Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh

Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326701

Bình chọn: 9.00/10/670 lượt.

ó biện pháp, không thể làm gì khác hơn là hung hăng nắm tóc Vệ Cung Huyền

“Á…”

Vệ Cung Huyền bị đau, ngẩng đầu:

“Sao lại nắm tóc anh?”

Giọng nói rất uất ức. Anh có thể không uất ức sao? Làm trâu làm ngựa hơn chín tháng anh vui vẻ chịu đựng, ai bảo đây là hai tiểu tổ tông – một là vợ

anh một là con trai anh.

Sau lại nhịn nửa tháng, anh cũng không

coi như không, dù sao cô đang trong tháng, anh cũng không phải là cầm

thú, dĩ nhiên biết cái ngày ở cữ này đối với người phụ nữ mà nói cần

phải kiêng cữ.

Nhưng! Giờ còn không cho sờ không cho hôn thật

không phải là ép anh sao? Thật không dễ dàng đem cô áp đảo, cô lại còn

túm tóc anh!!!

Nguyễn Mộng cố nén xấu hổ, sờ sờ nơi mình túm tóc anh:

“Đau không?”

“Đau, đặc biệt đau.”

Vệ Cung Huyền đem đôi môi mỏng dính lên trên mặt cô hôn, rồi lại hôn. Nguyễn Mộng mấp máy miệng, nhỏ giọng mà nói:

“Đến phòng tắm có được không anh? Hoặc là đi phòng khách… Tiểu Bảo đang nhìn đấy.”

Đại thần lúc này mới chú ý tới Tiểu Bảo đang mở đôi mắt xoe tròn chuyển

động, cười nhạo một tiếng, nắm áo gối lên che mặt Tiểu Bảo.

Nguyễn Mộng giật mình, vội vàng ngăn cản, anh lúc này mới bồng cô lên ra khỏi

phòng ngủ. Nguyễn Mộng cho là anh sẽ mang mình đến phòng khách, nào biết kết quả lại là đi thư phòng!

Đây là lần thứ hai cô vào nơi này, bình thường khi quét dọn cô đều cố ý để nơi này lại cho Vệ Cung Huyền,

hiện tại vừa tiến vào, mới mẻ, thật là mới mẻ Nhưng nếu như cô nhớ không lầm, nơi này hình như không có giường mà?

Nhìn đôi mắt mông

lung của vợ yêu, Vệ Cung Huyền cười, đẩy một đống lớn văn kiện cùng đồ

dùng làm việc trên bàn xuống, dọn ra chỗ ngồi trống, sau đó đem bảo bối

ngoan trong ngực thả lên.

Nguyễn Mộng khẩn trương níu lấy cổ áo

của anh, cái mông trần trụi ngồi ở trên bàn làm việc lạnh như băng , cho dù có khí ấm, cũng không nhịn được sợ run cả người:

“A, A Huyền…” ~ Anh muốn làm gì?

“Ngoan…”

Vệ Cung Huyền buông cô ra, hai tay chống chung quanh ở thân thể cô, đem lấy cô cả người vây lại, cũng không có đụng phải cô.

“Bảo bối ngoan, há môi ra cho ông xã hôn cái nào.”

Nguyễn Mộng ngoan ngoãn hở môi hồng, đầu lưỡi bị Vệ Cung Huyền hút đi, hai

người môi lưỡi quấn lấy lẫn nhau, cô không nhịn được lấy tay đặt lên

lồng ngực của anh.

Bộ ngực đầy đặn không ngừng thở hổn hển, hai

đỉnh khỏa tươi ướt át như hồng bảo thạch, sưng đỏ trướng lớn, cô đều đã

không còn mảnh vải che thân rồi, nhưng anh lại quần áo chỉnh tề, chỉ có

tóc rối loạn một chút.

Thân thể mềm mại bị đẩy ngã. Trong lúc

Nguyễn Mộng trầm mê trong những nụ hôn thì Vệ Cung Huyền đã đem quần áo ở nhà cởi ra làm đệm ở trên bàn, làm thời điểm cô nằm xuống không đến nỗi bị lạnh.

Hiện ra ở trước mặt anh là một cỗ thân thể tuyệt đẹp,

da trắng noãn, đường cong lả lướt, ngực cao mông nở, khắp cả người trơn

bóng như ngọc không chút tỳ vết.

Vệ Cung Huyền không nhịn được ép người xuống, thân thể trần truồng kề lẫn nhau, không nhịn được phát ra một tiếng than thở.

“Bảo bối ngoan… Em càng ngày càng gợi cảm hơn rồi.”

Khuôn mặt nhỏ của Nguyễn Mộng đỏ lên, hai chân khó chịu cong lên, muốn khép

lại, lại bị Vệ Cung Huyền một tay đẩy ra, cả người chen lấn đi vào, đầu

gối vuốt ve chỗ kín mềm mại của cô.

Cô cảm thấy xấu hổ, nhưng lại không có cách nào cự tuyệt, cuối cùng không có cách chỉ có thể nhắm mắt lại, mặc anh giày vò.

“Bảo bối ngoan… Em còn nhớ rõ lần trước em ở phòng làm việc của anh dáng vẻ

ra sao không? Cũng một kiểu như hiện tại vừa mềm lại vừa non, phía dưới

lại ướt?”

Anh cười nhẹ, đưa tay đến giữa đùi cô sờ soạng một cái, chạm tay cầm nắm một mảng trắng nõn.

Bị Vệ Cung Huyền nói như thế, Nguyễn Mộng xoay mình nhớ tới lần bị anh làm lần đó trong phòng làm việc, cũng giống như hiện tại.

“Anh rất muốn chết rồi, ít ngày trước còn có thể nhịn, mấy ngày nay nằm mơ

cũng nằm mơ thấy anh làm em đến mức ướt át, chất lỏng giàn giụa, mà em

thật là hư, còn không cho ông xã đụng, em muốn giết chết anh sao?”

Vệ Cung Huyền mang theo oán khí hung hăng gặm cô một cái.

Nguyễn Mộng khẽ run rẩy, cô, cô bây giờ là thật rất nhạy cảm a, bình thường

không có việc gì anh liền thích ở bên cạnh cô thổi khí hoặc là sờ một

chút, làm cho mình bây giờ giống như một tiểu dâm ô….

Nguyễn Mộng lắc lư đầu, Vệ Cung Huyền lại nói:

“Bảo bối ngoan, em có muốn hay không, hả? Có muốn hay không?”

Cô dĩ nhiên sẽ không nói muốn, đỏ mặt đánh anh:

“Cũng phải làm nhanh chút!”

Vệ Cung Huyền cười nhẹ, đưa tay vào túi áo ngủ lục lọi ra thuốc bôi trơn.

Anh thật là nhịn quá lâu, sợ rằng không có đủ thời gian dạo đầu, hay là làm trơn trước như thế sẽ tốt hơn.

Cho tí dược ra tay, đầu tiên bôi chính mình cho tốt, sau đó đến Nguyễn

Mộng, cô cắn môi, cảm thấy ngón tay Vệ Cung Huyền xâm nhập trong cơ thể, lạnh như băng, thuốc vừa được tiếp xúc ở mật huyệt mềm mại lập tức

nhanh chóng tan ra, trở thành trơn trượt ẩm ướt.

Vệ Cung Huyền

cũng không tốn nhiều thời gian, nhịn nữa anh thật sự sẽ phải chết bất

đắc kỳ tử rồi, dùng lực đẩy eo một cái, liền chen vào….

Gần một

năm không có làm rồi, nơi này của cô còn lại chặt lại non, sau


pacman, rainbows, and roller s