
ch, lúc ấy
sung sướng đến hơn một tuần mới tỉnh lại.
Cùng tháng, Tần Vân Đình
cuối cùng cũng nắm tay Tô Lăng Kiệt, đi vào cung điện hôn nhân.
Ngày mùa thu mát lành,
dáng vẻ Tần Vân Đình khá nở nang, ngoái đầu nhìn để lại nụ cười, là hình ảnh
đẹp nhất cả đời.
Nàng ném bó hoa, cố ý đến
chỗ Tần Mạt, sau cùng lại bị Tần Vân Chí đón được, lúc ấy cười đến vang xa.
"Chị hai, trò chơi
này chị còn tham gia chế tạo không?" Tần Vân Chí nháy mắy nói: "Có
tin tức bên trong không?"
"Tin tức bên trong
à, đương nhiên là có." vẻ mặt Tần Mạt vô tội, "Nhưng không thể nói
cho em."
Tần Vân Chí căm giận:
"Chị hai giả vờ, chị còn giả vờ à! Em là em trai yêu quý của chị, chị mà
không nói với em, thì nói với ai?"
"Đây là đạo đức nghề
nghiệp!" Tần Mạt lườm hắn, bỗng lại cười, "Nhưng, lần này chị chuẩn
bị gia nhập phái Côn Lôn, Côn Luân là Đạo gia chính thống, lớn vô cùng, nhiệm
vụ ẩn cũng nhiều nhất. Phái Liên Thành thoạt nhìn bình thường, trên thực tế lại
có nhiều thử thách thao tác nhất, thao tác cao nhất có thể tiến vào hàng yêu
nghiệt. Ma Môn tấn công đơn mạnh nhất, nhưng rất khó vào. Yêu tộc là chủng tộc
lẩn trốn, chúng ta cũng không nên nghĩ đến.”
Tần Vân Chí lại vui vẻ ra
mặt, hắn biết đây là Tần Mạt nói lộ ra tin tức trò chơi dưới dạng trá hình, thế
là bám theo gót, vừa nói bóng nói gió hỏi một đống vấn đề lớn.
"Em có một bạn học
rất may mắn, tham gia bản closed beta, cậu ta nói NPC trong trò chơi rất quỷ
dị. Bọn họ chẳng những có thể trao đổi với người chơi, còn có tính cách khác
nhau, chị, chị nói thật đi, các loại NPC có phải là người thật sắm vai không?”
"Chị nói thật, đó
chỉ là lập trình, hơn nữa loại sơ cấp cũng có thể lập trình ra. Ngôn ngữ và
phản ứng của chúng đều lấy từ cơ sở dữ liệu, chẳng qua là trình dữ liệu tự đNó
vô cùng lớn, hơn nữa lại có năng lực tiến hóa.”
Tần Vân Chí giật mình
hiểu ra: "Thì ra NPC này là thế, chỉ cần có thể tìm ra quy luật, mọi
chuyện đều tốt!"
Tần Mạt ngồi nghiêm
chỉnh, không để ý đến hắn nữa.
"Hắc hắc!" Tần
Vân Chí vuốt tóc cười cười, thoả mãn đi về phòng mình.
Tần Mạt thầm cười trộm,
tin tức nàng đưa ra cũng không phải giả, chẳng qua đã bị nàng sửa lại. Về phần
Tần Vân Chí có cắt câu lấy nghĩa không, thì phải xem hắn hiểu thế nào.
【 Đăng Thiên】 rốt cục cũng ra lò, Tần Mạt liền có cảm giác như con
mình cất tiếng khóc chào đời, Trò chơi này là tất cả tâm huyết của người tham
gia chế tác, nhiệt tình của họ không thể thay thế, cũng là giấc mộng của mỗi
người họ.
Lúc ngày Tết, Tháng giêng
đầu năm, Tần Mạt từ quê về Thiệu Thành, chạy đến quán net nổi tiếng, muốn xem
mức độ phổ biến của trò chơi thế nào. Chủ yếu nàng đi đến mỗi quán net một giờ,
sau đó chỉ chơi trò chơi này.
"【 Đăng Thiên】 à, trò này được
quảng bá rất khá, không ít người hỏi tôi có không? Đúng rồi, tôi có đặt trên
màn hình, mở ra là cô có thể thấy.”
"Trò gì? Nghe thì
nghe qua, nhưng bây giờ người chơi còn ít, chưa chơi thử."
"Khách đặt trò chơi
này cũng ít, cô thử vào xem có
Tần Mạt không nhịn được
hỏi: "Sao lại không cài?"
"Chiếm không gian
lắm, xem phản ứng của mọi người trước rồi nói sau."
Nói tóm lại, trong vòng
mười ngày trò【 Đăng Thiên】 ra bản beta, ước chừng có một nửa quán Internet ở
Thiệu Thành cài trò chơi này, còn có một phần năm ở trạng thái nghe ngóng, có
ba phần mười tạm thời không quyết định cài đặt.
Tần Mạt cũng không nản
lòng vì mới có ít người chơi trò này, đánh giá cũng chỉ là phía ngoài.
Có người nói: "Trò
chơi này không hạn chế nghề nghiệp, ngoài việc trừng phạt rất nặng những kẻ
phản bội ra, chỉ cần điểm kỹ năng đủ, sẽ không hạn chế nhân vật đi học những gì,
cảm giác vô cùng thoải mái!”
Cũng có người nói:
"Bản đồ khá lớn, chuyện bối cảnh cũng hay, nhiệm vụ siêu cấp nhiều, thăng
cấp đều không buồn tẻ."
Đương nhiên còn có người
oán hận: “Cấp bậc nhân vật không quyết định tất cả, còn phải đi phân biệt cấp
bậc, trang bị cấp bậc, năng lực kết hợp, khả năng thao tác, thật là phiền
phức!”Trong lòng Tần Mạt vui mừng thỏa mãn, khi về nhà liền lên QQ tìm Phương
Triệt.
Phương Triệt lại không
online, Tần Mạt vội muốn chia sẻ niềm vui cùng hắn lúc này, liền gọi di động
cho hắn, nhưng điện thoại của hắn cũng tắt máy.
Lửa nóng tràn ngập của
Tần Mạt lúc này bị một chậu nước lạnh tạt trúng, nàng có chút bực tức néày sang
bên, lại mở trò chơi đi luyện cấp. Trò chơi có thể khiến người ta hứng thú vô
cùng thì vào lúc này lại không hấp dẫn được Tần Mạt, nàng càng chơi càng chán,
sau cùng cũng ném trò chơi sang một bên, luyện chữ một lúc mới khiến tâm tình
ổn định lại.
Vừa rạng sáng ngày thứ
hai, Tần Mạt lại gọi điện cho Phương Triệt, nhưng bên kia vẫn "Đầu bên kia
đã tắt máy".
Nàng chau mày, bắt đầu
phán đoán đến cuối cùng là vì nguyên nhân gì mà Phương Triệt bỗng lặng im như
thế. Chuyện bỗng dưng biến mất này trước đây Phương Triệt chưa bao giờ làm,
bỗng xảy ra chuyện như thế, không khỏi làm người ta tâm tình hoảng hốt.
Tần Mạt nén lo lắng trong
lòng, lo có nên gọi điện cho bạn học hắn, hỏi bọn họ có tin tức của Phương
Triệt