Old school Easter eggs.
Sống Chung Với Mẹ Chồng

Sống Chung Với Mẹ Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322235

Bình chọn: 7.5.00/10/223 lượt.

ể mẹ anh ấy nhìn thấy, bây giờ thì

kiểu gì cũng không thể giải thích rõ ràng được nữa.

Tốc độ ly hôn của Tiểu Lộc rất nhanh, khiến người ta phải ngỡ ngàng.

Ngày hôm sau đã làm xong thủ tục ly hôn. Khi đi làm, cô đã lại là một

thành viên trong tập đoàn những người phụ nữ một đời chồng rồi. Hy Lôi

bất giác cảm thán thế sự biến đổi khó lường, thế là cô gọi điện thoại

cho Hứa Bân, hẹn anh ra ngoài nói chuyện, hy vọng có thể đẩy nhanh tốc

độ làm thủ tục.

Hứa Bân vẫn tỏ thái độ bất cần, hơn nữa còn chê trách bố mẹ Hy Lôi:

- Bố mẹ em cái kiểu gì thế, em về nhà một thời gian dài thế, họ cũng

biết cả chuyện của chúng ta, thế mà không khuyên nhủ em một câu, chẳng

nhẽ lại ủng hộ con gái mình ly hôn sao!

Hy Lôi bất lực cười: Haiz! Chẳng khác nào vừa ăn cướp vừa la làng.

- Nếu không thể sống tiếp được nữa thì đương nhiên là phải ủng hộ tôi, tôi làm việc gì họ cũng ủng hộ hết.

- Tóm lại là anh không ly hôn. Em không muốn sống hòa thuận thì cứ thế này thôi!

- Không ly hôn cũng không đến lượt anh! - Hy Lôi đập mạnh một tờ giấy

lên mặt bàn, đó là tờ giấy chứng minh thương tích mà cô xin ở phòng khám hôm Quân Quân làm phẫu thuật, - Nếu anh không đồng ý thì chúng ta gặp

nhau tại tòa, tới lúc đó xem ai mất mặt.

Hứa Bân nhìn thấy tờ giấy chứng nhận đó, giận tới mức một lúc lâu sau không nói được lời nào, chỉ mặt Hy Lôi:

- Cô, cô thật là nham hiểm, mẹ tôi nói không sai, cô là một người đàn bà nham hiểm.

- Lại là mẹ anh, mẹ anh, anh có thể nói gì đó mới hơn chút được không, mãi vẫn không lớn lên được.

“Roẹt” một tiếng, tờ giấy bị Hứa Bân xé làm hai, sau đó đắc ý cười:

- Đi đi, đi ra tòa!

- Họ Hứa kia, hôm nay tôi mới biết, anh không chỉ là một đứa trẻ ngu xuẩn, mà còn là đồ đê tiện, bỉ ổi.

- Ngoài việc chửi rủa hạ thấp tôi thì cô còn biết làm gì nữa? - Hứa Bân phản kích.

- Anh không cần phải hạ thấp, vì bản thân anh đã chẳng cao lớn gì! - Hy Lôi không nhịn được, lên tiếng chế nhạo thân hình không mấy cao to của

Hứa Bân.

Lại một cuộc gặp không mấy vui vẻ.

Chức vụ phó chủ biên đã mất nay lại được không mang lại cho Hy Lôi quá

nhiều niềm vui, thì ra niềm an ủi mà sự nghiệp mang lại cho một người

phụ nữ không thể bằng một cuộc hôn nhân viên mãn. Nếu không có một cuộc

hôn nhân hạnh phúc hoặc một tình yêu đẹp thì người phụ nữ cho dù có sự

nghiệp huy hoàng đến đâu cũng không thể nào tỏa sáng.

Lật xem một tờ tạp chí, trong đó viết rất nhiều con đường mà nam nữ sau khi ly hôn có thể lựa chọn, Hy Lôi thực sự hoài nghi, liệu sau khi ly

hôn, người ta vẫn còn có thể cư xử lịch sự với nhau được sao?

Chia tay rồi, chúng ta vẫn là bạn, những đôi nam nữ vẫn thường nói với nhau như vậy trên tivi, chắc chắn là giả.

Hy Lôi và Hứa Bân là một đôi uyên ương đã đi tới tận cùng hạnh phúc,

nếu không làm tổn thương nhau thì chắc chắn sẽ không chịu buông tha

Thái độ của Hứa Bân với việc ly hôn khiến Hy Lôi thấy bực bội vô cùng, thực

sự muốn được nhanh gọn như Tiểu Lộc, nhanh chóng được giải thoát. Trong

thời gian đó, Hy Lôi gọi rất nhiều cú điện thoại cho Hứa Bân, anh ta

hoặc là không tiếp, hoặc là có thái độ rất khó chịu. Tới cơ quan của anh ta thì cũng tránh không gặp mặt; thế là Hy Lôi tự mình nhờ bạn bè tìm

giúp luật sư, tư vấn về các trình tự liên quan tới tố tụng ly hôn.

Từ sau khi ngồi lên cái ghế phó chủ biên, công việc lại càng bận rộn

hơn, ngồi trước máy tính, có lúc đọc bản thảo cũng đã hết một ngày, hai

mắt cay xè, chân tay tê cứng. Buổi trưa khi đi ăn cơm, có mấy đồng

nghiệp cùng ăn cơm dưới lầu, gọi canh đậu phụ và mấy món rau xanh đơn

giản, vừa ăn được mấy bữa cô đã cảm thấy dạ dày mình khó chịu, không

nhịn được bèn lao vào nhà vệ sinh nôn thốc tháo. Lúc ở nhà vệ sinh đi

ra, mọi người thấy sắc mặt Hy Lôi có vẻ nhợt nhạt, đều quan tâm hỏi:

- Có phải bị ốm không?

Còn có đồng nghiệp không hiểu rõ chuyện thì hỏi:

- Hay là có thai rồi.

Câu nói khiến mọi người đều ngỡ ngàng, lúc này Hy Lôi mới nhớ ra, đã

lâu lắm rồi không thấy “bị”, vốn tưởng là do áp lực công việc khiến hooc môn tiết ra không bình thường nên không chú ý lắm. Nếu thực sự có thai

rồi thì nên làm thế nào? Cô và Hứa Bân vẫn kiên trì áp dụng các biện

pháp tránh thai, sao lại có thai được? Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy không

yên tâm, buổi chiều cô lén tới một bệnh viện gần đó để kiểm tra.

Không nằm ngoài dự đoán, quả nhiên là đã có thai. Hy Lôi nghe như sét

đáng ngang tai, ngồi rũ rượi trên chiếc ghế ở hành lang bệnh viện. Làm

thế nào đây? Vào lúc quan trọng làm thủ tục ly hôn, bỗng dưng xuất hiện

một sinh mệnh nhỏ, nên đối mặt với chuyện này thế nào, tự mình giải

quyết nó cho sạch sẽ rồi ly hôn với Hứa Bân? Hay nói với anh ta để cùng

đối mặt, sinh đứa bé ra? Thế thì những ngày tháng tiếp theo nên đối mặt

thế nào? Vết thương trước kia làm sao để liền lại?

Buổi tối, nằm trên giường lăn qua lăn lại, Hy Lôi vẫn quyết định thông

báo tin này cho Hứa Bân, có thể sự ra đời của đứa trẻ này là cơ hội cuối cùng ông trời dành cho cuộc hôn nhân của họ! Vậy thì hãy để số phận làm chủ. Nếu nghe theo sự sắp đặt của số phận, sau khi có c