
Viên Cô Vân, thân thiết hỏi: “Vương gia, người
không sao chứ?”
“Không có việc gì, không có việc gì.” Hiên Viên Cô Vân không ngừng nghiêm mặt nói, “Đúng rồi, thao luyện xong gọi Vệ Lượng đến
phủ bổn vương vương đi.”
“Không biết Vương gia có chuyện gì cần khuyển tử?” Vệ
tướng quân nghi hoặc hỏi.
“Vệ Lượng còn nhỏ tuổi đã xuất sắc như thế, bổn vương
là muốn thưởng cho hắn, ko hiểu ý tứ hắn thế nào.” Hiên Viên Cô Vân nói.
“Được vương gia chiếu cố, thần thay khuyển tử tạ Vương
gia.” Vệ tướng quân đứng dậy hành đại lễ.
Hiên Viên Cô Vân đứng dậy đỡ Vệ tướng quân, khiêm tốn
nói: “Ngươi khách khí quá, người nhà cả.” phía sau, Nhược Khả Phi chỉ cười nhè
nhẹ, tiểu hài tử này cũng không ngốc.
Trên đường hồi phủ, Hiên Viên Cô Vân ôm Nhược Khả Phi
vào trong lòng. Tựa cằm lên mái tóc nàng, ngửi mùi hương của cơ thể nàng, cúi
đầu nói: “Thu hắn làm cái gì?”
“Về sau, hắn là “kiếm” của ngươi.” Nhược Khả Phi ôn
nhu trả lời.
“Nhưng là ta không nghĩ…” Lời nói chưa dứt, môi đã
muốn bị Nhược Khả Phi hôn lên. Không nói gì, Hiên Viên Cô Vân đáp lại nụ
hôn của Khả Phi.
Hắn thật muốn ôm tiểu Phi nhi của mình hôn triền
miên .
Về tới vương phủ, Hiên Viên Cô Vân sai người chuẩn bị
ngự thiện muốn mời khách quý đến, sau đó liền đi theo Nhược Khả Phi vào thư
phòng.
“Nàng nghĩ gì vậy, sao lại đến thư phòng làm gì? trước
nàng đâu có đặt chân đến.” Hiên Viên Cô Vân đi phía sau, nói theo.
“Đến để viết cái này.” Nhược Khả Phi ngồi ở trước bàn
học nói, Hiên Viên Cô Vân nghi hoặc nhìn Khả Phi .
Tiểu Phi nhi của hắn biết chữ? Trước kia nàng
không có nói qua cho hắn biết?
Nghi hoặc nhìn Nhược Khả Phi viết chữ lên giấy, Hiên
Viên Cô Vân không nói gì, chỉ im lặng tiêu sái tiến lên tiếp nhận tờ giấy của
Khả Phi.
Nhược Khả Phi có trí nhớ siêu việt, hơn hẳn người
thường có thể nói do “ma luyện mà thành”, chính nàng rất nhiều chuyện muốn quên
nhưng ko thể làm được. Tựa hồ, người thừa kế của Nhược gia đều phải là
thần.
Cầm lấy bút, chậm rãi đem Binh Pháp Tôn Tử viết xuống
dưới. Nhưng không có viết hết, chỉ viết trước ba kế.
Hiên Viên Cô Vân nhìn chữ của Nhược Khả Phi,
ngây ngẩn cả người. Đây là tiểu phi nhi của hắn viết? Chỉ sợ cái này không ai
bì nổi. Ngay cả Đường Tông Sư thấy cũng sẽ biến sắc.
Nhìn dến nội dung mà Khả Phi viết, mới thật kinh ngạc.
“Đây là nàng viết ?” Hiên Viên Cô Vân mở lớn
miệng, không thể tin nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Nhược Khả Phi.
“Ha ha, là ta viết, nhưng cũng là ta nghĩ .” Nhược Khả
Phi ôm cổ Hiên Viên Cô Vân, thản nhiên nói, “Khi tiểu tử kia đến, ngươi đem cái
này cho hắn. để xem hắn hiểu được bao nhiêu và cách thể hiện của hắn.
Hiên Viên Cô Vân đối với việc này tuyệt không để bụng,
để tiểu tử kia thành ” kiếm” của hắn sao? Nhưng hắn đâu có muốn cướp cái gì mà
cần đến “kiếm”. ( ý của anh là ko muốn tranh
giành ngôi báu nên ko cần quân đội)
Chính là, hắn đã quên, ko phải là tranh giành. Mà là
bảo hộ, bảo vệ lấy mình khi có biến.
Ngoài cửa lại vang lên, âm thanh ko sợ chết của quản
gia.
“Vương gia, có thánh chỉ đến.”
“Thánh chỉ?” Nhược Khả Phi nhẹ nhàng đẩy Hiên Viên Cô
Vân, “Có thánh chỉ, đi ra ngoài tiếp chỉ đi.
“Ừm.” Hiên Viên Cô Vân chỉnh sửa quần áo, cùng Nhược
Khả Phi mở cửa.
Tất cả mọi người trog vương phủ quỳ xuống nghe xong
chỉ.
Tiêm Công Công đến tuyên chỉ cổ họng vang thanh, như
vậy… vân vân…., Cuối cùng, Nhược Khả Phi nghe hiểu được: Chính là nạp thiếp cho
Hiên Viên Cô Vân.
Nhược Khả Phi nhíu mày, cái này kỳ quái. Sao có thể là
chuyện nạp thiếp? Bình thường những chuyện như vậy ko cần Hoàng Thượng quan
tâm. Hoàng Thượng tốt nhất nên quan tâm xem là mình nên nạp Nghiêm phi hay Sườn
phi thì hơn.
Hiên Viên Cô Vân nghiêm mặt tiếp nhận thánh chỉ, cảm
tạ hoàng ân. Gọi người mang bạc tới thưởng Công Công, phái người hầu hạ hắn đi
nghỉ ngơi, xoay người lại khẩn trương nhìn Nhược Khả Phi .
Nhược Khả Phi mặt không biến sắc, đứng dậy đi đến bên
người Hiên Viên Cô Vân, nhẹ nhàng nói: “về phòng thôi.”
“Ừm.” Hiên Viên Cô Vân cầm thánh chỉ cùng Khả Phi trở
về phòng…
Kinh thành.
“Nương nương, muốn Vũ nhi làm thiếp có phải hay không
rất…” thân hình đẹp đẽ của một vị phu nhân ko chút cam lòng nhưng ko giám
phản kháng, chỉ đè nén cảm xúc trong lòng.
“Ta nói tỷ tỷ, ngươi sao ko thử suy nghĩ kĩ.” Hoàng
hậu nhẹ nhàng buông chén trà trong tay, “Hoàng Thượng là không muốn cho Cửu
nhi nạp phi, ta khuyên can mãi mới làm cho Hoàng Thượng hạ chỉ, trước là
cho Cửu Nhi nạp thiếp sau chờ Cửu nhi trưởng thành, sẽ đem Vũ nhi tuyên thành
phi, ko được sao?”
Phu nhân xinh đẹp có chút lo lắng: “Nhưng là, nghe
nói, Cửu Vương gia rất sủng hạnh vị tiểu thiếp của hắn, ta sợ Vũ nhi qua đó
phải chịu ủy khuất…”
“Tỷ tỷ!” Hoàng hậu có chút hơi uất giận, “Tỷ tỷ, ngươi
lo lắng đi đau vậy. Vũ nhi tốt xấu cũng là Hoàng Thượng chỉ hôn. Tuy rằng là
thiếp, nhưng cũng là hôn thú đàng hoàng. Tiểu thiếp kia gây sóng gió. Sau thời
cơ đến, đừng nói là Sườn phi, phong Vũ nhi thành chính phi có gì mà ko được?”
Vị phu nhân tôn quý nghe xong cảm thấy an tâm, không
khỏi nở n