XtGem Forum catalog
Tắm Cho Đại Ca

Tắm Cho Đại Ca

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326201

Bình chọn: 8.5.00/10/620 lượt.

g?”

Trang Hào hì hì cười: “Hoa tiểu cẩu, cậu đùa tôi đúng không? Tới đây. . . . . . Để tôi từ từ thích cậu.”

Hoa Kì thoát hết trơn, thật đúng là không thích hợp ra ngoài lắm, tư tưởng

giãy giụa một phen cậu bằng bất cứ giá nào, không bỏ được thì không có

được Trang Hào, đôi tay Hoa Kì che trước người, từ từ lắc lư ra khỏi

phòng vệ sinh.

Trang Hào quan sát Hoa Kì, gầy thì gầy

chút, nhưng lại rất trắng, đặc biệt là hai cái chân dài này, một cọng

lông cũng không có, giống như con gái vậy.

Hoa Kì đi về

phía Trang Hào, đứng bên giường vừa muốn mở miệng nói chuyện, Trang Hào

mãnh liệt vươn tay túm Hoa Kì lên giường, còn là tư thế lấy mông tiếp

đất này.

“Hoa tiểu cẩu, tôi cho cậu lên mặt này!” Nói

xong, Trang Hào nhấc chân đá vào mông Hoa Kì, ngón chân lớn nhếch lên,

rất linh hoạt nhéo mạnh một cái lên cái mông tròn của Hoa Kì.

“Mẹ ơi, ca, em không lên mặt mà, anh đừng nhéo, đau. . . . . .” Hoa Kì đau kêu hoảng lên.

“Cậu cũng biết đau sao?” Trang Hào vừa hung hăng nhéo một cái: “Tôi đây là thích cậu.”

Hoa Kì ráng sức thoát khỏi tay Trang Hào, đứng dậy quỳ trên giường, che

mông nói: “Em không cần anh thích nữa, cứ xem như cái gì em cũng không

nói.”

Trang Hào cười đùa nói: “Không có chuyện gì, ta thích cậu, cho tới bây giờ đều thích cậu như vậy.”

Hoa Kì bĩu môi, kéo chăn qua đắp trên người, sau đó nghiêng người nằm trên

đùi Trang Hào: “Phương pháp Giang Hạo nói không có tác dụng chút nào, tự em xuất chiêu còn tốt hơn.”

Trang Hào nghi ngờ nói: “Giang Hạo nói gì với cậu?”

Hoa Kì lật người, xê dịch vị trí, trán dán bụng Trang Hào nói: “Giang Hạo

nói đối phó với người như anh phải dục cự còn nghênh, vừa rồi em muốn

thử một chút xem có tác dụng không, kết quả không tốt chút nào.”

Trang Hào cười nhạo nói: “Mấy thằng gay như cậu, cả ngày lẫn đêm không đều nghĩ gì đâu.”

Hoa Kì không phản bác, ngược lại nhắm mắt lại nói: “Ca, sờ vành tai em được không?”

Trang Hào ngẩn ra, không lên tiếng cũng không từ chối, từ từ giơ tay lên tiến tới lỗ tai Hoa Kì, dùng ngón tay cái cùng ngón trỏ nhẹ nhàng xoa.

Từ nhỏ đến lớn Hoa Kì có một tật xấu, đặc biệt thích người khác sờ vành

tai cậu, khi còn bé Hoa Kì luôn nằm trên đùi chị họ để chị ấy sờ, sau

khi lớn lên thì không được, sau đó tự mình sờ lúc mất ngủ.

Vành tai Hoa Kì rất lớn, sờ vừa tròn lại mềm rất có cảm xúc.

“Ca, em mệt rồi.” Hoa Kì chui chui vào trong ngực Trang Hào.

Trang Hào cúi đầu nhìn gò má Hoa Kì nói: “Mệt thì ngủ đi.” Nói xong, Trang

Hào cầm điều khiển ti vi tắt tv, sau đó dựa gối đầu, từ từ xoa vành tai

Hoa Kì.

Hoa Kì nhớ tới lời mẹ đã từng nói, vành tai lớn

rất tốt, chứng minh người đó có phúc. Cậu cảm thấy, lời này một chút

cũng không giả, phúc khí của cậu tới gõ cửa.

Hoa Kì ngủ

thiếp đi, ngủ rất ngon, miệng khẽ mở, khóe miệng còn treo một tia trong

suốt, Trang Hào nghiêng đầu nhìn mấy lần, không có bất kỳ ghét bỏ, ngược lại dùng ngón tay lau khóe miệng cậu, sau đó cười cười, từ từ nhắm hai

mắt lại.

Nơi này mùa đông trời tối rất sớm, lúc mặt trời từ từ rơi xuống, bên ngoài đã có tuyết nhỏ rơi, gió lạnh thấu qua cửa

sổ kéo ra tiếng vang. Hoa Kì từ từ mở mắt, trong phòng âm u, nhìn rất

lạnh. Lúc này, Hoa Kì lại cảm thấy một bàn tay ấm áp đặt trên vai mình,

chậm rãi ngẩng đầu lên, Trang Hào đang nhắm mắt lại ngủ say , lồng ngực

lúc lên lúc xuống phập phồng rất có tiết tấu.

Hoa Kì nhìn chằm chằm Trang Hào đang ngủ say một lát, lại quá đói bụng, bất đắc dĩ đưa tay đâm bụng Trang Hào mấy cái.

Trang Hào tỉnh lại, khi mở mắt ra nhìn thấy Hoa Kì cười với mình, tâm tình

thật tốt, đưa tay nhéo nhéo mặt Hoa Kì: “Hoa tiểu cẩu tỉnh ngủ?”

Hoa Kì ngáp một cái: “Ca, em đói rồi, chúng ta đi ra ngoài ăn đi?”

Trang Hào lấy điện thoại di động nhìn, đã hơn bảy giờ: “Được, mặc quần áo đi.”

Hoa Kì không rời được ổ chăn ấm áp, cười đùa nói: “Ca, quần áo của em ở trong phòng vệ sinh rồi, anh lấy giúp em nha?”

“Cậu đúng là đồ ngốc!” Nói xong, Trang Hào cười đi vào phòng vệ sinh cầm

quần áo ra, Hoa Kì mặc chỉnh tề rồi, hai người cùng nhau ra khỏi nhà

nghỉ.

Đây là lần đầu tiên Hoa Kì dính Trang Hào cả ngày, cảm giác vô cùng phong phú, tuy chỉ ngắn ngủi một ngày một đêm, nhưng

cậu vẫn thỏa mãn vô cùng. Loại thỏa mãn này không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt được, ai có thể cảm nhận được sao?

Buổi chiều

hôm sau, sau khi ăn xong bữa cơm khu mỏ than mời, đoàn xe liền theo

đường cũ trở về, nhưng khi trở về còn lâu hơn lúc đi rất nhiều, bởi vì

trên mỗi chiếc xe đều thêm một tấn tới hai tấn than đá.

Rốt cuộc trở lại thành phố nhỏ là hơn tám giờ tối.

Đầu đường khu Hướng An, Hoa Kì quấn chặt lấy áo khoác nhung, cúi đầu nói: “Ca, em về nhà.”

“Ừ, về đi thôi.”

“Cái đó. . . . . .” Hoa Kì ngẩng đầu lên nói: “Đống tuyết bên ngoài túc xá

có hơn ba mươi cái sủi cảo, anh đói bụng thì tự mình luộc ăn.”

“Ừ.”

“Còn nữa, em phát hiện trong ngăn kéo của ký túc xá có một túi chườm nóng,

em rửa sạch rồi, buổi tối lúc ngủ anh có thể để dưới lòng bàn chân, ấm

áp.”

Trang Hào cười cười: “Được rồi, cậu cứ như mẹ tôi ấy, cút nhanh lên.”

Hoa Kì cười, gật đầ