
ện như thế, hơn nữa cô cũng không thể làm được chuyện
này, lấy cắp bí mật kinh doanh là phạm pháp, ông nội sao lại có thể yêu
cầu cô làm việc trái với đạo lý như thế này?
Cô đơn giản không
thể tin được, cô vẫn cho là ông nội cô đối với cô có một chút quan tâm,
nhưng phải lấy trộm bí mật kinh doanh, chẳng lẽ cô từ đầu tới cuối đều
nghĩ sai sao?
Huống chi, đừng nói cô với Thượng Quan Liệt là bạn
bè bình thường, coi như cô và anh là bạn, thì cô cũng không thể làm ra
việc có hại cho người khác như thế được.
“Nếu cháu làm được việc
này thì ta sẽ chính thức khôi phục danh phận thiên kim tiểu thư của Long gia cho cháu.” Long Diệu Thiên nói lên điều kiện dụ người.
“Ông
nội, sao có thể làm vậy được?” Long Ngọc căm giận bất bình, cô là thiên
kim tiểu thư duy nhất của Long gia, ai cũng không thể cướp đi địa vị của cô được, cho dù là chia sẻ cho người khác cũng không thể được.
“Đúng như vậy, cha, nó xuất thân không sạch sẽ, tại sao có thể chính thức
thừa nhận nó? Như thế sẽ bị mọi người chê cười.” Phương Lâm Lâm cũng vội vàng nêu lên ý kiến.
Bà ta sẽ không để cho Long Duyệt có cơ hội
được chia tài sản của Long gia, hơn nữa lúc đầu bà ta đáp ứng Long Thừa
Vận để cho Long Duyệt ở Long gia điều kiện chính là không cho Long Duyệt danh phận.
“Hai người chớ nói nhiều, ý ta đã quyết.”
“Ông …….. Ông nội, cháu không thể đáp ứng chuyện này, chuyện này là phạm
pháp ạ.” Long Duyệt lấy dũng khí rất lớn nói lên điều mình nghĩ.
Coi như tình cảnh của cô ở Long gia là khó khăn, nhưng cô cũng không thể
chấp nhận đánh đổi sự an nguy của người khác lấy lợi ích của mình, cô hi vọng ông nội cũng sẽ không làm ra chuyện như thế.
“Ừ.” Long Diệu Thiên nặng nề hừ một tiếng, cho nên cô rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
“Mày thật không biết điều, cơ hội tốt như thế mà còn cự tuyệt.” Long Ngọc
nghe thấy lời nói của Long Duyệt như thế thì an tâm, như thế thì kết cục của Long Duyệt sẽ rất thảm, chọc giận ông nội thì kết cục rất đáng sợ.
“Ông nội, thật xin lỗi, nhưng chuyện này thật sự cháu không làm được.” Long Duyệt lúng túng nói xin lỗi.
“Hừ, là mày không muốn làm, ta xem hình như là mày đang muốn lấy cớ đi.”
Phương Lâm Lâm thấy Long Diệu Thiên đang nổi giận, bên ngoài càng cố
gắng đổ thêm dầu vào lửa.
Long Duyệt chỉ có thể cúi đầu trầm mặc, cô thật sự là không làm được, hơn nữa cô cũng không muốn làm.
“Ông hỏi cháu một lần nữa, cháu có làm chuyện này không?” Long Diệu Thiên nheo mắt lại.
Long Duyệt kiên định lắc đầu, bất kể kết quả có thế nào thì cô cũng không thể làm vậy.
“Được, rất tốt.” Long Diệu Thiên tức giận đứng lên. “Từ hôm nay trở đi, một
tuần lễ không được phép ra khỏi cửa, ba ngày không được phép ăn cơm, mỗi ngày ở nhà đều phải làm việc, tất cả công việc đều do một mình cháu
làm, một tuần lễ sau, ngoại trừ trường học ra mà cũng kể cả trường học,
cháu cũng không được liên lạc với nó, ta sẽ cho người điều tra, nếu cháu vi phạm thì kết cục sẽ còn nặng hơn.”
Nói xong, ông nổi giận đùng đùng trở về phòng.
“Ha ha, chuẩn bị tốt cho một tuần nghỉ học đi.” Long Ngọc dùng chân đá đá Long Duyệt, trong lòng rất khoái trá.
Phương Lâm Lâm đến gần Long Duyệt, dùng sức siết cằm của Long Duyệt, “Bản lĩnh của mày lớn thật, dám cãi lời người lớn, tao muốn xem bản lĩnh của mày
lớn đến đâu.” Dùng sức hất tay ra, Phương Lâm Lâm cùng Long Ngọc trở về
phòng của mình, dù sao muốn chỉnh Long Duyệt thì vẫn còn nhiều cơ hội.
Long Duyệt không dám cử động, cũng không dám nói nhiều, từng giọt nước mắt
bồi hồi rơi xuống. Thân thể dù bị đánh đau nhưng vẫn không bằng nỗi đau
trong lòng cô.
Cô tự nghĩ rằng mình sẽ không để ý, nhưng qua mỗi
trường hợp như thế này cô càng thấy rõ mình vọng tưởng, bọn họ vĩnh viễn không thể coi cô là người thân, hết lần này tới lần khác cô ôm hi vọng
nhỏ nhoi nên mới có thể kiên trì ở lại, mỗi một lần bị trách mắng thì cô càng cảm thấy đau lòng.
Có lẽ cô cũng nên từ bỏ hi vọng, như thế có lẽ sẽ bớt đau hơn, chẳng qua là…….. bọn họ đều là những người thân
duy nhất của cô, nói buông tha thì làm sao có thể buông tha ngay được,
như thế thì cô làm sao thực hiện được lời trăng trối của mẹ đây.
Trải qua một ngày làm việc mệt nhọc, Thượng Quan Liệt trở về phòng mình, vừa ngồi xuống sô pha, anh lấy điện thoại ra bấm số của Long Duyệt. Ngoài ý muốn, Long Duyệt lại tắt máy. Tình hình như thế này đã ba ngày rồi, anh hoàn toàn không liên lạc được với Long Duyệt, không chỉ điện thoại mà
ngay cả ở trường học anh tìm khắp nơi mà cũng không thấy cô, nếu không
phải vì ngại quan hệ đối nghịch giữa Thượng Quan gia và Long gia thì anh thật sự muốn đến Long gia để tìm người. Anh cũng muốn đi tìm
gặp Đỗ Tử Bình, không ngờ tới là bọn họ không liên lạc với nhau, nhưng
Đỗ Tử Bình tựa hồ như đã gặp tình cảnh như vậy, nếu như không có cách
nào liên lạc được với Long Duyệt thì chính là Long Duyệt đang bị cấm
túc, tất cả phương tiện liên lạc ra bên ngoài đều bị tịch thu, hơn nữa
nếu đến Long gia tìm người cũng không được, người của Long gia sẽ không
tiết lộ tin tức của Long Duyệt.
Anh vừa nghe