
bước đi
không mở mắt a, cái cú ngã lộn nhào này, Chu Thương Thương tìm không
được lý do tự mình kêu oan.
Tự làm bậy không thể sống, cô gần đây giỏi làm chuyện xấu,
lần đầu tiên làm chuyện xấu lau đít rời đi, sau đó tốt rồi, bị báo ứng
đó. -
Cho dù nội tâm quấn quýt vạn phần, Chu Thương Thương ngày
hôm sau vẫn cứ theo lẻ thường đến trường dạy học, cô có thể bởi vì thân
thể khó chịu xin nghỉ, nhưng không thể bởi vì lý do tâm tình không thoải mái không đi dạy.
Gần đây giáo viên mang thai nhiều, trong phòng làm việc
thường thường thảo luận mấy câu chuyện chuyên môn về em bé phụ nữ có
thai ở cữ các loại.
Chu Thương Thương ngồi ở ghế văn phòng phê chữa bài tập của học sinh, biểu hiện ra bên ngoài bình thản chịu đựng gian khổ, nội tâm
sớm đã trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhất là khi thấy thầy Trịnh tươi
cười đầy mặt cùng cô chào hỏi, Chu Thương Thương thực sự có xung động
muốn hỏi thăm bà mẹ anh ta.
Từ rất lâu tới nay, Chu Thương Thương đã nhận rõ nhân sinh
của mình không có mừng rỡ ngạc nhiên nào, chỉ có cẩu huyết, đây là, cẩu
huyết tới quá mạnh mẽ, khiến cho cô trở tay không kịp, thế cho nên chậm
chạp không biết đối mặt làm sao, sau đó hạ quyết tâm làm quyết định.
Tiết học sau cùng kết thúc, Chu Thương Thương ở cổng trường gặp gỡ Triệu Trung Học tới đón con trai tan học, sau đó đi nhờ xe anh
ta về nhà, buổi tối Triệu Trung Học phải trực đêm, làm chủ nhiệm lớp
thay thế và hàng xóm của Triệu Tiểu Lăng, Chu Thương Thương đem Triệu
Tiểu Lăng đón vào trong nhà mình.
Có khả năng trong nhà nhiều người, lực chú ý di dời đi ít
nhiều, không hề mỗi phút mỗi giây quấn quýt vạn phần về cái trứng thụ
tinh trong bụng.
Buổi tối, cô và Triệu Tiểu Lăng cùng nhau ngồi trên sô pha xem trận đấu bóng đá.
Khi tường thuật viên kích động thuyết minh XXX lại đá trúng cầu môn, đầu Chu Thương Thương lại đau.
Trộm nhìn, người run như cầy sấy, so với người bình thường dù gì cũng liên tưởng hơn một chút.
Ban ngày có chút suy nghĩ ban đêm nằm mộng, Chu Thương
Thương ban ngày không được sống yên ổn, buổi tối ác mộng quấn thân, kỳ
thực không thể tính như ác mộng, cô chỉ mơ tới mình sinh ra một cái
trứng, một cái trứng lóng lánh ánh kim, còn có thể nhảy nhảy nhúc nhích, sau đó lúc phá vỏ chui ra, cô đã tỉnh.
Chu Thương Thương mở đèn đầu giường, tia sáng màu da cam
mang cô bao phủ trong quần sáng hình tròn, cô xoa xoa mồ hôi tinh mịn
trên trán.
Chu Thương Thương sau khi tỉnh lại sẽ rất khó ngủ, huống hồ có chuyện quấn quýt làm cho phiền lòng, nằm ở đầu giường, lấy ra điện
thoại di động, vô ý lật xem album.
Bên trong rất ít hình ảnh, đều là lần trước cô đi du ngoạn
thành phố G cùng Hàn Tranh chụp được, Chu Thương Thương lật ảnh chụp,
xoa xoa mi tâm.
Kỳ thực cô rất muốn biết cái trứng trong mộng phá vỏ ra là
cái gì? Trong bụng cô, là trai hay gái? Đêm khuya 12 giờ, Chu Thương
Thương ngoài tâm tình phẫn nộ ra, lần đầu tiên nghĩ đến vấn đề này.
Hàn Tranh nói, anh muốn trai gái song toàn, Chu Thương Thương kéo khóe miệng một cái, thật đúng là một người có lòng tham.
Chu Thương Thương nhìn mặt mày người nào đó trong ảnh, thừa dịp tâm tình phiền toái không có lần nữa nhảy ra, vội vàng tắt đèn đi
ngủ.
Chu Thương Thương vẫn là xin nghỉ một ngày đến bệnh viện
làm xét nghiệm thử máu làm thử HCG, vốn chuyện có 99% sẽ trở thành sự
thật, nhận lấy kết quả xét nghiệm thì được xác định 100%.
Cô thực sự mang thai.
Lúc Chu Thương Thương cầm kết quả xét nghiệm đi ra, ngoài ý muốn thấy được Trần Uyển Di cùng đi tới với Tô Dần Chính.
Không có chạm mặt, thừa dịp hắn với Trần Uyển Di chưa nhìn thấy cô, Chu Thương Thương bước nhanh ra khỏi bệnh viện.
Thực sự có thú vị, lần trước là khoa nhũ tuyến, lần này là trung tâm khám thai.
Chu Thương Thương cầm kết quả xét nghiệm đi đến suối nhạc nước ngoài quảng trường Thời Đại ngồi một hồi.
Trên quảng trường người đến người đi, bầu trời xanh lam
trên đỉnh đầu mây cuốn mây trôi, một đôi vợ chồng trẻ đẩy xe nôi từ
trước mắt cô đi qua.
Chu Thương Thương kéo mặt, thật đúng là đau đầu a.
Đại khái ngồi hơn một tiếng đồng hồ, Chu Thương Thương từ
trên bậc thang đứng lên, đi khỏi quảng trường, sau đó ở trên đường cái
đón một chiếc taxi.
Lúc tài xế hỏi cô đi nơi nào, Chu Thương Thương hùng hổ báo ra địa điểm: “Chính pháp đại lâu.”
Chu Thương Thương đi tới chỗ Hàn Tranh hiện tại đi làm,
chính pháp đại lâu thành phố S mới xây dựng hai năm nay, phong cách kiến trúc là kiểu trang trọng nghiêm túc của Trung Hoa.
Chu Thương Thương ở vành đai xanh hóa đối diện đại lâu dừng lại bước chân, sau đó lấy ra điện thoại di động bấm số Hàn Tranh.
Hàn Tranh thực sự nghĩ không ra Chu Thương Thương sẽ gọi
điện thoại cho anh, cho nên khi nhận điện thoại trong ngực đặc biệt
không nắm chắc, đoán rằng Chu Thương Thương có phải xảy ra chuyện gì hay không.
Anh nghĩ ngày đó đầu óc mình rất không biết xoay chuyển,
khi Chu Thương Thương nói muốn cuộc sống yên ả, anh làm thế nào lại
không nói: “Anh cũng có thể cho em cuộc sống yên ả a.” Mà không phải là
cái dối trá gì đó: “Anh sẽ không lại làm phi