80s toys - Atari. I still have
Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323404

Bình chọn: 9.00/10/340 lượt.


cậu mình thấy cũng không phải là cái loại đèn đã cạn dầu.”

Mộ Phong ngoài miệng cứng rắn nhưng trong lòng biết

Hàn Dẫn Tố nói không sai. Cái tên Hoàng Thế Nhân kia bình thường có vẻ dễ nói

chuyện nhưng nếu cô phạm sai lầm thì hắn thật sự sẽ dạy dỗ cô đến nơi đến chốn.

Nghĩ đến thủ đoạn anh dạy dỗ cô mà mặt Mộ Phong Hồng như trái táo đỏ.

Mộ Phong đối với Phương Chấn Đông tràn đầy tò mò,

không phải vì vội vàng kết hôn cô cũng hận không được đi theo Hàn Dẫn Tố lập

tức đến doanh trại xem một chút. Mặc dù có chút tiếc nuối khi không tác hợp

thành công cho Tố Tố và Đường Tử Mọ nhưng cô cũng hiểu là moị chuyện không nên

miễn cưỡng. Chỉ cần Tố Tố hạnh phúc thì cô sẽ ủng hộ vô điều kiện.

Thật ra thì Đường Tử Mộ người ngoài như Mộ Phong

cũng thấy lo cho anh, thật sự không nghĩ anh lại là người chậm chạp như vậy. Sự

nghiệp vinh quang như vậy nhưng tình yêu lại chậm. Năm đó khi anh đến ký túc xá

tá túc người khác còn không biết là anh đang theo đuổi là Hàn Dẫn Tố. Hiện tại thì cơ hội dễ dàng đến lại chậm một bước. Thật đúng là tính tình quyến

định đến vận mệnh, lời này một chút cũng không sai.

Đường Tử Mộ không thể ngờ được anh chỉ ra nước ngoài

một chuyến mà cơ hội đã mất rồi. Bởi vì một cuộc thi quốc tế ân sư được mời làm

giám khảo cho nên trong lúc vội vàng anh không để ý tới điều khác. Mà hơn nữa

anh cũng cảm thấy và nên cho Hàn Dẫn Tố thêm chút thời gian, dù sao cô còn chưa

giải thoát mình khỏi đau thương của cuộc hôn nhân thất bại trước.

Nhưng khi anh trở lại mới biết chỉ là ngắn ngủn một

tháng thế sự đã xoay vần. Cái loại cảm giác thất bại đó xưa nay chưa từng có

làm anh sa sút mấy ngày.

Hơn nữa trong hôn lễ nhìn thấy Hàn Dẫn Tố mặc váy

dâu phụ màu trắng khiến Đường Tử Mộ cảm thấy cảm giác thất bại càng dâng lên

ngập đầu, thậm chí lòng anh còn cảm thấy đau chát.

Váy lụa trắng nhẹ nhàng bao lấy thân hình yểu điệu,

váy lệch vai để lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, cổ váy là lớp đăng ten mỏng

manh trắng như sương khói khiến cho da thịt cô thêm trắng nõn, đôi gò má bởi vì

giúp tân nương uống hail y rượu mà ửng hồng, ánh mắt sáng như sao trong màn

đêm. Bao nhiêu âu sầu vây quanh đã tản đi hết, toàn bộ người cô hạnh phúc tựa

như trăng non mới lên, giai nhân như ngọc nhưng cuộc đời này anh cầu lại không

được.

Chân Hàn Dẫn Tố đã chua mỏi lắm rồi, Đường Tử Mộ nhẹ

nhàng đỡ tay cô để cô cố đứng trên giày cao gót. Lễ phục phù dâu rất đẹp nhưng

tà váy hơi dài không cẩn thận sẽ bị dẫm lên hơn nữa cô lại uống rượu mặc dù

không đến nỗi say có chút tỉnh táo nhưng chân thì có vẻ không tốt lắm.

Nhưng bây giờ bị Đường Tử Mộ đỡ lại có mấy phần lúng

túng không thể nói ra, Đường Tử Mộ thích cô, là do Mộ Phong nói cô mới biết.

Còn bảo thời đại học anh còn thầm mến cô nữa, nói thật khi biết điều đó cô có

cảm giác không dám tin, mà cũng có thể do lúc đó tâm tình cô quá tệ cũng không

vội vàng nên đối với những chàng trai mến mình cô cũng không rảnh để bận tâm.

Ban đầu nếu không phải Trịnh Vĩ theo đuôi như muốn

dính lấy thì chắc hắn cũng không thể trở thành bạn trai cô rồi trở thành chồng

cô. Mặc dù hiệnt tại cảm giác của cô đối với anh rất tốt nhưng cô cũng hiểu

giữa cô và Đường Tử Mộ là điều không thể. Cô một chút cũng không hiểu anh thích

mình từ lúc nào.

Nhưng khi biết những điều này đã khiến Hàn Dẫn Tố

suy nghĩ lại một chút, hình như cũng có lúc nhưng đã bị chính cô vô tình coi

thường, xét cho cùng thì cô cũng không phải là cô gái thân thiện.

Hàn Dẫn Tố nhỏ giọng cảm ơn nhưng nghe như là một

tiếng thở dài, tiếp theo đó là giọng nhã nhặn của Đường Tử Mộ:

"Váy của em hơi dài bước đi cẩn thận một chút.”

Hàn Dẫn Tố không khỏi ngẩng đầu lên, vừa đúng bắt

gặp ánh mắt của anh, gần như vậy lại trong bữa tiệc nhưng cô lại có thể nhìn

thấy sự cô đơn rõ ràng trong mắt anh. Vẻ cô đơn vương vào nơi chân mày trông

như hoa tàn liễu rủ cô độc đến tiều tụy.

Cô cảm thấy chợt có lỗi với anh nhưng cảm giác áy

náy vừa lóe lên đã bị hình bóng cường thế của Phương Chấn Đông bao trùm. Cô cảm

thấy nên có khoảng cách với Đường Tử Mộ, dù sao anh giúp đỡ cô cũng là mang ơn,

hơn nữa cô không muốn sau này lại phải làm phiền anh.

Nhưng bây giờ bọn họ là phù rể phù dâu, đây là tiệc

cưới của Mộ Phong cũng không phải là nơi có thể thoải mái mà nói chuyện. Hình

như nhìn thấy sự lúng túng và chần chừ của cô, Đường Tử Mộ cười dịu dàng chỉ

phía bên kia:

"Tân nương tử bắt đầu ném hoa rồi, em không qua

góp vui sao?”

Hàn Dẫn Tố quay đầu nhìn lại thấy Mộ Phong đã đứng ở

phía trước không ngừng nháy mắt với cô, trong tay đang cầm bó hoa

cưới lớn, cái đầu nhỏ cố rướn lên, mũ sa phía sau theo động tác của cô cũng

chậm chạp được nâng lên.

Hàn Dẫn Tố không khỏi lắc đầu bật cười loại mê tín

này cô từ trước đến giờ không bao giờ tin vì để tránh cho Mộ Phong mỏi mắt rút

gân cô đành hùa theo mà tiến lên trước mấy bước nhưng so với những cô gái đang

giành hoa cưới thì cô vẫn cách khá xa.

Trong lòng Mộ Phong không nhanh không được, hết cách

để kéo dài thời gian, phía dưới các cô gái đã lên tiếng thúc giục cô ném h