nhược Khả Phi thân mình đơn bạc.

“Đi đi.” Nhược Khả Phi phất phất tay.

Một lát sau, áo choàng tơ ngỗng ấm áp nhẹ nhàng quàng

lên vai Nhược Khả Phi. Tay cầm áo choàng ở phía sau ko có rời đi, ngược lại

chậm rãi ôm lấy nàng từ phía sau

“Hôm nay sao trở về sớm như vậy?” Nhược Khả Phi đã cảm giác được bàn tay quen thuộc của Cô Vân, ko quay đầu, ôn nhu hỏi.

“Lo lắng cho nàng, nên trở lại.” Hiên Viên Cô Vân hôn

lên má Nhược Khả Phi.

“Ta có gì cần lo lắng? Tiểu đứa ngốc, sợ ta luẩn quẩn

trong lòng sao?” Nhược Khả Phi chậm rãi quay đầu, đón nhận đôi măt hoa

đào tràn ngập hơi nước. Nhìn trong ánh mắt hắn đầy lo lắng, Nhược Khả Phi trong lòng căng thẳng, tiểu hài tử này nghĩ đến cảm nhận của nàng sao?

“Buổi tối muốn ăn gì?” Hiên Viên Cô Vân không khỏi

phân trần, ôm lấy Khả Phi hướng vào phòng , “Bên ngoài lạnh, chúng ta vào nhà

đã.”

“Ân.” Nhược Khả Phi nhu thuận ôm chầm cổ Hiên Viên Cô

Vân, tựa vào trong ngực hắn.

Đêm, hai người ôm nhau ngủ thẳng đến khi bình minh,

ngủ rất là an làn