
ài của cô, cố chấp
muốn có câu trả lời: "Vợ, nói chuyện, nói xong, anh liền cho em, bằng
không, hôm nay cả hai ta cứ như vậy mà hao tổn."
Hựu An tứcchịu được, ông chồng này quả thật là lợi dụng lúc người ta
gặp khó khăn, đoán chừng là ghi hận vừa rồi bắt anh ký gia quy nè, lúc
này liền ‘công báo tư thù’. Cô muốn đẩy anh ra, lại thấy ánh lửa trong
mắt như muốn thiêu sống cô, cuối cùng vẫn không chịu nổi, lí nhí thốt
lên hai tiếng: "Không dám, không dám...... A......"
Chu Tự Hoành hung hăng đẩy vào, đẩy thật mạnh, càng lúc càng mạnh,
càng lúc càng nhanh, khiến tiếng rầm rì của Hựu An bay mất. Rất nhanh,
một luồng khí nóng trong cơ thể dồn dập xông ra, trước mắt trắng bệch,
toàn thân giống như bị rút gân cốt, mềm nhũn xuống. Trong dư vận co rút
không ngừng, cơ thể mềm yếu mới phát hiện, Chu Tự Hoành không có chút
dấu hiệu mềm đi nào.
Một chút hơi sức Hựu An cũng chống đỡ không nổi, nhắm mắt lại, không
có ý định để ý tới anh. Chu Tự Hoành nhìn cô như vậy, cúi đầu hung hăng
cắn một cái lên khóe miệng mềm mại, Hựu An đau mà mở mắt ra, Chu Tự
Hoành nói: "Vợ à, cơ thể của em đẹp không thể tả, ông xã nhỏ của em còn
kích động này......"
Hựu An nhỏ giọng làm nũng cầu xin anh: "Chú Chu, người ta mệt mỏi,
muốn ngủ......" Chu Tự Hoành cười: "Vợ à, em ngủ thì cứ ngủ, anh dày vò
kệ anh”. Nói xong, hai cánh tay cắm vào khuỷu chân của cô chống lên thật cao. Cả người cô dâu nhỏ mềm mại giống như không có xương, hai cái chân trắng mịn gác trên cánh tay, theo tần số cử động của anh mà rung động,
rất câu hồn, khiến cho động tác của Chu Tự Hoành càng thêm hung ác. Bàn
tay to mở ra, bắt được cái mông của cô dâu nhỏ, từng phát từng phát đẩy
vào, vừa sâu vừa mạnh.
Hựu An không khỏi trợn mắt một cái, ông chồng này nói để cho cô ngủ.
Anh như vậy cô có thể ngủ được ư! Chu Tự Hoành đâm vài chục cái vẫn
chưa đã ghiền, từ trên ghế sofa đứng xuống đất, đem hai chân cô dâu nhỏ
vòng ngang hông mình, bắt đầu công kích thật nhanh, công kích hơn chục
cái, lại đem cô dâu nhỏ lật qua, túm một cẳng chân của cô lên, từ phía
sau đẩy vào.
Hựu An cảm thấy mình sắp bị ông chồng già này phá hủy. Kỳ thực tính
ra cũng đã bốn ngày không làm, anh bận hoàn thành chuyện trong bộ đội,
lại bận việc mẹ con Lưu Kim Yến. Mỗi ngày, lúc trở về đều đã muộn, cô đã sớm ngủ, đã nhiều lần anh muốn sáp tới gần, mưu đồ bất chính, đều bị
Hựu An nghiêm nghị cự tuyệt. Tâm lý Hựu An không thoải mái, sao còn có
tâm tư làm cái này.
Mặc dù nói ly hôn cũng chỉ là tức giận nhất thời, nhưng nếu như nh
ngày như trước còn kéo dài nữa, Hựu An cảm thấy chuyện ly hôn cũng sẽ
không xa.
Mới bốn ngày mà người đàn ông này giống như đói bụng bốn năm, hơn nữa thể lực quá tốt, tựa như uống thuốc kích thích. Hựu An không biết bọn
họ giằng co bao lâu, chỉ nhớ, sau khi dày vò đến cùng trên ghế sofa, cô
rất không có tiền đồ ngất đi. Sau đó, lúc tỉnh lại, thân thể vẫn còn
kịch liệt đung đưa, địa điểm đã từ ghế sofa chuyển đến trên giường trong phòng ngủ. Lúc Hựu An cảm giác mình sắp bị người đàn ông bóp vụn, vụn
thành từng mảnh, sau vô số lần giằng co, rốt cuộc anh cũng gầm nhẹ, làm
xong.
Tiền gần lên hôn mắt cô, mũi cô, miệng nhỏ của cô, hôn cả cổ, cằm,
xương quai xanh, bụng...... của cô. Dù sao cả người đều bị người đàn ông này hôn một lần, giống như tắm nước miếng. Một ít hơi sức Hựu An thật
cũng không còn, cả hơi sức cử động đầu ngón tay cũng thiếu, nhắm mắt lại mặc kệ anh.
Chu Tự Hoành hôn đủ vốn, mới ôm cô đi tắm. Sau khi dọn dẹp lưu loát
xong, nằm xuống, Hựu An đã khốn đốn đến nổi không thể mở mắt, trước
khi ngủ mất, nhớ là bên ngoài cửa sổ trời cũng sụp tối.
Ngủ thẳng một giấc tới mười giờ tối mới tỉnh lại, vừa mở mắt đã nhìn
thấy Chu Tự Hoành đứng ở trước cửa sổ gọi điện thoại, chỉ mặc quần short lính, trần nửa người trên, đường cong kiên cố hoàn mỹ bày biện ra dưới
ánh đèn trên tường, giống như pho tượng Davy, tràn đầy sức lực và hoàn
mỹ.
Ước chừng ý thức được sau lưng có động tĩnh, Chu Tự Hoành quay đầu
lại cười cười, nhanh chóng nói vào điện thoại: "Như vậy nhé, tôi bảo
tiểu Triệu trong đội qua một chuyến. Cô ấy là quân y, bạn học của cô ấy
là chủ nhiệm khoa Huyết học, tương đối chuyên nghiệp. Tôi có nhiệm vụ
quan trọng trong đội không đi được, cứ vậy trước đi."
Chu Tự Hoành đặt điện thoại xuống, lại gần, chùn chụt hôn một cái:
"Vợ, em tỉnh rồi, em xem anh có ngoan không, Lưu Kim Yến gọi điện thoại, anh bảo tiểu Triệu trong đội qua, anh ở nhà với vợ anh."
Hựu An hừ một tiếng, nói: "Cái này là trước mặt em, sau lưng em anh
đi đâu làm sao em biết?" Chu Tự Hoành không có cách chỉ một cái lên cái
mũi nhỏ nhọn của cô: "Cô nhóc, lỗi chồng em cũng đã nhận, tự kiểm cũng
đã viết, gia quy cũng đã ký, em còn muốn thế nào, chẳng lẽ bắt chồng của em quỳ bàn giặt đồ, em mới hết giận sao!"
Hựu An bĩu môi: "Quỳ bàn giặt đồ là còn có lợi cho anh, phải bắt anh
quỳ bàn chông. Hôm nào em phải mua một cái, đặt ở cửa, nếu anh lại phạm
sai, lần sau sẽ bắt quỳ ở cửa ra vào, không cho vào nhà."
Chu Tự Hoành cắn cái miệng nhỏ nhắn của cô một