Polly po-cket
Thần Tiên Ngươi Đang Làm Gì

Thần Tiên Ngươi Đang Làm Gì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322332

Bình chọn: 7.00/10/233 lượt.


cùng ngay luôn đi. Quyết định đầu tháng bảy này nhé”

A, nhanh như vậy?

Chúng huynh đệ đều ngạc nhiên, Ngôn đại lão gia làm việc thật dứt khoát,

nhanh nhẹn, còn có bảy ngày nữa mà đã muốn cưới vợ, gả chồng cho con.

Phụ thân, người cũng quá nóng vội ah.

Ngôn gia nhất thời xôn xao, loạn thành đoàn.

Bạch Tử Phi nhìn cảnh náo nhiệt đó, lại đưa tay xoa vết thương nơi thắt

lưng, không hiểu sao có chút thương cảm rồi tự cười bản thân, chậm rãi

xoay người rời đi.

Đứng ở ngôn gia trong viện mỗ cá nhân, nhìn kia náo nhiệt cảnh giống, hơi

hơi địa đỡ lấy chính mình bị thương sau thắt lưng, lại không biết vì

sao, tâm nội tràn ngập thản nhiên thương cảm.

Đúng lúc này một thân ảnh vừa chạy tới vừa la hoảng hốt

“Không tốt ! Không tốt ! Thiếu gia, lão gia đã trở lại!”

“A? ! Cái gì? ! Cha đã trở lại? !” Bạch Tử Phi nhất thời chấn động.

Bạch Tứ Hỉ gấp đến mức đỉnh đầu bốc khói, vội lôi kéo Bạch Tử Phi “ nhanh đi thiếu gia, lão gia trở về mà không thấy người luyện chữ thì rất giận

dữ, suýt chút nữa là phá tan cả Bạch phủ rồi”

A. . . . . . Xong rồi xong rồi xong rồi!

Bạch Tử Phi vừa lo sợ vừa vội chạy nhanh về nhà

“Đã nói với ngươi cả trăm lần rồi, không được tới Ngôn gia, không được qua

lại với Ngôn tiểu thư, thế nhưng ngươi lại không nghe, còn dám ở lì bên

đó. Ta đánh chết ngươi, ta đánh chết xú tiểu tử không có tiền đồ ngươi”

Bạch lão gia vừa la vừa cố tìm cán chổi, nghĩ phải hảo hảo giáo huấn nhi tử một phen.

Bạch Tử Phi vừa nhìn thấy Bạch lão gia thì sợ như chuột thấy mèo, kém chút nữa là kiếm đường trốn.

Bạch phu nhân thấy tướng công tức đến mức râu dựng ngược thì vội vàng đưa

tay kéo hắn “ lão gia, lão gia đủ rồi. Vừa mới trở về cũng đừng quá tức

giận, nhi tử ở nhà rất ngoan, còn tạo được danh tiếng với bên ngoài mà

chưa đủ sao? Lão gia nhất định ép chết con mới hài lòng sao?”

“Ta ép hắn? là hắn ép ta mới đúng ah. Từ nhỏ ta đã dạy dỗ hắn thế nào mà

giờ hắn thành ra như vậy, nếu để liệt tổ liệt tông biết được thì ta còn

mặt mũi nào nữa, thật sự là gia môn bất hạnh mà. Cả ngày chỉ biết đùa

giỡn lông bông, không có chí tiến thủ, không màng công danh thì sao dám

nhìn mặt tổ tông a. Phi tiểu nhi, ngươi lại đây cho ta” Bạch lão gia

thấy Bạch Tử Phi có ý đồ bỏ trốn liền cầm lấy cây chổi vung về phía hắn.

Bạch Tử Phi sợ nhất là Bạch lão gia, vừa nhìn thấy cây chổi trên tay phụ thân liền lập tức co giò chạy trốn.

Bạch lão gia hận rè sắt không thành thép, ra sức quất túi bụi lên mông hắn là cho Bạch Tử Phi vừa khóc vừa trốn.

Bạch Tứ Hỉ nhìn đến công tử gặp rủi ro, cũng lớn tiếng cầu xin “ lão gia,

lão gia, đừng đánh công tử ah, công tử rất ngoan, lão gia”

“Ngươi cũng muốn chết có phải hay không?” Bạch lão gia lập tức vung chổi về phía Bạch Tứ Hỉ làm hắn phải thối lui.

Bạch lão gia tay cầm chổi, điên cuồng đuổi theo Bạch Tử Phi.

Bạch Tử Phi vừa đưa tay xoa chổ vết thương nơi thắt lưng, trong lòng vừa

than thầm, vết thương vốn đã liền miệng giờ bị mấy chổi làm hắn đau đến

toát mồ hôi.

Bạch lão gia vẫn không có ý buông tha cho hắn, cái chổi trên tay vẫn không ngừng quất túi bụi lên lưng hắn.

“Hỗn tiểu tử này, không học vấn, không nghề nghiệp, cả ngày theo đuôi một

đám vô tích sự gây loạn khắp nơi, ngươi cho ngươi ở phía sau thì sẽ trở

thành quân sư mặt mo sao? người ta một chút tiền cũng không bố thí cho

ngươi, ngươi còn ráng sức bán mạng vì người ta. Đợi sau này ngươi bị án

tội giết người cướp của rồi, ta xem ngươi còn dám gây chuyện không. Xú

tiểu tử này, ta đánh chết ngươi”

Bạch Tử Phi liên tục bị đánh, đau cũng không dám kêu.

Ngôn gia ở sát bên nghe tiếng la mắng của Bạch lạo gia cũng vội vàng chạy ra ngoài xem

Ngôn đại lão gia nghe Bạch lão gia chỉ cây dâu mắng cây hòe thì không nhịn

được “ uy, uy, Bạch Chính Kiệt, ngươi mắng ai vậy hả? ai là một đám vô

tích sự, ai giết người cướp của? nhà chúng ta là kinh doanh tiêu cục

đường đường chính chính, ngươi còn nói lung tung ta kiện ngươi tội phỉ

báng a”

“Kiện ta? Được, ngươi cứ kiện đi. Hôm nay ta là tri phủ Cô Tô thành, ngươi

thích thì cứ kiện, dù sao ta cũng chính là quan chủ thẩm” Bạch lão gia

cũng không vừa.

Ngôn đại lão gia vừa nghe liền rống to lên “ tri phủ thì giỏi lắm sao? tri

phủ thì có thể tùy tiện ức hiếp, bức ép dân lành sao?”

“Ngươi mà là dân lành á? Ngươi từ đầu đến chân có chỗ nào giống dân lành chứ?

Ngươi từ nhỏ đã đánh đánh giết giết dùng máu của người khác để đổi lấy

gia nghiệp hôm nay mà gọi là dân lành sao?”

“Nói bậy, ta rõ ràng là dùng mồ hôi và máu của chính mình mà tạo nên, ngươi nói năng bậy bạ mới là đồ đáng chết”

“Có là đồ đáng chết cũng không tới phiên ngươi thẩm lí và phán quyết, ngươi là tên cường đạo”

Cả hai đều không ai nhường ai.

Hai người không chạm mặt thì thôi, hễ gặp nhau là như sao chổi đụng địa

cầu, khắp nơi tóe lửa, ai dám tới gần đảm bảo chết không kịp ngáp

Bạch Tử Phi bị Bạch lão gia đạp dưới chân, vừa mới giơ tay phát biểu ý kiến

“Cha” đã bị Bạch lão gia một cước đạp xuống “ đừng nhiều chuyện”

Bạch Tử Phi đau đến mức co giò, lại giơ tay về phía Ngôn đại lão gia “ Ngôn